Nhưng dưới sự trợ giúp của thời không hồng lưu, Tiếu Ân hắn lại không hề trì hoãn làm ra một điểm này.
Sau khi Tiếu Ân thành công tấn thăng thành bậc cao, trong lòng hắn dâng lên hào hùng vạn trượng. Loại khoái cảm tấn thăng mãnh liệt này, đặc biệt là khoảnh khắc khi ngưng luyện thành thần cách bảo thạch, quả thực chính là khiến Tiếu Ân như say như dại.
Chẳng qua, sau một lát cao hứng, Tiếu Ân đột nhiên phát hiện, năng lượng trong cơ thể phân thân đối diện gần như chỉ bị hắn lấy đi khoảng một phần mười.
Chỉ là một phần mười trong đó, cũng đã khiến Tiếu Ân thành công tấn thăng thành thần linh bậc cao, bởi vậy có thể biết, phân thân này đã thu thập năng lượng khổng lồ rốt cuộc đạt tới mức độ nghe rợn cả người.
Sau đó, Tiếu Ân sau khi tấn thăng đến thần linh bậc cao mà tỉnh lại đã cảm ứng được phần đông khí tức chủ thần ở xung quanh, hắn lúc này mới phản ứng lại, thì ra mình vẫn bị những người này bao vây bên trong.
Chẳng qua duy nhất đáng cao hứng chính là, dưới sự chỉ huy của Nhất Hào, đoàn khí lưu đã không thể dung nhập năng lượng thần bí vào trong cơ thể phân thân, nếu không hắn mặc dù hấp thu nhanh, lại cũng chưa chắc nhanh hơn người ta đưa vào.
Đừng quên, nơi này là thời không hồng lưu thần kỳ, trời mới biết có năng lượng khổng lồ như thế nào, dù sao tuyệt đối không có khả năng là một vị thần linh nào đó chịu được.
Sau khi giải quyết tất cả, Tiếu Ân lại một lần nữa tiến vào trong trạng thái bế quan.
Ở dưới ảnh hưởng của lực lượng quang quyển thần bí, thời gian bên trong cũng nhanh hơn ngoại giới gấp trăm lần. Dưới sự cố gắng trăm năm như một ngày của Tiếu Ân, cuối cùng đã lấy hết tất cả năng lượng trong cơ thể phân thân, mà giờ phút này, thần cách bảo thạch trong cơ thể Tiếu Ân đã trở thành mười hai viên.
Mười hai viên thần cách bảo thạch, đã là trạng thái cao nhất của thần linh bậc cao, chỉ cần tiến thêm một bước nữa, là có thể tấn thăng thành thần linh cấp bậc chủ thần rồi.
Trong thần giới hiện giờ, sau khi trừ bỏ những cường giả đỉnh phong trong thần linh đời thứ nhất đạt được ghế thần vương, cũng chỉ có nhóm thần linh khủng bố theo tử linh pháp sư đại náo thần giới mấy trăm vạn năm trước cuối cùng tiến hóa ra thần cách hoàn mỹ.
Ngoại trừ những thần linh đã đạt tới cảnh giới thần vương này, thì cũng không có thần linh nào có thề tiến giai đến cảnh giới thần vương.
Chủ thần, đã là tồn tại đỉnh phong trong lịch đại (các thế hệ) thần linh của thần giới.
Khoảnh khắc khi Tiếu Ân từ chỗ kia đứng lên, thần cách, thần tính, thần thể và linh hồn của hắn cũng đã đạt tới trạng thái đỉnh phong, còn kém một bước cuối cùng kia, là có thể tiến giai đến chủ thần, có thể so sánh với bản thể của những thần linh bên ngoài.
Chẳng qua, muốn dung hợp mười hai viên thần cách bảo thạch làm một, cũng không phải là một chuyện dễ dàng, hơn nữa muốn hoàn thành một bước này, nhất định phải đi vào trong thần quốc của mình.
Nhìn phân thân bên cạnh chậm rãi đứng lên, sau khi trải qua nửa năm hấp thu, năng lượng trong phân thân trên cơ bản đã bị hấp thu, chẳng qua năng lượng lưu lại lại vẫn vô cùng khủng bố như trước, thậm chí còn không kém những phân thân chủ thần ở bên ngoài.
Cho nên có thể làm được điểm này, đương nhiên là có liên quan tới thực lực tăng mạnh của bản thể đã đạt tới cảnh giới bậc cao đỉnh phong. Hơn nữa điều này cũng liên quan với việc Tiếu Ân có thể chế tác thần cách không chút keo kiệt. Lúc này ở trong cơ thể phân thân, đã có được một thần cách bảo thạch, ngay cả là trong phân thân chủ thần cũng không kém hơn chút nào.
Chủ thể và phân thân nhìn nhau, đã hiểu được tâm ý của nhau.
Nếu là trước kia, Tiếu Ân khuyết thiếu lực lượng, tự nhiên không dám trêu chọc những tên khủng bố ở bên ngoài này, nhưng trong giờ phút này lại có một ngọn lửa nóng bỏng hừng hực muốn phóng ra.
Thực lực quả nhiên là chỗ dựa lớn nhất của một người làm việc, khi hắn đã tấn thăng đến thần linh bậc cao đỉnh phong, và có khả năng nắm chắc rất lớn ngày sau trực tiếp tấn thăng thành cảnh giới chủ thần, hắn đã có cảm giác hoàn toàn bất đồng đối với những phân thân chủ thần ở bên ngoài.
Khẽ nhắm hai mắt lại, mấy khu vực lập tức xuất hiện ở trong đầu Tiếu Ân, ở trong những khu vực này, mấy khu vực này có bao nhiêu đoàn khí lưu, có bao nhiêu phân thân thần linh đều hiện lên rõ ràng giống như bản đồ điện tử.
Cảm ứng được thái độ kiên nhẫn tìm kiếm trong đoàn khí lưu của những phân thân thần linh, trên mặt Tiếu Ân lộ ra một tia cười lạnh không dễ phát hiện.
Hào quang màu vàng mãnh liệt cuối cùng tiêu tan. Trong khoảnh khắc khi Tiếu Ân đứng lên, hào quang tràn ngập toàn bộ không gian trong một trăm năm qua liền trở nên ảm đạm.
Tất cả thần linh đều kinh ngạc nhìn tất cả những điều này, mặc dù bọn họ không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại mơ hồ cảm ứng được một khí tức và cảm giác không tốt.
Gần như theo bản năng, tất cả thần linh đều lui lại khu vực bên ngoài. Dù sao, đoàn khí lưu của nơi này thật sự là quá nhiều, đã nhiều tới mức khiến người ta khó có thể chịu được. Nếu giao thủ với một vị thần linh nào đó ở trong này, như vậy tuyệt đối không phải một chuyện làm người ta vui mừng.
Tuy nói không ai tận mắt nhìn thấy Tiếu Ân có thể khống chế di động của đoàn khí lưu, nhưng trải qua trăm năm tìm kiếm này, chỉ cần không phải là người quá ngu, cơ bản đều có thể suy đoán ra kết luận này.
Chỉ có điều không ai biết, khống chế đoàn khí lưu cũng không phải là thần linh cấp bậc chủ thần như trong cảm nhận của bọn họ, mà là một vị thần linh bậc trung mà thôi. Chẳng qua vị thần linh bậc trung hiện giờ đã ở trong thời gian trăm năm này đã không thể tin nổi tấn thăng tới cảnh giới bậc cao đỉnh phong.
Rất nhiều thần linh nhanh chóng lui lại phía sau, bọn họ rất nhanh đã rời khỏi khu vực này. Dù sao thời gian trăm năm này cũng không phải đi dạo, ngay cả là không tìm thấy Tiếu Ân, nhưng phương hướng ra vào đại khái cũng không có nhiều khả năng nghĩ sai.
Mà ngay khi bọn họ lui lại khu vực kế tiếp không lâu, bọn họ liền kinh ngạc phát hiện, đoản khí lưu của khu vực trung tâm nhất đã bắt đầu di động. Chỉ có điều di động lúc này cũng không giống với trăm năm trước, cũng không phải di động về phía trung tâm giống như một tổ ong, mà là có trật tự thong thả khuếch tán ra phía ngoài.
Những đoàn khí lưu này dọc theo lộ tuyến cố định, lui lại về phía xa, nhìn lộ tuyến lui lại của bọn nó dường như là muốn đưa đoàn khí lưu trở về chỗ cũ.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả phân thân thần linh chủ thần đều cảm thấy một tia hưng phấn, chẳng lẽ thần linh vẫn một mực ẩn nấp trong này đã từ bỏ việc khống chế đoàn khí lưu mà lộ diện rồi sao?
Mặc kệ như thế nào, những thần linh này đều tập trung toàn bộ tinh thần, lẳng lặng chờ đợi biến hóa sau đó.
Nhưng ngay khi hơn một nửa đoàn khí lưu rời khỏi khu vực trung tâm nhất khuếch tán tới mấy khu vực xung quanh, khi tất cả phân thân chủ thần mơ hồ bị vây ở trong đó, chuyện khiến tất cả thần linh không tưởng tượng được đột nhiên phát sinh.
Một thanh âm ngân nga, như thể đến từ phía chân trời, chợt vang lên trong không gian tràn đầy đoàn khí lưu này:
- Ta nói thời không hồng lưu là thần quốc của ta...
Theo những lời này vang lên, phần đông thần linh lặp tức nhìn thấy một cảnh tượng khiến bọn họ vĩnh viễn khó có thể quên được.
Tất cả đoàn khí lưu ở giờ phút này đều sáng lên, bất kề là đoàn khí lưu vốn sáng giống như ngôi sao, hay là những đoàn khí lưu đen nhánh, thậm chí ngay cả những đoàn khí lưu ẩn hình giờ phút này đều sáng lên.
Màu sắc của tất cả đoàn khí lưu sáng lên cũng không giống nhau, giống như một món thập cẩm, nhặt nhạnh lại tất cả màu sắc trên thế giới. Nhưng bất kể màu sắc nơi này nhiều như thế nào, sau khi tất cả màu sắc đều sáng lên, bọn họ đột nhiên phát hiện, thì ra phối hợp nhiều màu sắc như vậy, không ngờ có thể hình thành một không gian kỳ dị giống như mộng ảo.
Loại thủ đoạn phối hợp màu sắc này khiến tất cả thần linh, thậm chí ngay cả chủ thần tinh linh tộc bắt bẻ gần như là hà khắc cũng có một loại cảm giác tuyệt vời.
Chẳng qua, thanh âm vang dội làm cho người ta căn bản không thể tìm được phương vị truyền đến lại không thân mật như vậy.
- Ở trong quốc gia của ta, các ngươi vì sao mà đến?
Phần đông phân thân chủ thần cũng không trả lời ngay, đối mặt với vấn đề này, tất cả mọi người chỉ có một đáp án duy nhất, nhưng lại không có ai sẽ ngốc làm chim đầu đàn.
Giống như là tràn đầy bất đắc dĩ, thanh âm kia lại tiếp tục vang lên:
- Nếu các ngươi đã tới quốc gia của ta, hơn nữa tâm tồn ác ý, như vậy đành phải đuổi toàn bộ bọn ngươi đi.
Khoảnh khắc khi những lời này nổ vang giống như lôi đình ở quanh người tất cả thần linh, trên mặt của vô số thần linh đều lộ vẻ giận dữ.
Đã không biết bao nhiêu năm rồi, cũng không có người nào dám nói ra hai chữ đuổi đi ở trước mặt bọn họ, cho dù là những thần vương cao cao tại thượng, khi đối đãi chủ thần cũng bảo trì thái độ tương đối khách khí.
Đây chính là thực lực hùng mạnh của chủ thần, là thực lực bất cứ thần linh nào cũng không dám có chút khinh thường.
Nhưng giờ phút này, một thần linh giấu đầu rụt đuôi căn bản là không ai biết lai lịch, không ngờ dám khoác lác nói thời không hồng lưu là quốc gia của hắn, hơn nữa muốn đuổi tất cả phân thân chủ thần đi ra ngoài.
Đây là giọng điệu tự đại cỡ nào, hắn đối mặt cũng không phải một hai phân thân chủ thần, mà gần như tất cả phân thân chủ thần trong toàn bộ thần giới.
Số lượng những thần linh này cộng lại mặc dù không tới một vạn, nhưng cũng có mấy ngàn.
Con người chết vì tiền tài, chim chết vì ăn, vì đám thất thải lưu ly vụ mới xuất hiện kia, không có chủ thần nào dám nói không động tâm.
Nếu gần như tất cả chủ thần trong thần giới đều tụ tập ở nơi này, như vậy đừng nói hắn có có thực lực đó hay không, cho dù là hắn thực sự có được thực lực đó, chẳng lẽ lại dám mạo hiểm chọc giận tất cả phân thân chủ thần tới chính thức đối phó chúng thần sao?
Nhưng bọn họ lại không biết, chân chính đang bày ra hành động này, cũng không phải là phân thân chủ thần lão luyện thành thục gì, mà là Tiếu Ân, một người châm thần hỏa tiến vào thần giới không đủ trăm năm, hơn nữa giờ phút này thực lực tăng mạnh, tin tưởng bành trướng, đang muốn dùng chúng thần thử một chút.
Chậm rãi, tất cả đoàn khí lưu đều bắt đầu di động dựa theo một thứ tự cổ quái.
Ở trong đoàn khí lưu, có di động tốc độ chậm chạp, mà có di động tốc độ cực nhanh, đặc biệt là những đoàn khí lưu vốn thuộc loại lưu động, nếu ở dưới khống chế của Nhất Hào, hoàn toàn kích phát ra tiềm lực của chúng nó, như vậy tốc độ di động cũng không chậm hơn bao nhiêu so với những thần linh này.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả đoàn khí lưu loại hình di động đều có thể đạt tới tốc độ này. Đoàn khí lưu có thể có loại biểu hiện này nói chung đều là loại hình thể độc đáo, đoàn khí lưu ở phía trước có bộ phận giống như mũi tên.
Chẳng qua đối với Tiếu Ân mà nói chỉ cần có được đoàn khí lưu như vậy, như vậy tất cả đều đủ rồi.
Ngay khi chúng thần do dự bất mãn và tràn đầy phẫn nộ, đoàn khí lưu xung quanh giống như nhận được mệnh lệnh, không còn di động về phía sau, mà bắt đầu vận chuyển chỉnh thể.
Vận chuyển của mỗi một đoàn khí lưu đều sinh ra số liệu cực kỳ phức tạp. Đoàn khí lưu trong mấy khu vực đồng loạt hành động, quả thực còn muốn khó khăn hơn vạn lần so với ở trong bản đồ vũ trụ tính toán ra vị trí của thông đạo không gian. Nhưng khi Tiếu Ân tấn thăng tới thần linh bậc cao đỉnh phong, năng lực của Nhất Hào cũng theo đó chiếm được gia tăng tốc độ bấy nhiêu.
Bất kể số liệu từ ngoại giới truyền tới khổng lồ bao nhiêu, rườm rà cỡ nào, nhưng dưới sự xử lý của Nhất Hào, lại thủy chung đều nhẹ nhàng khéo léo tự nhiên, như thể là không có nửa điểm áp lực.
Sau khi cảm thụ được tình huống chân thật của Nhất Hào, Tiếu Ân đã yên lòng.
Nói thật, nếu không phải Nhất Hào đột nhiên tiến hóa, Tiếu Ân cũng tuyệt đối không có khả năng có ý tưởng lớn mật như thế.
Với bản thể của thần linh bậc cao đỉnh phong, đối phó một hai phân thân chủ thần còn không có vấn đề gì, nhưng khi số lượng phân thân chủ thần đạt tới nhiều như vậy, đừng nói là bản thể của thần linh bậc cao đỉnh phong, cho dù là bản thể chủ thần tự thân tới cũng chỉ có phần nghe ngóng rồi chuồn.
Cho nên, chính như lời nói của Tiếu Ân, thời không hồng lưu là địa bàn của hắn, nếu như không thể khống chế những đoàn khí lưu khủng bố này, Tiếu Ân cũng tuyệt đối sẽ không đồng thời trêu chọc nhiều kẻ thù hùng mạnh như vậy.
Tốc độ chuyển động của những đoàn khí lưu càng lúc càng nhanh, một ít phân thân chủ thần tính trời sinh cẩn thận đã bắt đầu hơi di động vị trí của mình, tận khả năng lui ra phía bên ngoài. Có lẽ bọn họ cũng không tin, Tiếu Ân có đảm lượng đồng thời khơi động tấn công đối với tất cả phân thân chủ thần, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới thói quen cẩn thận từ trước của bọn họ.
Nhưng, ngay khi bọn họ sắp lùi đến bên ngoài đoàn khí lưu xung quanh lập tức trở nên cuồng bạo, tấn công về phía bọn họ.
Giống như đột nhiên châm ngòi nổ, động tác này lập tức dẫn tới lửa giận của vô số thần linh, cũng khiến cho bọn họ xác định một việc, đó chính là thần linh tự xưng là chủ nhân của thời không hồng lưu này, quả thật là tồn tại ý niệm một lưới bắt hết tất cả phân thân chủ thần trong đầu.
Trong lúc nhất thời bất kể là phân thân chủ thần của hệ nào đều cảm thấy một trận phẫn nộ mãnh liệt gần như không thể áp chế và một tia sợ hãi mơ hồ.
Nhiều năm như vậy tới nay, đây còn là lần đầu tiên có một vị thần linh cuồng vọng muốn khiêu chiến tất cả chủ thần, trong cả đời của bọn họ, dường như chỉ có một người từng làm như vậy, hơn nữa hắn còn quả thực đã làm được.
Không cần sử dụng ngôn ngữ gì để giao lưu, những thần linh này dường như đều nhìn thấy biểu tình trên mặt đối phương, đó chính là nhất định phải hoàn toàn hủy diệt thần linh này, bởi vì bọn họ tuyệt đối không cho phép loại tồn tại thần linh giống như kẻ trước kia quật khởi.
Giờ phút này, tam hệ chủ thần cũng bất chấp thù hận lẫn nhau, đều cùng các phân thân chủ thần gần mình họp thành một đội ngũ nhỏ.
Bọn họ mặc dù vô cùng tức giận, nhưng đồng thời cũng hiểu được một việc, đó chính là ở dưới hoàn cảnh này, đối mặt thần linh có thể khống chế đoàn khí lưu, vẫn cần hơi đoàn kết một chút mới tốt.
Đột nhiên, vô số đoàn khí lưu bay về phía những thần linh này, chúng nó giống như một đạo đại quân vô cùng vô tận, tấn công về phía mục tiêu không tiếc trả giá.
Những thần linh phóng thích ra thần lực độc đáo, ngăn cản tất cả đoàn khí lưu bay đến. Nhưng rất nhanh, bọn họ đã phát hiện, những đoàn khí lưu này có khác biệt rất nhiều với trăm năm trước đây, chúng nó không còn làm theo ý mình, cũng không phải phiêu lưu không mục đích, mà chân chính hợp thành một đạo quân đội.
Một đạo quân đội do các loại đoàn khí với thuộc tính khác nhau tạo thành.
Những quân đội này giống như đạn ra khỏi nòng, phong tỏa tất cả lộ tuyến mà chúng thần có thể di động, hơn nữa bằng vào đặc điểm không tiêu tan kia, tấn công không hề cố kỵ.
Một vị thần linh sau khi chặn lại tấn công của hơn mười đoàn khí lưu, đột nhiên tung ra một kiện vật phẩm. Đó là một đạo cụ ma pháp màu đen, đột nhiên lao vào đoàn khí lưu, nổ tung ở trung tâm, không biết đạo cụ này rốt cuộc là do vật gì chế luyện mà thành, năng lượng bùng nổ hùng mạnh kia, đã đạt tới mức độ vô cùng lớn mạnh, ngay cả là đoàn khí lưu trong thời không hồng lưu cũng lâm vào tan vỡ.
Vô số đoàn khí lưu nhỏ bé lập tức bay lên từ trên đoàn khí lưu khổng lồ kia, khuếch tán về bốn phương tám hướng.
Đây là đoàn khí lưu đầu tiên những thần linh này phá hủy, lập tức khiến cho tất cả thần linh nhìn thấy cảnh tượng này tinh thần đại chấn. Nhưng còn không đợi cho bọn họ có phản ứng, đã nhìn thấy vô số đoàn khí lưu nhỏ bị nổ tung bay ra dưới lực xung kích chợt dừng lại.
Giống như là có một bàn tay bí mật, ở hậu phương tiến hành chặn lại thần kỳ, ngăn cản toàn bộ chúng nó lại.
Sau đó, những đoàn khí lưu này một lần nữa hội tụ về một phương hướng. Chúng nó từng chút một ngưng tụ cùng một chỗ, chỉ chốc lát sau, đoàn khí lưu vừa mới nổ tung kia không ngờ đã ngưng họp lại một cách thần kỳ.
Một đoàn khí lưu hoàn toàn mới lại một lần nữa xuất hiện ở trước mặt chúng thần, hơn nữa lóe ra hào quang chói mắt khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung.
Trong mắt của mỗi một thần linh đều tràn đầy vẻ ngưng trọng, phá thì dễ xây lại khó, đây là chuyện mỗi người đều biết. Nhưng sau khi nhìn thủ đoạn khống chế đoàn khí lưu của thần linh này, trong lòng những thần linh đều có một loại ý tưởng kỳ dị, có lẽ thần linh này nói cũng không sai, thời không hồng lưu thật sự là thần quốc của hắn.
Có lẽ bị đoàn khí lưu ngưng hợp ảnh hưởng, đoàn khí lưu xung quanh lại một lần nữa có thay đổi mới.
Đoàn khí lưu túm năm tụm ba dần dần dung hợp lại, thể tích không ngừng phồng lên. Mà cùng lúc đó, mỗi một thần linh đều phát hiện, khí tràng do đoàn khí lưu xung quanh người bọn họ phóng thích ra, đã lớn hơn rất nhiều so với bình thường, hơn nữa lực hút tản ra cũng đồng dạng trở nên vô cùng lớn.
Đây là một thay đổi thần kỳ, nhưng đối với phần đông thần linh mà nói, lại không có chỗ tốt gì.
Những đoàn khí lưu này lại lần nữa ùa lên, không chỉ có số lượng cực lớn, hơn nữa ngay cả uy năng cũng càng thêm khổng lồ.
Các thần linh nhanh chóng thúc dục thần lực, đẩy những đoàn khí lưu xông tới ở xung quanh ra xa giống như đánh bóng chày, đồng thời ngay cả những thần linh ngoan cố nhất cũng bắt đầu bay về phía ngoại giới.
Đến lúc này, bọn họ đã tin, hoàn cảnh bên trong thời không hồng lưu như vậy, quả thật là thuộc địa bàn của đối phương. Bọn họ ở trong này liền tương đương với giao thủ cùng vị thần linh kia ở trong thần quốc của hắn, chịu đựng ảnh hưởng cực lớn, tuvệt đối không phải một việc sáng suốt.
Nhưng ngay khi bọn họ đi tới bên rìa của khu vực, lại đột nhiên xuất hiện một việc khiến tất cả thần linh đều hoảng sợ.
Ở ngoài cùng, rất nhiều đoàn khí lưu không ngờ ngưng hợp cùng một chỗ, hơn nữa hợp thành một lồng hào quang khí lưu vô cùng lớn, ở trong lồng hào quang này, có thể nhìn thấy khí lưu chuyển động giống như dòng nước, lồng hào quang khí lưu cực lớn này phong kín toàn bộ mỗi một góc độ của toàn bộ khu vực.
Phần đông thần linh đều dừng bước, bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, căn bản không biết đối phương làm sao mới có thể làm được điểm này.
Mà ngay tại giờ phút này, đoàn khí lưu truy kích bọn họ ở phía sau cũng dừng lại. Những đoàn khí lưu bắt đầu ngưng tụ lại, chậm rãi cũng hình thành một màn hào quang cực lớn.
Sắc mặt của tất cả thần linh đều trở nên cực kỳ khó coi, cách làm của đối phương như vậy giống như là ba ba trong vại, quả thật có thể một lưới bắt hết tất cả thần linh.
Đột nhiên, trên người của một phân thân chủ thần nổi lên hào quang mãnh liệt lao về phía trước, đối mặt với lồng hào quang khí lưu quỷ dị kia dũng cảm phá vây mà đi.
Ở bên cạnh hắn, trên người của tất cả thần linh đều nổi lên hào quang màu sắc các loại khác nhau, bọn họ đều phóng thích thần lực tới cực hạn lớn nhất. Chỉ cần vị thần linh này có thể thuận lợi thoát thân mà ra, như vậy bọn họ sẽ không chút do dự theo đó mà đi.
Một tiếng nổ lớn vang lên, giống như là một viên đạn pháo va chạm trên vách núi, bắn lên một trận năng lượng cực lớn.
Nhưng tại giây phút này, những thần linh đó đều nhìn thấy rõ ràng, vị thần linh dũng cảm đi đầu kia đã bị khí lưu trong màn hào quang kia quấn vào, và sau khi lóe lên hai lần đã không biết tung tích.
Sắc mặt của chúng thần đại biến, phàm là thần linh thấy được cảnh tượng này đều hiểu được, vị thần linh kia cũng không có lao đi, mà là bị khí lưu cắn nuốt, về phần kết quả cuối cùng thì không ai biết được.
Mặc dù trước ngày hôm nay, đoàn khí lưu nơi này dường như cũng không làm cho vị thần linh nào ngã xuống như vậy, nhưng đoàn khí lưu lúc này đã khác hẳn trước kia, ở sau lưng những đoàn khí lưu này, có một vị thần linh không biết tên khống chế, trời mới biết hắn có ác ý hay không.
Nếu như để bọn họ tiến vào đoàn khí lưu phong ấn thuộc tính, phong tỏa toàn bộ một thân thần lực của bọn họ, như vậy kết cục chờ đợi bọn họ sẽ là một trận đồ sát chân chính.
Một vị thần linh nào đó hung ác nhìn chằm chằm phía trước, cuối cùng quay người, cao giọng nói:
- Các vị, nếu không ra được, như vậy chúng ta liền liều mạng cá chết lưới rách, mật độ đoàn khí lưu bên trong khẳng định rút nhỏ, chúng ta có lẽ có thể tìm được tên khống chế đoàn khí lưu kia.
Đề nghị của hắn rất nhanh nhận được đồng ý của chúng thần, dưới loại tình huống này, đây có lẽ là biện pháp duy nhất.
Tình huống đồng dạng gần như phát sinh trong toàn bộ khu vực, vô số thần linh lấy tốc độ nhanh nhất lao về phía trước, bọn họ đều xông qua phong tỏa của đoàn khí lưu trước mắt, không ngừng theo khe hở một lần nữa tiến vào khu vực trung tâm nhất.
Nhưng sau khi bọn họ đi tới một khu vực này, lại đều dừng lại, mặt biến sắc còn muốn khó coi hơn một chút so với lúc ban đầu.
Thì ra ở trong khu vực này, tất cả đoàn khí lưu đã biến mất không thấy, thay vào đó là một mảnh quầng sáng tổ hợp từ vô số khí lưu.
Nhìn thấy một mảnh quầng sáng này, tất cả thần linh lập tức hiểu được, quầng sáng này và quầng sáng bên ngoài kia gần như đã hình thành cùng một lúc.
Quầng sáng cực lớn bắt đầu khuếch trương, không ngừng tản ra bên ngoài, chúng thần dường như đã nhìn thấy được kết cục, bọn họ tùy ý phóng thích thần lực ra không còn keo kiệt nữa.
Những phân thân chủ thần này tụ tập lại một chỗ. Thực lực hùng mạnh của bọn họ phải vượt xa bản thể của một vị chủ thần.
Nhưng rất đáng tiếc chính là, bọn họ phải đối mặt cũng không phải một thần linh nho nhỏ, mà là thời không hồng lưu.
Tên đại gia hỏa này đã trải qua vô số năm phát triền, năng lượng ngưng tụ hùng mạnh sợ là cũng không kém hơn trận đồ Vô Danh và tên trận đồ Tử Điện kia.
Bất kể những phân thân thần linh này công kích như thế nào, đều căn bản không làm nên chuyện gì, không thể tạo thành chút thương tổn nào đối với quầng sáng khí lưu.
Mà cùng lúc đó, vòng năng lượng bên ngoài cũng đang không ngừng và chậm rãi co rút lại, cùng với vòng năng lượng bên trong không ngừng thu hẹp không gian sinh tồn của những thần linh này.
Cảm giác nguy cơ mãnh liệt lập tức tràn đầy trong lòng mỗi một thần linh. Có thần linh muốn sử dụng thuấn gian di động (di động trong nháy mắt) rời khỏi nơi đây, nhưng lại bị ai phát hiện, bọn họ căn bản là không thể mở ra thông đạo không gian ở địa phương này.
Tất cả năng lượng ở trong này, đều đã bị lực lượng nào đó khống chế, ở trong khu vực này, bọn họ căn bản là không thể chống lại người ta.
Không biết khi nào, một cỗ khí thế hùng mạnh đến mức không cách nào hình dung đã tràn ngập mỗi một ngõ nghách của toàn bộ thời không hồng lưu. Bất kể là phân thân chủ thần bị quầng sáng ngăn lại, hay là những thần linh bậc trung, cao bị ngăn cản ở bên ngoài quầng sáng, ở giờ phút này đều cảm ứng được cỗ khí thế hùng mạnh kia.
Dưới loại khí thế thậm chí còn phải đáng sợ hơn so với thần vương này, bất kể thần linh của cấp bậc nào đều có sự hoảng sợ phát ra từ nội tâm. Sự phản kháng của bọn họ lập tức trở nên yếu đuối giống như một đám cừu non đối mặt với một con sư tử mạnh mẽ, căn bản là không có bao nhiêu ý nghĩ chống cự.
Đặc biệt là trong lòng của những chủ thần này, đều nổi lên một tia cảm xúc bi ai.
Sắc mặt của German Sa càng khó coi đến cực điểm, hắn nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Thất thải lưu ly vụ, bị luyện hóa rồi.
Ở xung quanh người hắn, mấy thần linh ở cùng hắn đều im lặng không nói, mà ở trên người bọn họ, lại nổi lên một mảnh hào quang của khế ước.
Chỉ qua một lát, những hào quang này lập tức tiêu tan, điều này đại biểu cho ước định ký kết giữa bọn họ đã chính thức trở thành phế thải.
Muốn hoàn thành một bước này, nhất định phải trải qua đồng ý của tất cả thần linh ký kết ước định, mà giờ phút này, những thần linh này không hẹn mà cùng lựa chọn giải ước.
Bởi vì ở trong lòng bọn họ, đều có ý tưởng giống như German Sa, nếu không phải vị thần không biết tên kia đã luyện hóa thất thải lưu ly vụ, như vậy làm sao có thể phóng thích ra uy thế khổng lồ tuyệt đối không kém hơn cấp bậc thần vương như thế.
Chỉ có điều, chỉ dùng hơn trăm năm đã thành công luyện hóa, điều này thực sự là nhanh đến mức không thể tin nổi.
Cuối cùng, ba mặt lồng hào quang khí lưu cực lớn hợp lại cùng một chỗ, tất cả phân thân chủ thần bị vây ở trong màn hào quang đều bị những khí lưu hấp thu vào trong mà biến mất.
Không chỉ có bên trong của thời không hồng lưu sinh ra biến hóa như vậy, ngay cả bên ngoài cũng giống như vậy sinh ra biến hóa cực kỳ tinh tế. Tất cả thần linh bậc trung, cao cũng đồng thời đối mặt với vô số vòng hào quang khí lưu vây quanh. Những vòng hào quang khí lưu này giống như một cái máy hút bụi lớn, mà tất cả thần linh bên trong thời không hồng lưu giống như tro bụi bị hút vào trong đó.
Cuối cùng, bên trong toàn bộ thời không hồng lưu đã khôi phục một mảnh yên lặng, giống như từ trước đến nay vốn không có thần linh tiến vào.
Mà vòng hào quang cực lớn cải biến tỉ lệ thời gian trôi qua kia lại vẫn tồn tại như trước, chỉ có điều không còn có thần linh nào dám tiến vào trong đó.
Ở trong hư không trong thần giới cách thời không hồng lưu hàng tỷ dặm, thỉnh thoảng lại xuất hiện một ít phân thân thần linh. Thời gian và địa điểm xuất hiện của những phân thân này mặc dù không phải vô cùng giống nhau, nhưng đều xuất hiện ở vài địa điểm cố định, cho nên sau khi bọn họ xuất hiện, rất nhanh đã nhìn thấy đối phương, đồng thời hiểu được tình cảnh của mình.
Những thần linh này xuất hiện cùng một chỗ. Sau khi bọn họ xuất hiện, đầu tiên là một trận mờ mịt và kinh ngạc, sau đó chậm rãi hiểu được nguyên nhân trong đó.
Đây là đuổi đi, trục xuất những thần linh xâm nhập trong quốc gia của mình.
Mặc dù phương pháp này đối với thần linh bị đuổi đi mà nói có tính làm nhục nhất định, nhưng giờ phút này lại không có bất luận phân thân thần linh nào có điều oán giận đối với điều này.
Phải biết rằng, sau khi bọn họ bị hút vào trong vòng hào quang khí lưu, sống chết thực ra cũng đã ở trong tay của vị thần linh thần bí kia, chỉ cần người ta nguyện ý, bất kể lúc nào đều có thể làm cho bọn họ vĩnh viễn không thể tỉnh lại, nhưng cuối cùng người ta chỉ là lựa chọn đuổi đi mà thôi, bọn họ còn có cái gì không hài lòng chứ.
Chỉ có điều, sau khi nhìn thấy phần đông thần linh bên cạnh, đặc biệt là những thần linh cấp bậc chủ thần kia, bọn họ cũng đều đại khái hiểu được vì sao đối phương vẫn chưa đuổi tận giết tuyệt.
Đó là bởi vì số lượng, số lượng thần linh khổng lồ rốt cuộc khiến đối phương tâm sinh e dè.
Nếu chỉ có mấy phân thân thần linh, như vậy khẳng định bị đối phương mạt sát, nhưng bao gồm phân thân chủ thần của gần như toàn bộ thần giới, và rất nhiều phân thân thần linh bậc trung, cao, vị thần linh thần bí kia cuối cùng không dám loạn sát không kiêng nể gì.
Dù sao, ngoại trừ vị tử linh pháp sư mấy trăm vạn năm trước, đã không còn thần linh nào dám trở thành địch của tất cả thần linh khắp cả thần giới.
Tin tức đông đảo thần linh bị đuổi đi rất nhanh đã truyền khắp mỗi ngó ngách của thần giới, ngay cả là địa phương hẻo lánh, nhưng chỉ cần có thần linh hoặc là dân tự do tồn tại thì không có để sót.
Đây là đại sự chấn động toàn bộ thần giới, sự đả kích đối với chúng thần mà nói cũng không kém hơn đại chiến chúng thần ngày xưa bao nhiêu.
Thời không hồng lưu, một cấm địa trong thần giới, đã bị một vị thần linh tuyên bố quyền sở hữu.
Từ đây về sau, ngoại trừ nhận được cho phép của vị thần linh kia, thần linh còn lại đều không có khả năng tiến vào địa phương nguy hiểm kia.
Loại hành vi này quả thực chính là khiêu khích đối với khắp cả thần giới.
Mặc dù bên trong thời không hồng lưu cũng không có sinh ra thứ gì đặc thù, nhưng đây dù sao cũng là một bộ phận của thần giới, hơn nữa gần nhất còn lưu truyền, ở nơi này có lực lượng thay đổi thời gian trôi qua, đối với tu luyện của thần linh có chỗ tốt khó có thể diễn tả bằng ngôn từ.
Đối với một địa phương thần kỳ như vậy, theo lý mà nói hẳn là địa phương mà tất cả thần linh của tam đại thần hệ đều muốn chiếm làm của riêng.
Dưới tình huống như vậy, một thần linh vô danh đột nhiên xuất hiện tuyên bố quyền sở hữu chẳng phải là vừa lúc cấp cho những thần linh này một cái cớ mạt sát xâm nhập.
Nhưng khiến tất cả thần linh bậc thấp, yếu ớt và dân tự do kinh ngạc chính là, từ sau khi đạo thanh âm kia nói ra, không ngờ không có một thần linh nào tỏ vẻ phản đối.
Giống như tất cả thần linh trong toàn bộ thần giới trong đã có tiếng nói chung về việc này.
Đối mặt tình huống như vậy, sau mấy ngày trầm mặc, hạ tầng của toàn bộ thần giới đều nổi lên sóng gió động trời, những thần vương, chủ thần và thần linh bậc cao chân chính nắm giữ lực lượng quyết định đều từ chối cho ý kiến, dường như đều nhìn như không thấy đối với tất cả những việc này, mà lựa chọn cam chịu để một vị thần linh nào đó hoàn toàn chiếm lấy thời không hồng lưu.
Đến lúc này, bên trong thần giới lại một lần nữa nhiều thêm một cấm địa mà thần linh và dân tự do không được tiến vào.