Các tiên khách cư của Cấm Thiên Tông từ tháng trước đã đóng cửa không đón khách bình thường, thu xếp sửa sang lại, nghênh đón tu sĩ từ các tông môn khác. Mấy ngày gần đây, các tu sĩ tông phái lục tục kéo tới, tạm lưu trú tại một tòa nhà đã mở ra cấm chế.
- Chư vị đạo hữu, đây là tiên khách cư.
Liên tiếp đi qua những tầng kiến trúc hoa mỹ, Cấm Thành Tử dừng bước, kính cẩn thi lễ.
- Mời hai vị tiền bối.
Thủy Mặc Tử, Tiêu Thần hai người cất bước tiến vào, lúc này trong đại sảnh có không ít tu sĩ đang ngồi, ánh mắt đồng loạt quét tới, cảm nhận được tu vi của hai người, trong mắt liền lộ vẻ kính sợ.
- Hoan nghênh chư vị tiền bối.
Chưởng quỹ tiên khách cư là một gã tu sĩ trắng mập, nhìn vô cùng tầm thường, nhưng tu vi cũng không kém, đạt đến Nguyên Anh trung kỳ, giờ phút này mở miệng, giọng điệu cực kỳ kính cẩn.
- Sư huynh, hãy an bài cho chư vị đạo hữu Vạn Ma Tông đây một biệt viện.
Cấm Nguyên Tử mở miệng cười nói.
- Ha ha, hai vị tiền bối cùng chư vị đạo hữu đến rất đúng lúc, tiên khách cư của chúng ta là nơi nghỉ chân tốt nhất, đến hôm nay chỉ còn một biệt viện duy nhất, để vãn bối sai người đi sửa sang lại rồi mời chư vị tiến vào nghỉ ngơi.
Gã trưởng quỹ béo trắng nói xong liền phân phó mấy tên sai dịch rồi rời đi.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười lạnh từ bên ngoài truyền tới.
- Tòa biệt viện này Ngự Đạo Tông bọn ta rất có hứng thú, không biết chư vị đạo hữu Vạn Ma Tông có thể nhường lại hay không?
Dứt lời, mấy chục tu sĩ xông vào.
May nhờ tiên khách cư này xây dựng rất rộng lớn, tu sĩ xông vào rất nhiều nhưng cũng không chật chội.
Dẫn đầu đám người này là hai gã tu sĩ nhìn qua khoảng bốn mấy tuổi, sắc mặt lãnh đạm, khóe miệng nở nụ cười lạnh.
Ngự Đạo Tông!
Trong đại sảnh không ít tu sĩ sắc mặt hơi biến, lộ ra vẻ kính sợ.
Đó là đệ nhất tông môn của tây bắc Trung Châu, thế lực không nhỏ, lần này cũng được mời tới tham gia tông môn tấn chức đại điển.
Tu sĩ lúc nãy mở miệng, chính là tông chủ Ngự Đạo Nhân Thương Khung đạo nhân.
Thủy Mặc Tử sắc mặt trong nháy mắt liền trở nên cực kỳ khó coi, trong mắt lệ quang bộc phát, khí tức lạnh lẽo bùng ra.
Bỗng nhiên xoay người, đối mắt với Thương Khung đạo nhân.
Dù không nói gì, nhưng khí tức song phương chạm nhau cơ hồ khiến không khí nơi này bị trùng xuống.
Bên cạnh Thương Khung đạo nhân là trưởng lão Hàn Nguyệt đạo nhân, lúc này tiến lên một bước cười lạnh nói:
- Làm sao, chẳng lẽ một Vạn Ma Tông nhỏ bé các ngươi lại muốn cùng Ngự Đạo Tông ta tranh đoạt nơi này.
Đang khi nói chuyện, khí tức trong cơ thể hắn dung hòa cùng Thương Khung đạo nhân, lập tức chiếm thế thượng phong.
Thủy Mặc Tử sắc mặt trầm như nước, sát cơ trong lòng bùng lên dữ dội.
Tiêu Thần ánh mắt lóe lên, đáy mắt lộ mấy phần lãnh ý. Hai người Ngự Đạo Tông này rõ ràng nhận biết Thủy Mặc Tử, song phương có lẽ quan hệ không tốt. Thân là Vạn Ma Tông thái thượng trưởng lão, chuyện này hắn tự nhiên không thể đứng ngoài.
- Ngự Đạo Tông? Xin thứ cho Tiêu Thần kiến thức hạn hẹp, trước giờ chưa từng nghe qua.
- Thủy Mặc Tử trưởng lão, ngươi đã biết hai người này, nhưng lại không hiểu quy củ như vậy, ở ngay trong Cấm Thiên Thành ỷ thế hiếp người, rõ ràng là không đặt Cấm Thiên Tông trong mắt.
Đang khi nói chuyện, Tiêu Thần bước lên nửa bước, khí tức phát ra, song phương khí thế chạm nhau, không gian rung động. May mà đôi bên đều có chỗ e ngại trong lòng, nếu không tiên khách cư này chỉ sợ đã hóa thành phấn vụn.
Thủy Mặc Tử trong mắt hiện lên ý cảm kích, ánh mắt lạnh lùng quét qua hai người đối diện, cười nói:
- Tiêu Thần trưởng lão có điều không biết, Ngự Đạo Tông này là thế lực lớn ở Trung Châu, tông chủ và trưởng lão của họ tất nhiên đâu coi Cấm Thiên Tông ra gì. Như vậy, Tiêu trưởng lão hẳn đã rõ thế lực Ngự Đạo Tông này mạnh thế nào.
Tiêu Thần giả vẻ kinh ngạc,
- Thủy Mặc Tử đạo hữu nói thật không, Cấm Thiên Tông là đệ nhất tông của Trung Châu, người người đều biết, thực không nghĩ ra hôm nay lại có tông phái muốn khiêu khích, thực ngoài sức tưởng tượng của Tiêu Thần. Chỉ là không biết chuyện này truyền ra, Cấm Thiên Tông có truy cứu hay không, nếu không, danh dự tông môn đặt ở đâu?
Hai người một hỏi một đáp, lảm nhảm một hồi, liền đẩy Ngự Đạo Tông xuống phía đối lập Cấm Thiên Tông.
Thương Khung đạo nhân mặt trầm như nước, lạnh giọng nói:
- Hai người các ngươi chớ nói hươu nói vượn, Ngự Đạo Tông ta tuyệt không có ý này, nếu còn dám châm ngòi ly dán, lão phu sẽ không bỏ qua đâu!
Hàn Nguyệt đao nhân ánh mắt lạnh lùng, dù không nói nhưng khí tức lạnh lẽo phát ra đủ để khiến người ta khiếp sợ.
Tiêu Thần sắc mặt âm trầm, lạnh giọng nói:
- Nơi này rõ ràng là an bài cho Vạn Ma Tông ta. Ngự Đạo Tông các ngươi đến sau lại muốn chúng ta nhường chỗ, muốn dùng sức mạnh chèn ép, chẳng phải là không đặt Cấm Thiên Tông ở trong mắt! Như thế có tính là khiêu khích Cấm Thiên Tông hay không?
Nói tới chỗ này, Tiêu Thần lạnh lùng cười một tiếng,
- Còn nữa, Vạn Ma Tông ta tuy không phải thế lực ở Trung Châu, nhưng cũng không phải hạng mặc người ta khi nhục, Ngự Đạo Tông ngươi muốn ỷ thế hiếp người, chẳng lẽ chúng ta lại sợ? Nếu muốn làm khó nhau, Vạn Ma Tông chúng ta cũng không ngại đánh một trận.
Thanh âm lạnh lùng, hào khí tỏa tứ phía.
Thủy Mặc Tử trong mắt lộ vẻ tán thưởng, lạnh giọng nói:
- Đúng vậy, Vạn Ma Tông ta hôm nay đến Cấm Thiên Thành, chính là tham gia tông môn tấn chức đại điển, mặc dù thực lực có hạn, nhưng cũng không thể mặc người ta khi nhục.
Thương Khung đạo nhân sắc mặt âm trầm.
Song phương giằng co, đều không có ý nhường nhịn.
- Chư vị tiền bối, Cấm Thiên Thành cấm tu sĩ đánh nhau, nếu không tuân theo, bất luận là ai Cấm Thiên Tông ta đều nghiêm trị. Chư vị tiền bối được chúng ta mời tới Cấm Thiên Thành, xử sự nên suy nghĩ một chút, đừng nhất thời vọng động để gây ra phiền toái.
Cấm Thành Tử thu lại nụ cười trên mặt, giờ phút này mở miệng, là nói với đám người Thương Khung đạo nhân, hiển nhiên đối với hành động của bọn họ trong lòng cực kỳ bất mãn. Cấm Thiên Tông là chủ nhà, chịu trách nhiệm tiếp đãi các tu si, nếu phát sinh chuyện lấy mạnh hiếp yêu, truyền ra ngoài thì còn đâu thể diện tông môn.
Thương Khung đạo nhân trong lòng hơi khựng lại, dù Cấm Thành Tử chỉ là một gã Nguyên Anh tu sĩ, hắn hoàn toàn không coi ra gì. Nhưng sau lưng người này chính là đại lục đệ nhất tông Cấm Thiên Tông, thực lực sâu không lường được, không phải hạng Ngự Đạo Tông hắn có thể trêu chọc, nếu không thể nào cũng có ngày gặp phiền toái lớn.
Lần này mặc dù không cam lòng, nhưng cũng không dám tiếp tục sinh sự, bèn chắp tay cười khẽ,
- Đã như vậy Ngự Đạo Tông ta hôm nay nể mặt Cấm Thiên Tông không chấp nhặt cùng Vạn Ma Tông nữa. Nhưng đợi đến tông môn đại điển, lão phu nhất định ra tay ngăn cản một phen.
Nói xong, Thương Khung đạo nhân cùng tu sĩ Ngự Đạo Tông cười lạnh mà đi.
Chưởng quỹ béo trắng tâm tư linh hoạt, đã sớm phái gã sai vặt dẫn đường an bài Ngự Đạo Tông ở một biệt viện khác.
Ha ha, chư vị đạo hữu an tâm, ở trong Cấm Thiên Thành, nghiêm cấm đấu pháp, chuyện hôm nay sau này nhất định sẽ không phát sinh nữa.
- Hai vị tiền bối, vãn bối còn có chuyện cần xử lý, không tiện ở lâu, xin cáo từ .
Cấm Thành Tử nói xong, kính cẩn thi lễ, xoay người rời đi.
- Chư vi tiền bối mời theo vãn bối.
Chưởng quỹ béo trắng lúc này sợ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, liền tự mình an bài cho Vạn Ma Tông.
Thủy Mặc Tử khẽ gật đầu, đi song song cùng Tiêu Thần, mang mấy chục tu sĩ Vạn Ma Tông đi theo phía sau.
Tiên khách cư diện tích rất lớn, phải đến hơn mười dặm, tất cả đều là biệt viện độc lập, đều bố trí cấm chế lợi hại.
Một đường đi tới, quang cảnh thanh tịnh đẹp đẽ, quả nhiên là mất rất nhiều công phu bố trí.
Ven hồ, năm tòa nhà thì bốn tòa quang mang đã nhấp nháy, hiển nhiên đã có tu sĩ vào.
- Đây chính là lệnh phù kiểm soát biệt viện, chỉ cần rót pháp lực vào đó là có thể mở cấm chế.
- Vãn bối không quấy rầy hai vị vãn bối cùng chư vị đạo hữu nghỉ ngơi nữa, xin cáo từ trước.
Đưa nhóm Vạn Ma Tông tới đây, chưởng quỹ trắng mập liền kính cẩn rời đi.
Thủy Mặc tử đem linh phù cầm trong tay, mở ra cấm chế, cùng mọi người tiến vào. Viện không nhỏ, đủ để hơn trăm người ở, dư sức an trí Vạn Ma Tông tu sĩ.
Tiến vào phòng khách, Thủy Mặc Tử, Tiêu Thần hai người ngồi trên ghế trên, phía dưới Lý Sất Thiên cùng mười lăm trưởng lão theo thứ tự ngồi xuống, về phần Kim Đan đệ tử thì phân tán đi an trí chỗ ở của bản thân.
Thủy Mặc Tử khẽ nhắm mắt, thần thức quét ngang một vòng, cũng không phát hiện có gì khác thường, lúc này mới phất tay bày một tầng cấm chế, mặc dù năng lực phòng ngự có hạn, nhưng cũng có thể đề phòng sơ suất.
- Chuyện hôm nay đa tạ Tiêu Thần trưởng lão xuất thủ tương trợ, nếu không Vạn Ma Tông ta chắc chắn phải chịu nhục.
Thủy Mặc Tử mở miệng, giọng điệu chân thành.
Tiêu Thần cười khẽ,
- Tiêu Thần đã gia nhập Vạn Ma Tông, chuyện này cũng là phận sự, Thủy Mặc Tử đạo hữu đâu cần khách khí.
Nói tới chỗ này hơi ngừng lại, trầm giọng nói:
- Bất quá Ngự Đạo Tông này hình như có địch ý rất lớn với Vạn Ma Tông ta, không biết trong chuyện này có ẩn tình gì?