Mục lục
Dị Giới Chi Quang Não Uy Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đội xe đi theo Tư Khảo Đặc kỵ sỹ , ánh mắt Tiếu Ân nhìn qua xung quanh hai bên đường

Hắn điều khiển ngựa tiến đến bên cạnh kỵ sỹ nói :”Kỵ sỹ đại nhân , tòa thành này có bao nhiêu người ?”

Tư Khảo Đặc không quay đầu lại nói :”Hai năm trước đã có gần mười vạn người , hiện tại hẳn là đã hơn “

“Mười vạn ?”Tiếu Ân sợ hãi than nói :”Một tòa thành chứa mười vạn người ?”

Tư Khảo Đặc không nhịn được cười nói :”Kỳ thật quy mô như thế đã sớm được kêu là thành thị .Nhưng lịch đại công tước vì kỷ niệm vị công tước Lộ Dịch Tư đầu tiên , cho nên mới gọi nơi này là thành Lộ Dịch Tư , dù diện tích của tòa thành đã to hơn mười lần so với trước đó nhưng cũng không có sửa đổi lại tên “

Tiếu Ân lúc này mới hiểu được , nếu như không được Tư Khảo Đặc kỵ sỹ giải thích , bản thân quả thực chỉ coi nơi này là một tòa thành nho nhỏ .Cẩn thận nghĩ lại , chính mình đã biết đây là thủ đô của công quốc như thế nào có thể nghĩ nó giống với một tòa thành bình thường chứ ?Nếu như chỉ là một tòa thành nho nhỏ thì sao có thể mời được ma pháp sư đến giúp sức cho công tước chứ

Trong đầu nhớ lại các loại tin đồn về thành Lộ Dịch Tư , bất quá những điều này chỉ là tin đồn , chỉ có thể tới tận nơi mới cảm nhận được hơi thở của thành thị

Đại đa số mọi người đã sớm bị hoa mắt bởi cảnh tượng phồn hoa trong thành

Quả thực trong Hắc Tắc trấn cũng có một số cửa hàng nhưng số lượng sao có thể so với một tòa thành chứa mười vạn người chứ

Bản thân Tiếu Ân cũng cảm khái , khẽ hít vào một ngụm không khí , trong đầu hồi tưởng lại không khí ồn ào trong thành thị

Bất quá so với những thành thị quy mô hơn một triệu dân , thì quy mô của những tòa thành này cũng không được hắn để trong mắt , cho nên chỉ khiến hắn cảm thấy hoài niệm mà thôi

Theo sự dẫn dắt của Tư Khảo Đặc , mọi người đi vào một gian khách sạn

Lão bản của gian khách sạn này là một tráng hán béo , nêu đơn độc luận về thể tích thì ngay cả Tư Khảo Đặc kỵ sỹ cũng thua kém ba phần , bất quá do béo nên động tác của hắn không được linh hoạt như kỵ sỹ

Tư Khảo Đặc cười lớn tiến lên , ôm lấy tráng hán , hai tay vỗ mạnh vào lưng đối phương , sắc mặt Tiếu Ân nhất thời trắng bệch , khí lực thật lớn a

Trong mắt kẻ khác , bọn họ sử ra khí lực lớn như vậy , khiến mọi người rất dễ hiểu lầm bọn họ có thâm cừu đại hận với nhau , tưởng chừng muốn đương trường đánh chết đối phương

Bất quá Tiếu Ân biết , Tư Khảo Đặc không dùng toàn lực , ít nhất đạo quang mang thần kỳ trên người hắn không có xuất hiện

Sau khi ôm nhau xong hai đại nam nhân tách ra , Tư Khảo Đặc cười nói :”Ba Đặc Lợi đã lâu không gặp , ngươi lại béo thêm đó “

“Phải không ?”Đại mập mạp Ba Đặc Lợi nhăn mặt nói :”Ta cũng cảm giác được nhưng không có cách nào thay đổi “

Tư Khảo Đặc quay đầu lại , nói với Tiếu Ân :”Đây là bạn tốt của ta , hồi trẻ đã cùng ta tham gia mạo hiểm đội “

Tiếu Ân thầm đánh giá tráng hán mập mạp trước mắt , hắn thấy được tinh quang chợt lóe trong mắt mập mạp , khẳng định người này không đơn giản .Hơn nữa nếu đã tới Lộ Dịch Tư , kết giao với bằng hữu mới là điều cần phải làm

“Tiểu hài tử này là ai ? Là cháu ngươi sao ?”Ba Đặc Lợi tò mò hỏi

“Hắn là Tiếu Ân , hắn có thiên phú ma pháp rất cao “Tư Khảo Đặc dắc ý nói :”Ta lần này tới đây là để giới thiệu hắn vào ma pháp tháp để học tập “

Ba Đặc Lợi đôi mắt nhất thời lồi ra , ánh mắt nhìn Tiếu Ân thay đổi hắn

Đại mập mạp này là bằng hữu của Tư Khảo Đặc thì khẳng định thực lực của hắn cũng không tầm thường , nhưng khi nghe nói tới ma pháp , cũng không nhịn được có chút thất thố .Cho nên có thể thấy được , ma pháp sư tại công quốc có địa vị cao quý ra sao

“Ba Đặc Lợi , chúng ta mệt rồi , ngươi cấp phòng cho bọn ta đi “Tư Khảo Đặc buồn cười đẩy ông bạn già

“Ách , tốt , không thành vấn đề “Ba Đặc Lợi hét lớn một tiếng , mấy tên bồi bàn ở phía sau liền tới bố trí phòng cho đám người Tư Khảo Đặc

Tư Khảo Đặc dẫn Tiếu Ân tới phòng riêng của Ba Đặc Lợi , đến khi vào phòng , trên mặt kỵ sỹ đại nhân mới thu hồi vẻ tươi cười , thay thế vào đó là vẻ mặt mệt mỏi

Ba Đặc Lợi rót rượu , đưa cho mỗi người một chén , mặc dù rượu này cũng không phải là loại thượng phẩm , nhưng cũng khiến cho Tiếu Ân thấy hứng thú , cầm lấy chén rượu khẽ nhấp miệng , có một chút ngọt , cảm giác cũng không nặng , mùi vị cũng không tồi .Kinh ngạc nhìn đại mập mạp , không thể tưởng tượng được tên tráng hán lại thích loại khẩu vị này

“Tư Khảo Đặc , ngươi rất mệt ?”Ba Đặc Lơi quan tâm hỏi

“Đúng vậy , rất mệt “Tư Khảo Đặc không dấu giếm đem chuyện gặp phải sát thủ trên đường kể lại rồi nói :”Xem ra bọn chúng mất kiên nhẫn rồi “

Ba Đặc Lợi sắc mặt âm trầm , nhấp một hớp rượu nói :”Bọn chúng quả thực hết kiên nhẫn rồi ? Sau đó chúng có làm ra động tĩnh gì không ?”

“Không “Tư Khảo Đặc cười khổ nói :”Ta đoán bọn chúng phái sát thủ tới là muốn cảnh cáo ta lần cuối cùng .Bất quá …”Nhìn Tiếu Ân ngồi im lặng , sắc mặt kỵ sỹ tăng thêm vẻ khổ sáp :”Bất quá tên sát thủ kia gặp phải xui xẻo “

Tiếu Ân khững người lại , nhìn kỵ sỹ gật đầu

Mặc dù lần phục kích trước , Nhất Hào có nói tên sát thủ kia trên mình tỏa ra sát khí nhưng khi gã đó lẻn vào lều vải , ánh mắt cùng động tác của gã đó tựa hồ không phải muốn đem người trong lều vải giết chết

Có lẽ do nguyên nhân này nên hắn cuối cùng chết oan trong tay Tiếu Ân

Ba Đặc Lợi trầm ngâm hỏi :”Hiện tại ngươi có chuẩn bị gì ?Nếu đã giết người của hắn , nếu không cho hắn một lời giải thích , chỉ sợ …”

Tư Khảo Đặc thở dài một hơi , nói :”Chờ ta , đưa Tiếu Ân tới ma pháp tháp , nếu có thể may mắn bái nhập làm môn hạ của một vị đại sư , phỏng chừng chuyện này không ai dám đề cập đến “

“Biện pháp tốt .Nhưng nếu không thành công thì sao ?”

Tư Khảo Đặc bất đắc gĩ nói :”Nếu như quả thật không còn lối thoát , ta sẽ đem vật đó giao ra , ít nhất cũng có thể giữ được trang viên .Hắn cắn răng nói :”Đó là gia viên của ta , bất luận lẻ nào cũng không được phép xâm phạm “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK