Năng lượng của nguyên tố triệu hoán hệ không ngờ đã đạt tới trình độ như thế, mang đến cho Tiếu Ân cảm giác chính là sức sống, sức sống tuyệt đối truyền thừa của nhiều đời.
Màu hoàng kim chợt lóe, tâm tình của Tiếu Ân lập tức trở nên vui vẻ.
Loại năng lượng này đại biểu vui sướng phấn chấn và trị liệu, tư nhiên cũng là một trong những pháp tắc (quy luật) đại chúng.
Đột nhiên, năng lượng dao động kịch liệt truyền đến, đây hoàng kim pháp tắc về phía xa, mặc dù không thể phá hủy loại pháp tắc này, nhưng lại biểu hiện uy năng hùng mạnh của nó.
Năng lượng sát lục, sau khi Tiếu Ân cảm ngộ đối với thiên địa nhân đã trừ bỏ hoàn toàn loại năng lực thuần túy làm cho người ta rơi vào trong giết chóc.
Năng lượng sát lục lúc này đã là lực lượng pháp tắc đại biểu cho công chính, công bình và cường dũng bất khuất, áp lực chí cao vô thượng này ngay cả là đối mặt chúng thần dường như cũng không sợ hãi chút nào.
Một vết nứt không gian chợt truyền đến, ở trong cảm ứng của Tiếu Ân, nơi này đã mở ra vô số đại môn, đã không bao giờ còn không gian kỳ dị có thể vây khốn hắn nữa.
Có thể biến thần vực của người ta thành căn phòng rách nát, cũng chỉ có năng lượng không gian hệ đại biểu không gian pháp tắc mới có thể làm ra mà thần không biết, quỷ không hay.
Trước mắt hiện lên mấy hình ảnh quan thuộc, Tiếu Ân đột nhiên giơ tay lên chụp một cái, năng lượng dạo động một trận kịch liệt, không ngờ ở trong tay hắn hình thành một thanh Vien Nguyệt Loan Ðao.
Thanh Viên Nguyệt Loan Ðao này đã tổn hại, nhưng lúc này Tiếu Ân lấy ra lại là một thanh bảo bối hoàn hảo không tổn hại gì. Đây là thứ hắn lấy ra từ trong ký ức, chẳng qua tâm niệm vừa động cũng đã chân chính ngưng tụ ra ở trong hiện thực.
Ðây là lực lượng của ảo thuật hệ, nhưng sau khi trải qua biến hóa thần tính, không ngờ có được thuộc tính chân thật.
Ðây đã là trạng thái ban đầu của vô trung sinh hữu (trong không sinh có) siêu nghịch thiên trong truyền thuyết của thần linh.
Ðường nhiên muốn đạt tới trình độ này, cũng không phải một thần linh yếu nhược có thể làm được. Nếu không có thần lực hùng mạnh siêu cấp như Odin Lage làm hậu thuẫn, muốn đạt tới vô trung sinh hữu chân chính, đó chính là một việc tuyệt đối không có khả năng.
Lực lượng của ảo thuật hệ chuyển hoán thành thần tính, chính là chân thực.
Chẳng qua bản ý của chân thật này và nói dối là đối lập, hình thành một loại quan hệ đặc thù khắc chế lẫn nhau, nhưng lại sống nhờ vào nhau
Ngoại trừ sáu đại thuộc tính này của bán thần vực, ba thuộc tính còn lại cũng đã chuyển biến thành pháp tắc thần tính khác nhau.
Chuyển hóa của Tiểu Viên thuẫn kia chính là thế lực lượng và thủ hộ tuyệt đối, chỉ cần có thủ tâm kiên cường là có thể không ngừng kích phát ra năng lực của bản thân, tuôn ra lực lượng không gì sánh kịp.
Ở kiếp trước của Tiếu Ân có một câu nói, con người lớn mật chùng nào thì đất rộng chừng độ. Nhưng lúc này đã biến thành ý niệm mạnh bao nhiêu, lực lượng sẽ mạnh chừng đó, chỉ cần không bỏ lòng thủ hộ, như vậy lực lượng sẽ vĩnh viện không khô kiệt.
Tị Thủy Châu thì thành pháp tắc năng lượng thủy phiêu nhu và ấm áp, đồng dạng chỉ cần có được niềm tin ấm áp, như vậy loại năng lượng này có thể phát huy đến cưc trí.
Về phần tiểu mộc kiếm, thuộc tính tự điện khiến Tiếu Ân coi trọng nhất, cuối cùng lại chuyển hoán thành năng lượng hủy diệt thuần túy.
Hủy diệt tính thuần túy dường như chỉ cần tâm niệm của hắn vừa động, có thể hủy diệt tất cả năng lượng khủng bố.
Ðây là lực lượng của hủy diệt, một trong những pháp tắc khủng bố nhất trên thế giới, pháp tắc hủy diệt.
Tiếu Ân chậm rãi thể ngộ tất cả những điều này, hắn rốt cục tin tưởng thì ra mình thực sự thành công chuyển hóa chín loại thuộc tính khác nhau thành chín loại thân tính khác nhau
Hơn nữa mấy loại thần tính trong đó bất luận ở trong hệ nào cũng là cao nhất, năng lượng nắm giữ cũng là hùng mạnh nhất.
Trong lòng Tiếu Ân cực ky vui mừng, đấy là cảm xúc phát ra từ nội tấm, khiến người ta căn bản là không thể che dấu.
Dường như là do dự một chút, Tiếu Ân cuối cùng vẫn giơ tay lấy ra một khối thần cách thấp kém.
Ðối với ngụy thần bình thường mà nói, một miếng mảnh vỡ thần cách cũng đã là bảo vật vô cùng khó có được, nếu như để cho bọn họ nhìn thấy thần cách thấp kém trong tay Tiếu Ân, như vậy cho dù là dùng hết toàn lực cũng không từ thủ đoạn tới cướp đoạt.
Lúc này, Tiếu Ân giơ tay bao trùm phía trên thần cách này, trong mắt hắn tràn đầy kiên quyết.
Ngụy thần muốn thành tựu thẩn linh đại vị, ngoại trừ phải đem thuộc tính của bản thân chuyển hóa thành thần tính tương úng, còn phải châm thần hỏa.
Châm thần hỏa cũng không phải là một việc đơn giản, đầu tiên phải có được ít nhất một khối mảnh vỡ thần cách.
Lấy năng lực của bản thân kích thích thần lực trong mảnh vỡ thần cách này, đồng thời dung hợp với thần tính của mình, quá trình này chính là châm thần hỏa.
Chỉ có điều, cũng không phải tất cả ngụy thần đều có thể thuận lợi kích thích năng lượng trong mảnh vỡ thần cách.
Ðặc biệt là mảnh vỡ thần cách đoạt được sau khi thì thần, bản thân nó đã có được thần tính của thần linh tiền nhiệm, nếu như thần tính này và thần tính của mình không giống nhau, như vậy bất kể làm như thế nào cũng không thể thành công kích thích thần lực.
Tuy nhiên vấn đề này đối với Tiểũ Ân mà nói, lại không tính là gì.
Bởi vì thần cách thấp kém từ trong cơ thể Tiểu ngưng tụ ra đều là từ tín ngưỡng lực thuần túy nhất sinh ra, loại thần cách thấp kém này chỗ tốt lớn nhất chính là không có thuộc tính, cũng không chịu hạn chế của thần tính.
Chỉ cần có một vị ngụy thần nào đó thành công chuyển hoán thần tính, như vậy là có thể yên tâm mạnh dạn kích thích thần lực trong đó.
Ngụy thần bình thường khi muốn châm thần hỏa đều là ẩn nấp ở một địa điểm bí mật, tập trung toàn bộ tinh lực vào trong đó.
Tốc độ châm thần hỏa có quan hệ rất lớn với cấp bậc thần tính và thực lực bản thân của ngụy thần.
Thần tính cấp bậc càng cao, quá trình kích thích thần lực cũng càng chậm, thực lực bản thân càng mạnh thì tốc độ kích thích cũng càng nhanh. Chẳng qua bất kể bao lâu, thì tất cả ngụy thần phù hợp chỉ cần tiêu phí đủ thời gian liền nhất định có thể châm thần hỏa.
Tiếu Ân lúc này đang ở trong không gian phong bế này cũng không phải là một địa phương châm thần hỏa tốt gì, nhưng hắn đã không có đường lui.
Nuo Weijia đã sử dụng thần vực và thượng cổ ma khí hình thành không gian huyết hải, cũng không phải bán thần vực có thể đột phá. Nếu như muốn giành lấy tự do cho mình, như vậy châm thần hỏa, chuyển hóa thành thần lực, chính là lựa chọn duy nhất của hắn.
Tiếu Ân một khi đã có quyết định thì lập tức không hề chần chừ.
Hắn đầu tiên thương lượng với Nhật Hào một chút, sau đó dung hợp trăm phần trăm với Nhật Hào tiến vào không gian đặc thù thời gian đình chỉ, cẩn thận khống chế bán thần vực của mình, đem một tầng bên ngoài của bán thần vực lực lượng thong thả ngưng tụ lại, đồng thời dần dần tách khỏi tầng bên trong.
Trước khi hắn chuyển hóa các thuộc tính của bán thần vực thành thần tính thì bất kể như thế nào cũng không thể làm được điểm này, nhưng lúc này đã chuyển hóa thành công, đã có thể làm được.
Ðộng tác của hắn thật cẩn thận, giống như trát tường biến tầng ngoài của lĩnh vực lực lượng thành vô cùng dày.
Cuối cùng, Tiếu Ân thành công tách tầng ngoài của lĩnh vực lực lượng ra, đồng thời giao cho Nhất Hào khống chế.
Tự mình tách một bộ phận năng lượng của bán thần vực ra, từ đó đem bên trong hình thành một không gian hoàn toàn phong bế. Ở trong không gian này tiến hành châm thần hỏa, Tiếu Ân cũng được cho là người duy nhất.
Ðối với việc Nuo Weijia có tâm huyết dâng trào đột nhiên tập kích hay không, Tiếu Ân cũng không phải quá lo lắng, bởi vì gã đã biến thành thượng cổ ma quái này đã hưởng qua đau khổ của bán thần vực tử điện, cũng hiểu được nếu như để Tiếu Ân tự bạo bán thần vực, như vậy kết cục cuối cùng khẳng định là lưỡng bại câu thượng, cho nên nói chỉ cần người có chút thần trí, thì tuyệt đối sẽ không lựa chọn làm như vậy.
Về phần hắn có đoán Tiếu Ân ở bên trong châm thần hỏa hay không càng không cần phải nói, nếu như ngay cả điều này hắn cũng có thể đoán được, như vậy hắn cũng không có khả năng bị các tín đồ của Odin Lage phá hủy cả hang ổ.
Cứ như vậy, do Nhất Hào phụ trách khống chế lực lượng tầng ngoài của bán thần vực, còn Tiếu Ân toàn tâm toàn ý tập trung vào việc dẫn lửa thần cách thấp kém.
Ở lòng bàn tay của hắn, bán thần vực của chín loại thuộc tính khác nhau đã sớm ngưng làm một, đồng thời thong thả, cuồn cuộn không dứt đưa vào bên trong thần cách thấp kém.
Sau khi lực lượng mênh mông tiến vào thần cách thấp kém, đã phát sinh chuyện kỳ dị.
Khối thần cách này không ngờ trong nháy mắt đã bắt đầu hòa tan, mặt ngoài của thần cách dường như một thứ gì đó giống như chất lòng, hơn nữa có một đám tơ hồng đang chậm rãi chớp động.
Cho dù là Tiếu Ân giờ phút này sau khi nhìn thấy loại tình huống này cũng không khỏi có chút sửng sốt.
Hắn đã từng hỏi qua Hắc Long Vương điều kiện thành thần, lão long kia mặc dù cũng không phải là thần linh, nhưng lão quả thực là kiến thức rộng rãi, hơn nữa ở trong thần giới cũng có thế lực nhất định, đã từng đọc qua rất nhiều tư liệu thành thần.
Nếu như Tiếu Ân không tính sai, như vậy khi thần cách bắt đầu hóa lỏng, hẳn là đại biểu cho thần cách đã tiếp nhận kích thích của lực lượng thần tính, bắt đầu chuẩn bị châm rồi.
Nhưng căn cử lời nói của Hắc Long Vương, quá trình này không có cố gắng một năm, thậm chí còn là trên dưới một trăm năm, trên cơ bản là không có khả năng đạt được.
Nhưng hắn vừa mới đem bán thần vực lực lượng chuyển hoán mà thành chín thần tính hợp nhất đưa vào trong, lại đã xuất hiện loại biến hóa này, liền khó tránh khỏi khiến Tiếu Ân bồn chồn trong lòng.
Hắn lập tức thả chậm tốc độ, cẩn thận quan sát biến hóa của thần cách.
Nhưng sau một lúc làm Tiếu Ân rốt cục có thể khẳng định, trên người hắn cũng không có gì không ổn, mà thần cách này cũng không có dấu hiệu gì là sắp nổ, hơn nữa còn mơ hồ kẻ hô người ứng với thần tính trong cơ thể hắn.
Ðã tới bước này, cho dù là người ngu hơn nữa cũng có thể hiểu được đây đại biểu cái gì.
Tiếu Ân nửa mừng nửa lo nhìn thần cách thấp kém trong tay, hắn mơ hồ có thể hiểu được, có lẻ chính là bởi vì thần cách thập kém này xuất phát từ trong tay mình, cho nên mới sinh ra biến hóa đáng mừng như vậy.
Chậm rãi gia tăng lực lượng thần tính đưa vào, mà thần cách thấp kém cũng hòa tan vô cùng phối hợp.
Gần như chính là không phí sức lực chút nào, thần cách thấp kém cuối cùng đã hoàn toàn biến thành một đoàn chất lỏng, mà khoảnh khắc này, Tiếu Ân hít một hơi thật sâu, đem chín loại thần tính hợp nhất dung hợp hoàn mỹ cũng rắn đâm vào bên trong chất lỏng này.
Năng lượng trong đoàn chất lỏng này giống như một ngụm rượu mạnh, mà thần tính của Tiếu Ân lại giống như một đốm lửa đưa vào trong rượu mạnh.
Trong giây lát, một đốm lửa được đốt lên từ trong chất lỏng.
Từng sợi từng sợi lực lượng thần tính không ngừng đưa vào trong đó, mỗi một sợi đưa vạc, ngọn lửa này liền càng dồi dào, mà thần tính trên người hắn sau khi được ngọn lửa thiêu đốt đã sinh ra chuyển biến càng thêm tinh tế.
Vô số cảm ngộ tiến vào bên trong não vực của Tiếu Ân, hắn kinh ngạc nhìn đám thần hỏa trong tay, rất nhiêu chuyện trước kia không hiểu rõ dường như ở giờ khắc này đều có được đáp án
Thần hỏa càng đốt càng vượng, bán thần vực của hắn cuối cùng đã sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Ở trong lực lượng hùng mạnh kia, càng có một số thứ sờ không thấy, nói không rõ.
Nhưng Tiếu Ân lại biết, đây chính là pháp tắc, lực lượng của pháp tắc.
Chi cần ở bên trong thần vực của hắn, chỉ cần ở bên trong thần quốc của hắn, chỉ cần ở trong phạm vi không chế của hắn, hắn có thể tùy tâm sở dục (muốn gì được nấy) thi triển những lực lượng pháp tắc này.
Lực lượng của pháp tắc ở một mức độ nào đó mà nói chính là lực lượng của thiên địa thần linh có hùng mạnh, hơn nữa cũng vĩnh viễn không có khả năng mạnh hơn lực lượng của thiên địa.
Vận dụng lực lượng của pháp tắc chính là vận dụng lực lượng của thiên địa, cho nên sau khi tấn thăng thành thần linh, đồng thời nắm giữ lực lượng của pháp tắc, thì thực lực sẽ có đề cao về chất. Loại đề cao này thậm chí so với ma pháp học đồ trực tiếp tấn thắng thành ngàn năm truyền kỳ còn phải lớn hơn rất nhiều.
Ðến lúc này, Tiếu Ân mới âm thầm lau mồ hôi lạnh. Hắn ám thấy vô cùng xấu hổ và nghĩ lại mà sợ đối với hành động vĩ đại đuổi theo Nuo Weijia trong không gian lôi điện của mình.
Lực lượng của thần linh quả thật không phải người bình thường có thể so sánh được.
Nếu như không phải ở trong không gian lôi điện dưới cơ duyên xảo hợp hắn nắm giữ được lực lượng của lôi điện màu tím, đồng thời có thể phóng ra bán thần vực tử điện hùng mạnh thậm chí là tiếp cận lực lượng thần vực, như vậy khi đối mặt với lực lượng của pháp tắc, hắn đã sớm ngã xuống rồi.
Chẳng qua, chuyện này cũng khiến cho Tiếu Ân hiểu được một việc, lôi điện màu tím không ngờ có được lực lượng chống lại pháp tắc, nói như thế, bản thân nó cũng chính là một loại biểu hiện của lực lượng thiên địa.
Giữa lúc Tiếu Ân đang không ngừng cảm khái trong lòng thì thần hỏa trước mặt lại đột nhiên thay đổi.
Một tia thần hỏa kia vốn ngưng bạch như ngọc không có thuộc tính gì, nhưng lúc này lại bắt đầu thay đổi, từ phía trên không ngừng truyền đến hắc ám hệ, quang minh hệ và loại thuộc tính trung lập cũng không mãnh liệt.
Hành động của Tiếu Ân hơi dừng lại, hắn biết, bày ở trước mặt hắn là một lựa chọn.
Ðây là của ải mà tất cả thành thần đều phải trải qua, tại lúc thành thần vì chính mình lựa chọn con đường sau này.
Đương nhiên, đây chằng qua là lựa chọn một trận doanh mà thôi, bất kể là quang minh, hắc ám hay là thần linh trung lập, thực ra bản chất vẫn là giống nhau cá lớn nuốt cá bé.
Thần linh cùng hệ bậc cao chưa chắc đã là minh hữu, thí thẩn và cướp lấy thần cách kịch liệt nhất thường thường chính là thần linh cùng hệ.
Ðó là bởi vì, chỉ có thần tính và thần cách của thần linh cùng hệ mới là vật phẩm nâng cao thực lực tốt nhất, chỉ cần vì điểm này đã đủ để cho tất cả thần linh đều động tâm.
Tiếu Ân trầm ngâm, hắn chậm rãi từ trên người lấy ra thần thánh quyền trượng của Odin Lage thần Vương.
Ở bên trong thần thánh quyền trượng này ẩn chứa năng lượng khổng lồ không thể tin nổi. Tiếu Ân thậm chí còn có một loại cảm giác, nếu như hắn có thể hấp thu năng lượng ở bên trong đó, như vậy ngay cả là đối mặt với Odin Lage bệ hạ hắn cũng sẽ có năng lực tự bảo vệ mình.
Dù sao, đối với hẳn mà nói, khuyết thiếu nhất chính là thời gian, cái loại thời gian dài tu luyện và lắng động
Mà thanh thần thành quyền trượng này đã qua tay trăm vạn giáo hoàng bệ hạ, tích tụ năng lượng lớn mạnh đã đạt tới trình độ khổng thể tin nổi.
Đám người Dike Stan đã từng nói qua, chỉ cần kích phát một phần mười năng lượng của nó là có thể huy diệt thần điện Thiên Không của thần linh bậc trung Nuo Weijia.
Ðây tuyệt đối không phải lời nói suông, mà là chuyện thật.
Ở trong thần giới này, cũng chỉ có quang huy của Odin Lage vị thần linh cổ lão nhất này mới có thể dùng thời gian dài như vậy để luyện chế một thanh thần thánh quyền trượng có khả năng phát triển vô hạn.
Do dự một chút, Tiếu Ân tự hỏi quan hệ giữa mình và Odin Lage.
Hắn nếu châm thần hỏa, tự nhiên là không thể tiếp tục đảm nhiệm giáo hoàng của Odin Lage thần vương.
Ðây là một việc không có cách nào khác, bởi vì thần linh chân chính tuyệt đối không có khả năng hoàn tòan khuất phục và tín ngưỡng thần linh khác, cho dù là chênh lệch giữa hai giai vị là một trời một vực cũng như thế.
Đương nhiên, loại thần linh sắc phong giống như Dike Stan lại là ngoại lệ, bọn họ mặc dù cũng có thể phóng thích thần lực và thần vực, nhưng đây cũng không phải bản thân bọn họ có được, chẳng qua là mượn lực lượng của thần vương mà thôi.
Cho nên một khi rời khỏi nơi đây, Tiếu Ân liền khẳng định phải từ đi giáo hoàng, đồng thời hoàn trả thần thánh quyền trượng trong tay cho Odin Lage.
Nễu như thẩn vương bệ hạ phát hiện năng lượng trong thần thánh quyền trượng không còn, như vậy hắn sẽ có ý nghĩ như thế nào đây?
Tiếu Ân trầm ngâm rất lâu ánh mắt không ngừng biến ảo, cuối cùng đã có quyết định.
Odin Lage dường như cực kỳ kiêng kỵ đối với Vô Danh, một khi đã như vậy, vậy đem trách nhiệm này giá họa cho Vô Danh đi, chắc hẳn Vô Danh cũng sẽ không để ý chút oan uổng này.
Tinh thần ý niệm phóng ra giao lưu một chút với hồn phách trong thần thánh quyền trượng.
Mức độ quen thuộc giữa bọn họ đã tới mức độ khi Tiếu Ân hướng nó đưa ra đề xuất dung hợp, hồn phách này gần như đồng ý không cần suy nghĩ.
Vô số năm qua, nó tồn tại cô độc trong thần thánh quyền trượng, Tiếu Ân là sinh linh duy nhất đưa ra cành ô-liu với nó, khi nó biết Tiêu Ân sau này sợ là không thể tiếp tục quản lý thần thánh quyền trượng, lập tức làm ra lưa chọn đi theo.
Sau khi được đáp ứng của hồn phách thần thánh quyền trượng, ánh mắt Tiếu Ân nhìn kỹ điểm thần hỏa này, trong khoảnh khắc nó tràn ra năng lượng quang minh, đem toàn bộ lực lượng thần tính dung nhập vào trong đó.
Ðối với Tiếu Ân mà nói, bất kể là quang minh hệ, hay là trung lập hệ, chỉ còn là hac ám hệ, đều không có quan hệ gì, nhưng vì hấp thu năng lượng khổng lồ trong quyền trượng kia, hắn cũng chỉ có thể lưa chọn một đường quang minh hệ này.
Nhẹ nhàng vỗ một cái lên người, trên mặt tấm thẻ bài kia còn quang minh thủy mẫu, xem ra hắn cũng với quang minh hệ quả thật là vô cũng hữu duyên.
Năng lượng hùng mạnh thông qua thần hỏa đũng mãnh tiến vào cơ thể Tiếu Ân, thân thể hắn chậm rãi nóng lên.
Đột nhiên, thần hỏa thiêu đốt kia biến mất, thần cách thấp kém cứ như vậy không tiến vào cơ thể Tiếu Ân.
Chín loại thần tính khác nhau và thần cách giằng co với nhau, rốt cuộc tuy hai mà một.
Sau khi thần hỏa đem tất cả bán thần vực đều gia nhập lực lượng pháp tắc trở thành thần vực chân chính, Tiếu Ân hiểu được, hắn rốt cục đã thành thần.
Mặc dù thẩn linh này còn không có quốc gia của mình, giống như Cự Ma Thần trước kia, còn không thể nhân được thừa nhận chính thức của thần giới, nhưng hắn quả thực đã thành thần.
Tiếu Ân mở năm ngón tay ra, yên lặng cảm nhận năng lượng mãnh liệt mênh mông trên người, sự hùng mạnh của loại năng lượng này gần như khiến hắn sinh ra một loại cảm giác bùng nổ.
Ở trong cơ thể của hắn dường như nhiều thêm một ít khuôn sáo, nhưng thông qua những khuôn sáo này, lại khiến hắn nhìn thâu toàn bộ thế giới.
Toàn bộ thế giới có một loại lực lượng vận hành hùng mạnh, phàm là thuận theo loại lực lượng này đi tới chính là thuận theo thiên ý, thuận theo pháp tắc, sẽ không bị thiên phạt, nhưng nếu như vi phạm thiên ý và pháp tắc, như vậy chờ đợi bọn hị chính là hủy diệt.
Ðến lúc này, Tiếu Ân đã chân chính hiểu được vì sao phần động thần linh cam tâm tình nguyện sống ở trong này mà không dám dùng bản thể hạ giới, đó là bởi vì những thần linh này không dám xúc phạm thiên địa pháp tắc.
Năng lượng mãnh liệt mệnh mông tiếp tục dũng mãnh tiến vào cơ thể Tiếu Ân, đây cũng không phải là năng lượng của bản thân hắn chuyển hóa, mà là năng lượng từ trong thần thánh quyền trượng dũng mãnh tiến vào.
Năng lượng trong đó thật sự là quá mức hùng mạnh, cho dù là Tiếu Ân và hồn phách của quyền trượng tận lực khống chế cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì xuống mà thôi.
Tiếu Ân do dự một chút, lại lần nữa lấy ra một thần cách thấp kém.
Thần lực ần chứa trong thần thánh quyền trượng thực sự là lớn quá mức, một thần cách thấp kém ở trong cơ thể Tiếu Ân tuyệt đối không thể cất chứa lượng năng lượng lớn như vậy.
Sau khi đem thần cách này đưa vào trong cơ thể, chín loại thần tính khác nhau giống như chồn nhìn thấy gà tuôn lên, dựa theo tỉ lệ nhất định đem thần cách này dung hợp vào trong đó.
Tiếu Ân có một loại cảm giác, trừ phi là hắn cố ý hủy đi, muốn ngưng luyện ra phân thân và hình chiếu, nếu không hai thứ này sẽ vĩnh viễn không phân khai.
Đương nhiên, nếu như bản thân hắn ngã xuống, như vậy mấy thứ này tự nhiên là tự động rời đi, tuyệt đối không có khả năng tiếp tục bám trên người hắn.
Sau khi thần cách thấp kém thứ hai tiến vào trong cơ thể, tốc độ truyền năng lượng từ thần thánh quyền trượng vào không khỏi nhanh hơn, chỉ có điều so với tổng cường độ năng lượng trong quyền trượng mà nói, vẫn như trước chín trâu mất sợi lông (không đáng kể) mà thôi.
Tiếu Ân mới khổ một tiếng, lấy ra toàn bộ thần cách thấp kém trong vật phẩm trang sức không gian, dung hợp gần mười thần cách thấp kém vào trong cơ thể, khiến mỗi một loại thần tính đều không ít hơn một thần cách thấp kém.
Nhưng cho dù là như thế, thân thể của hắn vẫn như trước không thể cất chưa bao nhiêu căn nguyên lực trong thần thánh quyền trượng
Toàn bộ, ngay cả một phần vạn năng lượng cũng không thể tiếp nhận.
Ở trước mặt thần thánh quyền trượng, lúc này Tiếu Ân giống như đang đứng dưới chân núi Everest, nhỏ bé như thế.
Chênh lệch, đây là chênh lệch thực sự.
Cho đến lúc này, hắn cuối cùng ý thức được, tu luyện vô số năm của người ta cũng không phải mình một lát có thể đuổi theo.
Mặc dù trong tay vẫn còn thần cách thấp kém, nhung thân thể của hắn đã không thể chịu đựng được áp lực cực lớn như thế, trong một khoàng thời gian dài sau này, hắn phải để thân thể thích hợp loại cường độ này mà phát triển. Nếu như lúc này miễn cưỡng tiếp tục hấp thu, như vậy chờ đợi hắn, rất có khả năng chính là nổ tan xác mà chết.
Chậm rãi liên lạc với hồn phách trong thần thánh quyền trượng hồn phách này sau khi làm ra một loại cảm giác đáng tiếc, lại một lần nữa bình tĩnh xuống.
Tiếu Ân cũng không thu lại thần thành quyền trượng, mặc dù hắn đã đem toàn lực hấp thu gần nửa năm, khiến thần lực của bản thân hắn tiến giai tới một trình độ khủng bố. Nhưng Tiếu Ân lại biết, năng lượng hắn hút lấy ngay cả một phần vạn cũng không đến, một khi đã như vậy, đương nhiên là phải tiếp tục mượn uy năng của thần thánh quyền trượng thoát thân mà ra.
Lực lượng của thần vực này cực lớn, chỉ có điều ở bên ngoài bị một tầng dày ngăn trở, cho nên ngay cả một tia cũng không tràn ra ngoài.
Chằng qua lúc này, Tiếu Ân đã thành công châm thần hỏa, chuyển hóa bán thần vực thành thần tính, lại thêm lực lượng của pháp tắc trở thành thần vực.
Một khi hoàn thành tất cả những việc này, thì không bao giờ muốn ở lại bên trong không gian chết tiệt này nữa.
Hắn giơ thần thánh quyền trượng lên, nhưng hắn còn chưa xuất thủ đã cảm ứng được tín ngưỡng lực hùng mạnh tràn ngập trên quyền trượng Tiếu Ân hơi kinh hãi, hắn không ngờ cảm ứng được, ở trước mặt chút tín ngưỡng lực này không ngờ có người đang kêu gọi tên của hắn.
Đây là cảm ứng đặc dù sau khi châm thần hỏa, nhưng hắn kỳ quái chính là, loại cảm ứng này đứt quãng, giống như có cái gì đó che lấp.
Hắn cũng không biết, nếu như lúc này hắn không ở trong huyết hải, như vậy hắn căn bản là đừng nghĩ cảm ứng được kêu gọi của những người này.
Ma lực của thượng cổ ma khí hùng mạnh thi triển ra đủ để ngặn cách kêu gọi của tín đồ đối với thần linh.
Chẳng qua đã có nguòi đang kêu gọi Tiếu Ân, như vậy vị thần linh mới chậm thần hỏa, cũng đã nắm giữ năng lượng cực kỳ hùng mạnh này tuyệt đối không chịu ngồi yên không để ý đến.
Dưới sự phối hợp ăn ý của Tiếu Ân và hồn phách quyền trượng, trong thần thánh quyền trượng tuôn ra năng lượng hào quang mãnh liệt không gì sánh được.