Dược lực tiếp xúc với thân thể, nháy mắt dung nhập vào bên trong Nguyên Thần của Ngu Cơ
Thơi gian qua từng chút từng chút một, dược lực không ngừng dung nhập, căn nguyên trong Nguyên Thần Ngu Cơ dần dần được giảm bớt, hơn nữa nó chậm rãi mà kiên định không ngừng tăng cường độ.
Cảm ứng được biến hóa đó, trong lòng Tiêu Thần thở phào, đối với Lý Vũ Hiên lại thêm nhiều phần cảm kích
- Tốt lắm, nơi này không có người quấy rầy, chỉ cần nàng hoàn thành việc hấp thu dược lực ở đây, là nàng sẽ hoàn toàn khôi phục thương thế, cón hấp thu được nhiều hay ít, phải xem tạo hóa của tỷ tỷ ngươi. Lang Huyên thượng nhân chuẩn bị rất nhiều linh dược bên trong Dược Viên này, bố trí Cấp Linh trận tốn không biết bao nhiêu tâm huyết, thật đúng là tiện nghi cho nha đầu này.
Lý Vũ Hiên thở dài lắc đầu, hừ lạnh nói:
- Được rồi, bây giờ ngươi đã đem tạo hóa của mình cho người khác, ngươi ngẫm lại xem mình có còn khả năng sao? Hừ, nếu còn có chuyện gì, ngươi nói một thể luôn đi, miễn cho vi sư phải hỏi lại.
Tiêu Thần hiểu được lão gia hỏa này chẳng qua là vì tiếc, vẫn chưa thực sự vui, trong lòng tự nhiên không chút hoang mang, nghe vậy cười hắc hắc:
- Quả thật còn có một ít chuyện cần làm phiền lão nhân gia. Đương nhiên việc này tuy rằng đệ tử không làm được, nhưng đối với ngài mà nói nhất định là rất đơn giản.
Lý Vũ Hiên nghe vậy, nhịn không được hừ một tiếng:
- Ta cũng nói cho ngươi biết, trong động phủ thứ tốt không nhiều lắm. Ngươi cẩn thận không phá hỏng hết, đến lúc đó chính mình không dùng được, đừng trách sư tôn không nhắc nhở ngươi.
Tiêu Thần mặt mày hớn hở nói:
- Có thể bái ngài làm sư phụ, thì đệ tử đã rất may mắn rồi, đệ tử nghĩ ngài chắc chắn sẽ không bạc đãi đệ tử.
Lý Vũ Hiên chậm rãi lắc đầu.
Tiêu Thần đưa tay lấy ra một mạnh vụn đầu lâu từ túi trữ vật, tại đây linh hồn chí hỏa trong Khô Lâu từ từ toát ra.
Tiểu Cốt!
Kể từ ngày đó ở trong thí luyện giới vì bảo vệ hắn đã bị tổn hại, trong lòng hắn cực kỳ áy náy, giờ phút này đem nó mang ra, xem Lý Vũ Hiên có biện pháp khôi phục hay không.
- Sư tôn, lúc trước Tiểu Cốt vì bảo vệ đồ đệ mới có kết cục như vậy, nếu có thể, xin người hãy ra tay giúp nó khôi phục lại.
Ánh mắt Lý Vũ Hiên dừng trên đầu bộ xương, trầm ngâm một lát, thấp giọng nói:
- Khô Lâu này thật không đơn giảni, lại có thể sản sinh ra lý trí của mình, nếu tùy ý tiến hóa dài lâu, tương lai đương nhiên sẽ trợ giúp rất nhiều. Muốn khôi phục nó, biện pháp tốt nhất đó là đưa đến dưới lòng đất cực âm nơi linh hồn Quỷ Hỏa lớn mạnh, sau đó cho nó hút Vạn Cốt Tinh Hoa để chế ra thân Khô Lâu, động phủ ta tuy không ít bảo vật, nhưng hai loại bảo vật đó đều không có, sư tôn muốn ra tay giúp đớ, cũng chẳng có cách nào.
Tiêu Thần nhẹ nhàng thở dài, đưa tay cậm rãi vuốt ve đầu nó, thấp giọng nói;
- Tiểu Cốt, ngươi yên tâm, tương lai ta nhất định sẽ khôi phục cho ngươi.
- Ân, mặc dù sư phụ không thể giúp ngươi khôi phục lại nó, nhưng có thể chỉ cho ngươi một con đường. Tục truyền trong sơn môn Hoàng Tuyền Tông, đó là một chỗ có địa mạch cực âm, mang theo cực âm địa hỏa, nếu tương lai có cơ hội, ngươi có thể đến đó thử một lần, còn Vạn Cốt Tinh Hoa kia, thì ngươi phải tự tìm lấy, sư phụ cũng không có cách nào giúp ngươi.
- Hoàng Tuyền Tông
. Trong mắt Tiêu Thần hiện lên vài phần tàn khốc, hắn cùng kẻ đó sớm có cục diện sống còn, nếu tương lai có cơ hội, hắn nhất định sẽ rời sơn môn đi đến cực âm đia hỏa kia một lần, còn với kẻ đó thì hắn không để ý.
- Sư tôn, kỳ thật đệ tử thực sự không phải là tu sĩ của đại lục Hãn Hải, bất quá do cơ duyên xảo hợp thông qua khe không gian tới chỗ này.
Tiêu Thần thoáng do dự, đem giản lược chuyện phát sinh ở Mộc gia nói qua một lần.
- Việc này nói cho sư tôn biết, đó là thỉnh sư tôn yên tâm, cho dù tương lại đệ tử có trở về Hãn hải Đại lục, vẫn sẽ chiếu cố Lý Gia thỏa đáng.
Lý Vũ Hiên nghe vậy nhíu mày, ánh mắt dừng trên người Tiêu Thần:
- Ngươi không cần phải nói chuyện này cho ta.
- Đệ tử không muốn lừa gạt sư tôn.
- vậy ngươi có mục đích gì?
- Đệ tử muốn mời sư tôn giúp Tiểu Điện chuẩn bị một cơ thể hoàn chỉnh, thằng nhóc này tuy rằng nhiễu sự, hơn nữa từ trước đến nay luôn tự cao tự đại, nhưng đối với đệ tử vẫn cực kỳ trung thành, cho nên…..
Lý Vũ Hiên nhíu mày, thấp giọng nói:
- Còn có chuyện gì, nói ra một lượt!
Tiêu Thần nghe vậy trực tiếp vỗ tay trên hộp trữ vật lớn, gọi Tiểu Chuyên đi ra.
Tiểu Chuyên xuất hiện ngay sau đó, reo hò nhảy nhót quanh chủ nhân liên tục, nhưng nó cảm ứng được uy áp trên người Lý Vũ Hiên, nháy mắt cứng đỡ, lập tức không chút do dự chắn trước mặt Tiêu Thần, ý niệm trong đầu lấp đầy sợ hãi, nhưng không có nửa điểm lùi bước.
Tiêu Thần thấy thế trong lòng ấm áp, phất tay triệu hồi nó lại, làm nguyên thần yên lòng một phen, tiểu tử kia mới hiểu được trước mặt không phải là địch, lập tức "Di lưu" chạy về phía sau, trên người Lý Vũ Hiên tràn đầy khí tức, khiến nó cảm thấy kính sợ.
- Sư tôn, Tiểu Chuyên là do một mình đệ tử luyện chế mà thành pháp bảo, tên khai sinh là Phiên Thiên Ấn, bay giờ dĩ nhiên đã đạt tới pháp bảo thượng hạng, trình tự thủ pháp luyện chế Tiểu Chuyên chính là do đệ tử trong lúc vô tình truyền thừa từ bên trong một mảnh ngọc giản thượng cổ, có thể hấp thu cắn nuốt thuần Thổ Hệ tinh, pháp bảo tự nhiên tăng uy lực.
- Cho nên, đệ tử không biết trong động phủ này có pháp bảo như vậy tồn tại không, nếu Tiểu Chuyên có thể tiến giai làm đạo khí, thực lực đệ tử tự nhiên theo đó mà tăng vọt. Hơn nữa thân là đệ tử của lão nhân gia, nếu trên người văn kiện và pháp bảo đều không có, nói ra thì ngài cũng mất mặt.
Lý Vũ Hiên không để ý đến Tiêu Thần uyển chuyển nịnh hót, hoặc là dùng một số phương pháp khích tướng, nhíu mày lâm vào trầm tư.
Một Lát sau, nhìn bộ dáng Tiêu Thần đang thiết tha mong chờ, Lý Vũ Hiên cười mắng:
- Vi sư không còn nhiều ngày giờ, những thứ tốt đều giao cho ngươi, ngươi cần gì phải giả dạng đáng thương.
Tiêu Thần nghe vậy sắc mặt buồn bã, còn chưa mở miệng, Lý Vũ Hiên khoát tay nói;
- Tốt lắm, bất thành đại đạo, chung quy cần Nhất Phôi Hoàng Thổ, chẳng nhẽ từ lúc ngươi tu đạo đến nay còn chưa nhìn thấu điểm này?
- Đi!
Nói xong, vung mạnh tay lên, thân ảnh hai ngời nháy mắt biến mất không còn thấy gì nữa.
Đợi khi tầm nhìn khôi phục trở lại, cũng đã hiện ra tại nơi nào đó bên trong đại điện.
- Nơi này là Tàng Bảo Các bên trong đại điện, chính là nơi Lang Huyên thượng nhân lưa giử pháp bảo. Năm đó người này đã tìm cách ngăn cản Thiên Kiếp, từng tiêu phí hơn hai trăm năm để thu thập tài liệu, chuẩn bị luyến chế pháp bảo thượng cổ Ngự Thiên Thuẫn, đáng tiếc Lang Huyên thượng nhân sau đó lại tu luyên lôi đạo thần thông cũng là lúc bị Thiên Lôi giết chết không khoan nhượng, cho nên pháp bảo này luyện được một nửa đã bị gián đoạn. Nhưng bảo vật này quả thật bất phàm, tuy rằng chỉ là thô thái phôi thể, cũng muốn sản sinh ra một tia lý trí cho mình, mấy năm nay luôn luôn bị vi sư trấn áp ở chỗ này.
Trên mặt Tiêu Thần lộ ra vẻ nghi hoặc.
Lý Vũ Hiên lộ ra vẻ cảm khái:
- Chuyện thế gian thật quá mức thú vị, Lang Huyên thượng nhân vạn năm trước chuẩn bị, lại có thể hoàn toàn bị ngươi đoạt hết, việc này quả thực kỳ diệu.
Sắc mặt Tiêu Thần trở nên vui vẻ
- Chẳng lẽ
- Không sai, Ngự Thiên Thuẫn này, là một pháp bảo tinh khiết hệ thổ, hơn nữa lại ẩn chứa năng lượng hệ thổ cực kỳ cường đại, nếu vật này mà luyện chế hoàn thành, e rằng có khả năng rất lớn sẽ đứng trong hàng pháp bảo thiên phẩm. Nếu Tiểu Chuyên có thể hoàn toàn thôn phệ, thành tựu đạo khí tất nhiên không là vấn đề.
Lý Vũ Hiên nói đến đây nhíu mày, nói:
- Nhưng việc này cũng tồn tại nguy hiểm nhất định, thành tựu đạo khí, chúng ta không thể ra tay, chỉ có thể do Tiểu Chuyên tư mình hoàn thành thôi. Ta nói trước, Ngự Thiên Thuẫn này luyện chế chưa hoàn thành, nhưng nó đã có một tia lý trí cho mình, hơn nữa đã trải qua bao nhiêu năm tháng cho đến nay tất nhiên sẽ không ngừng lớn mạnh. Hai người giao chiến thôn phệ lẫn nhau, Tiểu Chuyên có khả năng lớn là sẽ bị bảo vật kia thôn phệ.
Tiêu Thần nghe vậy thì biến sắc, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ do dự.
Nhưng vào thời khắc này, Tiêu Chuyên đột nhiên bay đến trước mặt, tuy ý thức cực kỳ nhỏ yếu, nhưng vẫn đủ cho nó tỏ rõ ý của mình.
Chiến!
Đối mặt với cơ duyên khiêu chiến, Tiểu Chuyên không có nửa điểm chùi bước.
Tiêu Thần trong lòng vừa động, tu sĩ tu hành không phải là từ trong sinh tử mà lên sao, nếu bởi vì nguy hiểm mà buông tha cơ duyên, như vậy cả đời trên con đương tu đạo đều vô duyên.
Tiểu Chuyên giờ phút này lựa chọn, cũng là độc nhất vô nhị.
- Ha Ha, pháp bảo ngươi rất đúng, nếu lần này nó có thể thành công, tương lại sẽ không dậm chân tại chỗ, vi sư thật ra rất xem trọng nó đấy.
Lý Vũ Hiên gật đầu mỉm cười, hiển nhiên đối với Tiểu Chuyên cực kỳ hài lòng.
Tiêu Thần gật đầu ôm quyền nói:
- Sư Tôn, thỉnh mở Khai Phong ân, cho Tiểu Chuyên đi vào.
Lý Vũ Hiên lộ ra vài phần ngưng trọng, ống tay áo vung lên, trên mặt đất đại điện đột nhiên hóa thành màn hào quang trong suốt, một khe nứt xuất hiện ra, bên trong xuất hiện những vòng sáng màu vàng dưới đất sâu cả trượng. đúng là phong ấn của Ngự Thiên Thuẫn đã mở ra, Thổ Hoàng sắc thần nháy mắt ngưng kết lại khí tức nồng đậm theo đó mà ra, thần hình to gần trượng, cùng lúc đó có một công kích hướng màn hào quang ầm ầm đánh tới, một ý niệm căm phẫn hung tàn, cũng từ đo chậm rãi tán ra.
Cảm ứng được bảo vật ẩn chứa tinh hoa hệ thổ, Tiêu Thần khẽ cau mày, thần sắc hiện vài phần lo lắng.
Tiểu Chuyên cũng hưng phấn xoay tròn liên lục, không biết tên tiểu gia hỏa này dựa vào đâu mà tự tin vậy.
- Hừ!
Lý Vũ Hiên lạnh lùng hừ một tiếng, một tay hung hăng phát xuống, khoảng không chỗ đó xuất hiện một bàn tay không lồ vô hình, nháy mắt chụp tới vật đó.
- Đi vào!
Trên người Tiểu Chuyên không chút yếu thế tuôn năng lượng hệ thổ nồng đậm, nháy mắt hóa thành một đạo kinh hồng, bay vào trong phong ấn.
Lý Vũ Hiên đưa tay một chút, phong ấn nhất thời khôi phục lại.
Lúc này, trong cấm chế kia, Ngự Tiên Thuẫn cảm ứng được phong ấn đóng lại lần thứ hai, nhất thời cáu tiết liên tục, lúc sau cảm ứng được khí tức của Tiểu Chuyên, rồi không chút do dự điên cuồng lao về nó mà thôn phệ.
Dù sao bảo vật này cũng có ý thúc của mình, bằng trực giác hiểu được, nếu thuận lợi nuốt được tiểu gia hỏa kia, uy lực của bản thân nó sẽ theo đó mà tăng vọt.
Đối mặt với Ngự Thiên Thuẫn oanh sát, Tiểu Chuyên không một chút khiếp đảm, hình thể nháy mắt hóa thành chín mươi chín trượng, cùng với nó chiến một trận.