Trong căn phòng như thế này, mấy người Tiếu Ân vạn lần vừa lòng, tuy Tyrese có vẻ chưa quen.
Đối với á long vốn quen sinh hoạt ở trong động đá đơn sơ thì Tinh Linh đều quá mức chu đáo và đẹp đẽ. Quả thực cuộc sống đó không hợp với chúng.
Tuy nhiên, dưới lệnh của Tiếu Ân, hắn cũng tận tâm hết sức để thích ứng với hoàn cảnh như vậy, hơn nữa hắn còn phát hiện, sau khi biến thân thành hình người, hắn cũng không bài xích cách sống này lắm.
Nếu nói đến một tiếc nuối duy nhất, thì phải là đồ ăn của Tinh Linh không hợp hắn, chẳng những số lượng ít đến mức làm người ta phẫn nộ, cái chính là, đám Tinh Linh đó dường như là cho hắn ăn đồ chay…
Nửa ngày trước, sau khi Arnezeder đưa họ tới giới thiệu ở hội nghị Nguyệt Tinh Linh trưởng lão, sau đó, đám người Tiếu Ân lại đi tới một loạt phòng xa xỉ này ở cho tới giờ.
Vài thiếu nữ Tinh Linh xinh đẹp qua lại phòng này không ngớt để phục vụ bọn họ. Dung mạo bọn họ tuy không thể đánh đồng với Juliana bên người Tiếu Ân, nhưng thân hình thanh xuân tràn đầy sức sống kia lại có sức hấp dẫn khác.
Nhưng Kim thủy chung vẫn là một bộ dáng tăng ni khổ hạnh, cảnh tượng này, vẫn làm như không thấy. Mà Tyrese thân là á long, tuy biến hình thành hình dáng con người, nhưng quan điểm thẩm mỹ của hắn so với con người cũng là một vực một trời, tất nhiên sẽ không bị các thiếu nữ xinh đẹp đó hấp dẫn.
Còn Tiếu Ân thì coi như được mở rộng tầm mắt, tuy không đến mức rung rinh nhưng cũng rất vừa lòng với an bài của các Tinh Linh.
Tiffany chỉ rời đi khoảng một giờ, sau đó lại chạy lại đây tiếp khách.
Quan hệ của Tiếu Ân và nàng không tầm thường, nên đi thẳng vào vấn đề:
- Tiffany các hạ, địa vị của vị Arnezeder đại trưởng lão ở Nguyệt Tinh linh nhất tộc dường như rất cao.
Tất nhiên Tiffany hiểu được ý hắn, do dự một lát rồi nói:
- Arnezeder đại trưởng lão là đại trưởng lão cấp cao nhất của bản tộc, cũng là người duy nhất của Nguyệt Tinh linh chúng ta suốt ba ngàn năm có hy vọng tấn lên ngàn năm truyền kỳ.
Trong giọng nói của nàng tràn ngập ngưỡng mộ và tôn kính, rõ ràng phát ra từ tâm can phế phủ.
Ánh mắt Tiếu Ân hơi ngưng, nhìn lại Tyrese, á long chần chừ một lát, khẽ gật đầu.
Khí tức năng lượng trên người Arnezeder dao động không ngừng, ngay cả hắn cũng không thể xác định được thực lực chân chính của vị đại trưởng lão này. Tuy nhiên, sau khi nghe những lời này, hắn đã biết, vị đại trưởng lão đứng đầu này đã đứng ngang hàng cửu tinh ma đạo sĩ.
Tuy nhiên xét theo nhân khẩu Nguyệt Tinh linh mà nói, xuất hiện một vị cửu tinh ma đạo sĩ, thực ra cũng không phải sự tình gì quá lạ lùng, chỉ có điều đánh giá của Tiffany dành cho người này thực sự rất cao.
Suốt mấy ngàn năm chỉ duy nhất có một người có hy vọng tấn lên ngàn năm truyền kỳ, bất kể thế nào, cũng không phải chỉ nhìn bằng con mắt nhìn cửu tinh ma đạo sĩ.
Con mắt Juliana vừa chuyển:
- Tiffany các hạ, nghi thức thần thánh các người muốn cử hành đến tột cùng là gì? Vì sao nhất định cần phải có Sara tham gia?
Sắc mặt Tiffany hơi do dự, rất hiển nhiên, với chuyện này, nàng cũng lo lắng rất nhiều.
Tiếu Ân cũng không tham gia, chỉ nhìn Tiffany với bộ dáng chờ mong:
- Đúng vậy, ta cũng muốn biết nghi thức này như thế nào?
Tuy trong bụng hắn cũng đã mơ hồ đoán được, nhưng vẫn muốn Tiffany tự mình nói ra chứng thực.
Khi không khí trong phòng ngưng trọng và ngượng ngịu dần, một tiếng nói từ gian ngoài truyền tới:
- Nếu Tiếu Ân trưởng lão đã muốn biết, chúng ta tất nhiên không giấu diếm.
Tiffany lập tức đứng lên, nhìn mặt nàng đúng là vừa trút được một gánh nặng.
Arnezeder mỉm cười đi đến, ánh mắt dịu dàng xẹt qua người Tiếu Ân, rơi xuống trên mình Juliana.
Hồ ly nhu thuận đứng lên, dáng vẻ rất tự nhiên, phóng khoáng.
Arnezeder khẽ gật đầu:
- Trên mặt ngươi là mặt nạ của Nguyệt Tinh linh?
- Đúng.
Tiểu hồ ly đưa tay lên mặt một chút, một đạo năng lượng chậm rãi dao động trên mặt nàng, một lát sau, trong tay nàng cầm một chiếc mặt nạ mỏng như cánh ve, khoe ra nhan sắc tuyệt thế khuynh thành.
Hai thiếu nữ Tinh linh trong phòng kinh ngạc nhìn nàng, trong mắt các nàng có cử vẻ khiếp sợ, nhưng chỉ một lát sau, ánh mắt đều sáng cả lên.
Đối với Nguyệt Tinh linh vốn nhiệt tình yêu thích cái đẹp mà nói, dung nhan tuyệt mỹ này có lực sát thương thực lớn, huống chi trên người Juliana còn có năng lượng từ trường thiên hồ đặc thù tới cực điểm. Sau khi lộ ra dung mạo thực sự, đừng nói là hai thiếu nữ Tinh Linh nhỏ bé chưa từng gặp qua, ngay cả cửu cấp á long Tyrese cũng nghẹn họng trân trối nhìn.
Arnezeder tươi cười tán thưởng:
- Dida khoe ngươi thiên hạ hiếm thấy, ta ban đầu còn không tin, nhưng giờ thì minh bạch rồi, tin rồi.
Nàng duỗi tay, nhẹ nhàng chạm khẽ vào hai má trắng muốt mịn nõn nà của Juliana:
- Đúng vậy, người đẹp thế này, ngay cả đệ nhất thiên hạ cũng không xứng bằng.
Juliana hơi nghiêng đầu, nàng không bài xích bàn tay đối phương:
- Dì Arnezeder, dung nhan Sara tiểu thư mới thực là thiên hạ đệ nhất.
Tiếu Ân hơi trợn mắt, người khác nghe có lẽ không hiểu, nhưng hắn biết, tiểu hồ ly này là đang nói mát mà.
Arnezeder dường như cũng có nghe thấy mùi dấm chua trong đó, bà bật cười:
- Không nên so sánh với Sara, nàng cũng không phải phàm nhân.
- Không phải phàm nhân?
Con mắt tiểu hồ ly quay tròn tròn.
- Đúng thế, Sara thực ra là người được thần lựa chọn, phàm nhân chúng ta không so được.
Arnezeder do dự một lát, nói đầy thâm ý sâu xa
– Tuy nhiên, ngươi cũng không phải phàm nhân.
Ánh mắt hồ ly có tia nghi hoặc, không hiểu câu nói này. Thực là quá khó hiểu mà!
Lòng Tiếu Ân khẽ động, dường như mơ hồ bắt được cái gì, nhưng lại không thể lý giải hoàn toàn.
Tuy nhiên, trong số mọi người ở đây, có lẽ hắn mới hiểu hết hàm ý Ánh Trăng chi nữ. Ngay cả Arnezeder và các trưởng lão Tinh linh cũng chưa chắc đã có hiểu biết sâu gốc như hắn.
- Đại trưởng lão các hạ, nghi thức các người sẽ tiến hành, chẳng lẽ có liên quan đến thần linh sao?
Tiếu Ân thử hỏi.
Arnezeder hơi kinh ngạc:
- Sao người biết?
Mọi ánh mắt đều đồng thời sáng lên, đặc biệt là á long Tyrese, khí tức quanh người mơ hồ hơi dao động.
“Thần linh” – danh từ này đối với tuyệt đại đa số người mà nói, đều là quá mức xa xôi. Tuy nhiên đối với những người đã bị vây ở trên tinh cầu đó mà nói, hứng thú của bọn họ đối với thần linh phải lớn hơn rất nhiều.
- Thần linh?
Tiểu hồ ly kinh ngạc hỏi:
- Không phải nói trên đại lục trên vạn năm không có thần tích giáng lâm?
Arnezeder khẽ lắc đầu nhìn nàng, ánh mắt có một tia sáng kỳ dị:
- Thật ra, hơn hai mươi năm trước, phiến đại lục này đã có thần tích hạ thế.
- Hơn hai mươi năm trước?
Hai mắt tiểu hồ ly sáng lên
– Là một năm trước khi Sara sinh ra?
Tiếu Ân cũng ngưng thần nhìn Arnezeder, dường như muốn chứng thực một chuyện.
Không ngờ Arnezeder cũng nói với thần sắc cổ quái:
- Không phải, không phải là một năm trước khi Sara sinh ra, mà là năm khi Dida tìm được ngươi kia.
- Ta?
Tiểu hồ ly trợn tròn hai mắt.
- Đúng thế.
Ánh mắt Arnezeder nhìn đám người Tiếu Ân dường như hơi chần chừ.
Juliana vội vàng kéo tay Arnezeder:
- Dì, dì yên tâm, Tiếu Ân là bằng hữu tốt nhất của ta.
Nàng lắc đầu:
- Juliana, có một số việc ngươi nên đi hỏi Dida thì hơn, ông ta tự nói cho ngươi mới tốt nhất.
Sắc mặt hồ ly dường như có chút sở ngộ, lập tức chìm vào trầm ngâm.
Tiếu Ân đột nhiên mở miệng:
- Đai trưởng lão các hạ, ý ngài là, Juliana cũng là một trong các người được thần lựa chọn?
Arnezeder chỉ nhàn nhạt cười không nói gì nữa.
Tiếu Ân nhìn Juliana, thấy sắc đẹp không thể có trên đời này, trong lòng mơ hồ hơi sáng tỏ.
Nàng và Sara có thể có được tuyệt đại phương hoa như thế, chỉ sợ lý lịch thực sự quyết không đơn giản.
Ít nhất, trên người nàng có linh vật thập vĩ thiên hồ (cáo mười đuôi), chính là một tồn tại khá đáng sợ. Nếu không có cơ duyên cực lớn, cho dù là Dida đại tát mãn cũng không có khả năng chuẩn bị cho nàng.
- Bốn ngày trước, người tiên tri của tộc chúng ta đột nhiên nhận được ý chỉ của nữ thần Ánh Trăng, phải tiến hành nghi thức chọn lựa người được thần lựa chọn trong tộc.
Arnezeder thong thả nói
– Đây là lần thứ hai chúng ta cảm ứng được ý chỉ thần linh trong hơn mười năm qua, đối với bộ lạc của chúng ta mà nói, có địa vị trọng yếu vô cùng. Cho nên chúng ta mới vội vàng triệu hồi Sara, để cho nàng và Petty cùng tham gia nghi thức trọng yếu này.
Tiếu Ân nao nao hỏi:
- Nghi thức chọn lựa người được thần lựa chọn? Chẳng lẽ Sara không phải người được chọn duy nhất?
- Nàng đương nhiên là người được thần lựa chọn duy nhất.
Arnezeder bình tĩnh trả lời
– Nhưng người được thần lựa chọn tất cần có mười hai hộ vệ kiệt xuất nhất. Các hộ vệ đó đều có thể được ân điển của nữ thần, cho nên chúng ta phải chuẩn bị các Nguyệt Tinh linh trẻ tuổi ưu tú nhất để nữ thần bệ hạ chọn lựa.
Trong đầu Tiếu Ân chợt chuyển qua vô số ý niệm, đột nhiên hỏi:
- Sau khi trở thành hộ vệ của người được thần lựa chọn, thực lực của bọn họ có thể được đề cao không?
- Đương nhiên!
Ánh mắt Arnezeder lộ ra một tia tán thưởng, kỳ thật đây mới là chuyện các trưởng lão Tinh linh quan tâm nhất.
- Có thể đề cao bao nhiêu?
- Không biết, cái này hết thảy là nữ thần bệ hạ ban ân.
Hiển nhiên Arnezeder đang ôm kỳ vọng thật lớn về điều này
– Căn cứ theo sách sử ghi lại, khi các thần còn chưa từng rời khỏi đại lục, các tộc cũng có hộ vệ cho thần điện. Thần ân các hộ vệ đó được hưởng cũng bất đồng, tuy nhiên một khi đã được lựa chọn, ít nhất có thể được đề cao thêm một cấp bậc, thậm chí còn có thể nắm giữ được một thuộc tính kết giới.
- Ta…
Tiếu Ân nhịn nửa ngày, rốt cục cũng nuốt được tiếng “củ chuối” sau đó suýt thốt ra vào bụng.
Thuộc tính kết giới đó! Đây là kỹ năng chuyên môn của cửu tinh cường nhân, cái này, thần linh nói cho liền cho, ức hiếp người ta quá mà!
Nhìn vẻ mặt Tiếu Ân và Tyrese đều là một bộ dáng không thể tưởng tượng nổi và căm giận bất bình, Arnezeder cười:
- Tuy nhiên, tuy bọn họ nắm giữ thuộc tính kết giới cũng không thể tùy ý sử dụng. Vì là thần lực mượn dùng cho nữ thần, nên khi sử dụng có hạn chế rất nghiêm khắc, thậm chí có thể sẽ tiêu hao sinh mạng lực lượng của họ.
Sắc mặt Tiếu Ân và Tyrese lúc này mới dễ coi hơn. Quả thật, nếu cái gọi là hộ vệ của người được thần lựa chọn có thể giống như cửu tinh ma đạo sĩ, tùy ý vận dụng thuộc tính kết giới lực lượng, thì đối với cao thủ chân chính mà nói, thực rất không công bằng.
Tuy nhiên, dùng lực lượng sinh mạng đánh đổi như lời vừa nói, loại sức mạnh này tuy cường đại, nhưng cũng mang tính chất là một thủ đoạn uy hiếp, cũng không thể sử dụng như vũ khí thông thường, thế thì tác dụng có thể phát huy sẽ ít hơn nhiều.
Hồ ly khẽ chuyển con mắt, đột nhiên hỏi:
- Dì, nếu đạt được ân điển của nữ thần có thể nâng cao một bậc, ngài có tham gia không?
Tiếu Ân và Tyrese lập tức khẩn trương hẳn lên.
Nếu đúng như họ phán đoán, lúc này đích xác Arnezeder hẳn là một trong các cao thủ cửu tinh, nếu bà có thể nâng cao một bậc, thì chính là ngàn năm truyền kỳ rồi. Tuy nhiên, chỉ có điều, không biết có chuyện tốt như thế không nữa.
Quả nhiên, vẻ mặt Arnezeder đầy tiếc nuối:
- Ta không có tư cách này, vì nữ thần bệ hạ sẽ chỉ chọn ra những Tinh linh dưới trăm tuổi có tiềm lực để làm cho nàng hoặc là hộ vệ của người được thần lựa chọn.
- Một trăm tuổi?
Tiểu hồ ly tâm không hề cam
– Dì, người xem Tiếu Ân, hắn là trưởng lão Nguyệt Tinh linh nhất tộc, bất kể thế nào cũng coi như là một thành viên của Nguyệt Tinh linh nhất tộc đi, hơn nữa, hắn trẻ tuổi như thế đã có thể trở thành ma đạo sĩ, cũng coi như có nhiều tiềm lực. Ngài xem hắn có thể tham gia nghi thức kia không?
Hai mắt Tyrese lập tức sung đầy hâm mộ, mặc dù trong lòng hắn chân long đại nhân mới là thân phận cao quý, nhưng so với thần linh lại là chuyện khác. Huống chi, chuyện tốt như thế, bất kể là trúng đầu ai, có lẽ sẽ không cự tuyệt.
Chỉ cần rơi trúng mắt xanh đã có thể đề cao một bậc. Đi đâu mà tìm được chuyện tốt như thế chứ!
Thần sắc Tiếu Ân cũng khẽ động, cũng hơi khẩn trương nhìn Arnezeder. Nếu có thể như thế, hắn đương nhiên không có khả năng cự tuyệt chuyện tốt như thế đưa đến tận cửa. Trên mặt vị đại trưởng lão Nguyệt Tinh linh nhất tộc có chút dở khóc dở cười:
- Theo lý mà nói, Tiếu Ân trưởng lão phù hợp với tất cả các tiêu chuẩn. Dù sao, ngoại tộc trưởng lão cũng coi như là một trong các trưởng lão trong tộc. Nhưng…
Thấy nàng ta có vẻ như khó nói, tiểu hồ ly hỏi dồn:
- Nhưng cái gì? Chẳng lẽ lại có cái yêu cầu cổ quái nào đó sao?
Arnezeder đánh giá Juliana và Tiếu Ân, ánh mắt hai người bọn họ không ngừng liếc nhau, dường như nhìn ra cái gì, khóe môi cũng mang theo ý cười từng trải.
Hồ ly hồng cả mặt, nhưng cũng không giải thích, ngược lại Tiếu Ân da mặt dày lại có chút không kiên trì được, vội vàng hỏi:
- Đại trưởng lão các hạ, ngài nói chưa xong.
Nụ cười ôn hòa của Arnezeder dường như có thêm mấy phần giảo hoạt:
- Tiếu Ân trưởng lão, Juliana có vẻ phi thường quan tâm đến chuyện của ngài nhỉ.
Tiếu Ân xấu hổ ho khan một tiếng, sau đó nói với một giọng đầy kiêu ngạo:
- Đó là đương nhiên, Dida đại tát mãn đã hứa, Juliana là vị hộ thê của ta.
Hai má hồ ly lại càng đỏ hồng hơn, như một quả táo chín cây vậy, khiến cho người ta muốn cắn một cái, lại còn từ trường mạnh mẽ từ người nàng nữa, cũng trở nên mạnh hơn, đầy mị hoặc hơn.
Tiếu Ân thở một hơi thật là dài. Juliana cái gì cũng tốt, chỉ có cái từ trường này thực sự rất chán ghét!
Nếu từ trường này chỉ dùng với một mình hắn thôi, thì hắn vạn phần mừng rỡ, nhưng vấn đề là nàng cũng không thể làm theo ý mình, khống chế từ trường này. Thậm chí nàng còn không biết được mình có được loại lực lượng kỳ dị này, cho nên căn bản không thể khống chế.
Dưới tình huống như thế, một khi tư tình nàng đã dao động thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến người khác. Điều này, đối với Tiếu Ân mà nói, cũng chẳng phải tin tốt gì.
Lúc này, đừng nói Arnezeder đang một tay ôm Juliana không chịu rời ra, cho dù là trầm mặc ít nói như Kim hay Tyrese vẫn luôn tỏ vẻ khinh thường thú nhân, đều bị nàng hấp dẫn.
Đương nhiên, loại hấp dẫn này cũng không pha tạp cái gọi là tình dục, chẳng qua chỉ là không hiểu sao bị một cô gái hấp dẫn thôi. Hơn nữa, chỉ cần một ngày có Tiếu Ân, hai bọn họ khẳng định sẽ không cạnh tranh ra mặt.
Nhưng vừa nghĩ đến đám cao tầng của đế quốc Lang Nhân ăn chơi trác táng, Tiếu Ân hơi đau đầu. Chính mình bắt cóc Juliana, không chừng nơi ấy đám thanh niên trẻ tuổi sẽ hận mình thấu xương.
Arnezeder nhẹ nhẹ vỗ vào bàn tay non mềm sáng bóng mịn như tơ lụa của Juliana, vui sướng nói:
- Tiếu Ân, Juliana, chúc mừng các ngươi.
Tiếu Ân cười ha hả, hỏi lại lần nữa:
- Đại trưởng lão các hạ, ngài cảm thấy ta có hy vọng tham gia nghi thức chọn người được thần lựa chọn không?
- Ngươi có tư cách, nhưng không có hy vọng.
Arnezeder điềm tĩnh trả lời.
- Vì sao?
- Bởi vì người được thần lựa chọn hộ vệ đều là những cô gái Tinh Linh thuần khiết nhất.
Ánh mắt bà ẩn ẩn ý cười
– Giờ ngươi thấy mình còn hy vọng nữa không?
Sắc mặt Tiếu Ân hơi trắng trắng, hắn không muốn làm kẻ ái nam ái nữ, đành cười khỏ:
- Một khi đã thế, ta đành buông tay vậy.
Tyrese tiếc nuối nhìn vào mắt Tiếu Ân, tiếc hận vì chân long đại nhân đã mất đi cơ hội này.
Arnezeder khẽ gật đầu với mọi người:
- Nghi thức chọn người được thần lựa chọn, trên đại lục đã hơn vạn năm qua chưa xuất hiện, nữ thần Ánh Trăng ân sủng có lẽ là tín hiệu quay về của các thần. Không chỉ vô cùng trọng yếu với Nguyệt Tinh linh chúng ta, cho dù là đối với tất cả các chủng tộc trên đại lục đều có tầm quan trọng không gì bằng. Chúng ta có thể tham gia nghi lễ đó thực sự là chuyện vinh hạnh vạn phần.
Ngừng một chút bà nói
– Sáu ngày nữa sẽ diễn ra nghi thức, nếu các vị không ghét bỏ xin mời ở lại xem thế nào?
Đám người Tiếu Ân tất nhiên đáp ứng vội, chuyện khó gặp như thế hiển nhiên sẽ không ai từ chối. Hơn nữa, trong tính toán của Tiếu Ân, khi thần nữ Ánh Trăng ban ý chỉ tới người tiên tri của tộc, cùng ngày hắn đang ở giữa vũ trụ cùng Hi An tiến hành nghi thức tiên đoán, nếu nói hai người này không có liên hệ thì đánh chết hắn cũng không tin.
Hơi lo lắng khi nghĩ tới những lời Hi An nói, Tiếu Ân ngẩng đầu:
- Đại trưởng lão các hạ, theo ta được biết, Sara là Ánh Trăng chi nữ trong tộc Tinh linh?
- Đúng vậy, nàng là Ánh Trăng chi nữ tôn quý nhất của bộ tộc chúng ta.
Arnezeder kiêu ngạo đáp
– Đây là ân điển của nữ thần bệ hạ, cũng là vinh quang của bộ tộc chúng ta.
- Vậy trước kia trong tộc chưa từng xuất hiện Ánh Trăng chi nữ?
Tiếu Ân hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.
Arnezeder ngẩn ra, cười ngượng:
- Theo ta được biết, suốt lịch sử, Sara là Ánh Trăng chi nữ duy nhất của chúng ta.
- A, nếu Sara là Ánh Trăng chi nữ duy nhất, thì làm sao các người nhận ra?
Arnezeder tức giận:
- Thần ân! Ánh Trăng chi nữ chỉ khi thần ân giáng lâm mới có thể xuất hiện, chẳng lẽ chuyện này ngươi cũng không biết?