Mặc dù còn lâu mới có thể nắm giữ ma pháp này trở thành bản năng, có thể thuấn phát như nhất cấp ma pháp. Nhưng nếu miễn cưỡng thi triển, cũng không phải vấn đề lớn.
Thở phào một hơi, Tiếu Ân kết thúc quá trình luyện tập ma pháp, thoát khỏi Nhất Hào không gian.
Luyện tập như thế vài ngày, Tiếu Ân cuối cùng cũng quyết định thử nghiệm một phen.
Theo thói quen hàng ngày, Tiếu Ân luyện tập quảng bá thể thao xong rồi dùng cơm.
Mặc dù không có người hầu học đồ hầu hạ nhưng người hầu học đồ của ma pháp sư Maren, Danny lại có thói quen chuẩn bị một phần điểm tâm cho hắn.
Dù sao thức ăn ở đây là do công tước đại nhân chuẩn bị, hắn chỉ cần thuận tay lấy là được.
Làm người hầu học đồ gần mười năm, Danny rất chuyên chú làm phần việc của mình, lấy thêm một phần thức ăn cho Tiếu Ân, cũng chỉ là việc thuận tay.
Hướng Danny gật đầu một cái, nói một tiếng cảm ơn, Tiếu Ân đem đồ ăn nhét sạch vào bụng, sau đó trực tiếp tới tầng ba.
Hắn không biết rằng, sau khi hắn dùng cơm xong, có mấy người hầu học đồ thấp giọng nói thầm về hắn.
Những người hầu học đồ này là do Maren cùng năm nhập môn đệ tử của mình lựa chọn, sau mấy năm ở chung, bọn họ đã quen thuộc với nhau, đối với những người ở ma pháp tháp tương đối hiểu.
Trong mắt bọn họ Tiếu Ân không nghi ngờ gì là một dị loại.
Ma pháp sư Maren mặc dù thu nhận hắn làm nhập môn đệ tử nhưng dường như lại không quan tâm nhiều đến hắn, giống như là để hắn tự nhiên tu luyện.
Hơn nữa bởi vì thực lực của Tiếu Ân, mới chỉ gần với tiêu chuẩn nhị cấp, tam cấp học đồ, so với bọn họ còn kém khá xa cho nên dù may mắn được Maren thu nhận làm nhập môn đệ tử mặc dù ngoài mặt không biểu hiện ra vẻ bất mãn nhưng trong đáy lòng đám người đó mơ hồ có chút xem thường đố kỵ đối với Tiếu Ân.
"Danny, nghe nói Maren các hạ hôm qua gọi Tiếu Ân vào dạy bảo đúng không?" Một người hầu học đồ còn trẻ hiếu kỳ hỏi.
Danny lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn một cái nói: "Không phải chuyện của ngươi, hỏi ít thôi."
Người hầu học đồ đó xấu hổ cười cười nhưng không dám cãi lại Danny, buồn bã lui xuống. Mặc dù mọi người đều là người hầu học đồ nhưng Danny là người hầu do ma pháp sư Maren tự mình chọn ra, thân phận và địa vị tự nhiên những kẻ này không thể so được.
Sau một lúc, mọi người lần lượt tản đi, Danny do dự trong chốc lát. Tới tầng ba, vừa lúc chứng kiến tại ma pháp thí nghiệm thất Tiếu Ân đang do dự.
"Tiếu Ân tiên sinh, ngài có chuyện gì muốn ta giúp không?" Danny vội vàng hỏi.
Tiếu Ân cười khổ một tiếng nói: "Không có gì, ta đang muốn luyện tập ma pháp nhưng trong lòng có chút hơi loạn, không bình tĩnh được."
Danny mỉm cười trấn an nói: "Kỳ thật khi học tập ma pháp mới chúng ta cần phải có lòng tin, ngài nhất định sẽ thuận lợi thi triển ma pháp này."
Tiếu Ân ngẩn ra, liếc mắt nhìn đối phương sâu một cái, đột nhiên cười nói: "Đúng vậy, ta quả thực hơi nóng vội, Danny cám ơn ngươi."
"Ngài không phải khách khí." Danny khom lưng trả lời, không biết vì sao trong lòng lại hiếu kỳ hỏi: "Có thể cho ta biết, ngài đang luyện tập ma pháp nào không?"
Tiếu Ân vuốt mũi cười khổ nói: "Không biết!"
"Không biết?" Danny ngẩn ra, sắc mặt biến đổi nói: "Tiếu Ân tiên sinh, nếu như không biết lai lịch của ma pháp, tốt nhất ngài đừng nên nghiên cứu sâu."
"Không sao, ma pháp lục thư này là sư phụ cho ta." Tiếu Ân nhíu mày, trong lòng cũng thấy kỳ quái, tại sao ma pháp này lại không có tên chứ? Hơn nữa rõ ràng phần giới thiệu đã bị xóa, không biết được Maren nghĩ cái gì. Rõ ràng truyền cho mình nhị cấp ma pháp lại không để lại phần giới thiệu cho mình khiến mình thấy tò mò khó chịu.
Nghe Tiếu Ân nói, Danny cũng không lý giải được, nhưng nếu do Maren cấp, hắn cũng không dám nói thêm gì. Vội vàng cáo từ Tiếu Ân, hắn hơi do dự, liền trốn ở tầng ba lặng lẽ quan sát Tiếu Ân.
Nếu như lúc bình thường Tiếu Ân chắc chắn sẽ phát giác ra Danny, nhưng hôm nay tâm trí của hắn đều tập trung vào nhị cấp ma pháp không biết tên này, đối với hoàn cảnh xung quanh không có chú ý mấy.
Nhưng mà sau khi được Danny nhắc nhở, tâm tình Tiếu Ân đã bình tĩnh lại. Hắn điều chỉnh lại hô hấp, hai mắt khép hờ, giống như tiến nhập vào trạng thái minh tưởng.
Đương nhiên, đó không phải minh tưởng, mà là hắn muốn tinh thần mình tập trung cao độ để có thể thi triển ra ma pháp thành công ngay trong lần đầu.
Mặc dù có được ma pháp lục thư năm ngày nhưng nhị cấp ma pháp không phải là thứ hắn dễ dàng nắm giữ. Lấy độ thuần thục hiện tại của hắn, tại thế giới hiện thực sử dụng, xác xuất thành công chỉ sợ không được một nửa.
Nhưng dù sao đây cũng là nhị cấp ma pháp đầu tiên hắn nắm giữ, đối với hắn mà nói có ý nghĩa cực kỳ quan trọng. Cho nên hắn không nhịn được muốn thử nghiệm ma pháp này đến tột cùng có uy lực gì.
Hít sâu một hơi, lực lượng tinh thần nhanh chóng đề tụ.
Xung quanh người Tiếu Ân bắt đầu xuất hiện một dòng năng lượng dao động, mặc dù luồng năng lượng dao động này không quá cường đại, nhưng xuất hiện trong mắt Danny lại khiến sắc mặt hắn đại biến.
Nhìn cường độ năng lượng dao động này, chẳng lẽ Tiếu Ân thi triển không phải là nhất cấp ma pháp mà là…
Bỗng nhiên một đạo ánh sáng màu xanh nhạt hình thành trước người Tiếu Ân nhanh như tia chớp phát ra ngoài.
Tốc độ của đạo ánh sáng này cực nhanh, cơ hồ vừa xuất hiện trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách mấy chục thước chém vào đầu kia của ma pháp thí nghiệm thất.
Một tiếng động nhẹ vang lên, vách tường ma pháp tháp sáng lên, năng lượng phòng hộ cản ma pháp lại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Vẻ mặt Tiếu Ân tươi cười lên, thì ra nhị cấp ma pháp này lại là nhị cấp ma pháp được ma pháp sư dùng nhiều nhất - Phong Nhận Thuật.
Trốn cách đó không xa, Danny không nhịn được há hốc mồm vẻ mặt khó tin nhìn Tiếu Ân.