- Giết chết Tiêu Thần, vì tộc nhân đã chết báo thù.
- Giết chết Tiêu Thần, vì tộc nhân đã chết báo thù.
- Giết chết Tiêu Thần, vì tộc nhân đã chết báo thù.
Mộc thị tộc nhân rít gào, tuy rằng là phàm nhân, nhưng sát khí chất chồng, nháy mắt liền có một cỗ đại thế ngưng tụ lại phía chân trời, xé rách tầng mây.
- Gia chủ, xảy ra đại sự này, tại sao lão tổ chưa ra tay diệt sát người này, khiến cho Mộc thị tộc nhân thương vong thảm trọng.
Mở miệng là một lão giả, thanh âm hạ xuống, toàn trường nháy mắt trở nên im lặng. Lão giả này chính là Mộc gia đại trưởng lão, mặc dù không có một chút tu vi nhưng uy vọng trong Mộc gia lại cực cao.
Mộc Mộc không dám thất kính, chắp tay trầm giọng nói
- Không dối gạt đại trưởng lão, lão tổ ngày trước cùng trưởng lão Mục gia Mục Huyền Thiên trưởng lão rời đi, đến nay chưa về, theo ta phỏng đoán… Chỉ sợ có khả năng đã trúng phải độc thủ của Tiêu Thần kia. Hiện giờ, chúng ta đã không thể gửi gắm hi vọng lên người lão tổ. Tiêu Thần kia đang chạy tới Mộc gia, nếu trước khi hắn tới mà không tìm được đối sách, cơ nghiệp ngàn năm của Mộc gia sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, toàn bộ tộc nhân đều cũng bị chém giết hầu như không còn.
Toàn bộ Mộc thị tộc nhân sắc mặt tái nhợt, trong mắt lộ vẻ không thể tin được.
Lão tổ, dĩ nhiên lại gặp phải độc thủ của Tiêu Thần?
Trong mắt toàn bộ Mộc thị tộc nhân bình thường, Mộc lão tổ tồn tại như thần, thủ hộ cho Mộc gia, không ai có thể xâm phạm. Giời đây, tin tức này truyền đến, nhất thời làm bọn họ sinh ra ý khó có thể tin tưởng.
Vô số Mộc thị tộc nhân thất thanh khóc lớn. Lão tổ vẫn lạc, chỗ dựa vững chắc trong lòng bọn hắn ầm ầm đổ vỡ.
Mộc gia đại trưởng lão hít thở không thông, thân thể lay động, nếu không có người nâng đỡ, dĩ nhiên đã hôn mê trên mặt đất.
- Lời nói của gia chủ hoàn toàn là sự thực?
Lão giả này đẩy tộc nhân bên cạnh ra, trầm giọng rít gào.
Mộc Mộc đau lòng gật đầu.
- Cho nên, hôm nay ta đem tất cả tộc nhân triệu tập tại đây, trước mắt đã đến sinh tử tồn vong của gia tộc.
- Nếu không thể đem Tiêu Thần kia chém giết, Mộc gia chúng ta từ sau sẽ bị gạch tên khỏi tu chân giới.
- Không chỉ riêng Mộc gia tu sĩ, cho dù là thế tục phàm nhân như Đại trưởng lão đây, hắn cũng sẽ tuyệt đối không tha, hết thảy đều chém giết.
Đại trưởng lão sắc mặt âm trầm như nước, đôi mắt tràn ngập oán khí.
- Tên Tiêu Thần này là muốn nhổ cỏ tận gốc, hoàn toàn giết sạch Mộc gia tộc nhân để tránh lưu lại tai họa về sau.
- Tâm tư rất ngoan độc.
Vô số Mộc thị tộc nhân nghe vậy, trên mặt tất cả đều lộ vẻ oán hận.
- Gia chủ hôm nay đem chúng ta triệu tập tại đây, nói vậy đã tìm được phương pháp cứu vớt gia tộc.Không biết đó là phương pháp gì, ta tuy rằng chỉ là mộc tộc nhân bình thường, không hiểu thần thông nhưng cũng nguyện hi sinh vì gia tộc
- Bất luận như thế nào, đều không thể trơ mắt nhìn Tiêu Thần kia đem cả Mộc gia ta hủy diệt.
Đại trưởng lão lên tiếng, tộc nhân chung quanh đáp lại như nước.
Mộc Mộc sắc mặt nặng nề, giờ phút này vẫn chưa mở miệng, trên mặt lộ vẻ khó nói.
Một đám Mộc gia trưởng lão bên cạnh sắc mặt cũng là buồn bã.
Đám người dần dần im lặng, Đại trưởng lão ánh mắt dừng ở ngọn núi ngăm đen trước mặt, thoáng nhíu mày, trên mặt lộ vẻ hiểu rõ.
- Gia chủ, hôm nay chỉ còn có phương pháp này, mới có thể đảm bảo Mộc gia ta bình yên vô sự sao?
Mộc Mộc gật đầu, trầm giọng nói:
- Đại trưởng lão, Tiêu Thần kia thần thông mạnh mẽ, chúng ta trăm triệu lần không phải là đối thủ, hiện giờ chỉ còn có cách đó, có lẽ còn có thể cho Mộc gia chúng ta một đường sinh cơ.
- Đại trưởng lão, Mộc Mộc biết được việc này cực kỳ không nên. Ta thân là tu sĩ, lý nên huyết chiến để hộ vệ tộc nhân, nhưng hiện giờ như vậy, âu cũng là hành động bất đắc dĩ.
- Nếu Đại trưởng lão không đồng ý, Mộc Mộc ta quyết không có ý kiến khác, ta cùng chư vị trưởng lão phải xung phong phía trước, vì Mộc gia mà chiến, dù chết cũng không hề hối tiếc.
Giọng điệu thành khẩn, than thở rất thảm thiết
Đại trưởng lão nghe vậy, trầm mặc một lúc, sau đó chậm rãi lắc đầu.
- Bọn ngươi thân là Mộc gia tu sĩ, không thể chết. Các ngươi còn sống, Mộc gia mới có thể tồn tại, mới có thể có ngày quật khởi. Nếu các ngươi đều chết, cho dù tộc nhân sống sót, cơ nghiệp Mộc gia cũng sẽ không thể bảo toàn, từ nay về sau mặc người lăng nhục. Phương pháp kia, lão phu đồng ý. Gia chủ trạch tâm nhân hậu, không muốn mở miệng, như vậy việc này hãy để lão phu công bố, ta nghĩ toàn bộ tộc nhân cũng sẽ không có nửa điểm lùi bước.
Mộc Mộc biểu lộ cảm kích cùng bi thống, đột nhiên quỳ một gối xuống, trầm giọng nói:
- Đại trưởng lão hãy yên tâm, nếu hôm nay Mộc gia có thể thoát khỏi kiếp nạn này, Mộc Mộc xin thề, sẽ đem Tiêu thị bộ tộc kia diệt sát, an ủi vong linh Mộc thị tộc nhân ta.
- Mộc gia tuyệt đối sẽ không suy bại
Đại trưởng lão nét mặt già nua kích động, run rẩy đưa tay đem Mộc Mộc nâng dậy, bàn tay khô quắt đặt nơi bả vai, dù chưa mở miệng, nhưng biểu lộ ý vui mừng. Tiện đà quay người lại, đối mặt với mười vạn Mộc thị tộc nhân, tiếng nói gia nua nháy mắt vang cao, giống như trong cơ thể còn bao nhiêu tinh lực, toàn bộ bạo phát ra.
- Hôm nay, Mộc gia chúng ta gặp đại nạn, nếu không thể vượt qua, ngàn năm cơ nghiệp sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, toàn bộ tộc nhân đều phải chết không nghi ngờ gì. Trước mắt, có một phương pháp hoặc có thể bảo hộ gia tộc ta bình yên vô sự, nhưng sử dụng phương pháp này, Mộc thị bộ tộc cũng phải trả giá đau đớn. Núi này là cấm địa Mộc gia, nghiêm cấm tộc nhân tiến vào, nguyên nhân vốn là tại đây trấn áp một ma vật. Hắn cùng tổ tiên Mộc gia từng đạt một hiệp nghị, sau này nếu Mộc gia gặp đại nạn, có thể thỉnh hắn ra tay bảo hộ chúng ta bình yên.Nhưng muốn thỉnh ma vật này ra, cần mở ra động ma, cần lấy máu tươi linh hồn tế điện. Một khi dung nhập vào trong cơ thể ma vật, cần thừa nhận vô vàn đau đớn không thể tưởng tượng. Nếu không còn phương pháp nào khác, Mộc gia ta tuyệt đối sẽ không chọn dùng phương pháp này. Hôm nay, ta chờ mười vạn tộc nhân tụ tập tại đây, cần lấy ra máu tươi linh hồn để tế điện, thỉnh ra ma vật, có thể bảo đảm Mộc gia vượt qua kiếp nạn này. Chỉ cần đám người gia chủ bình yên vô sự, Mộc gia ta sẽ có một ngày quật khởi lại, mấy trăm năm sau, trong lãnh thổ Triệu quốc, Mộc gia ta vẫn như trước, sẽ mãi trường tồn, khai thiên lập địa, phồn vinh hưng thịnh. Để cho Mộc gia ta hương khói bất diệt, ta dù là tộc nhân bình thường, cho dù là nhập ma, chịu đau đớn vạn phần, vĩnh viễn không thể siêu sinh, cũng không có nửa điểm hối hận. Hôm nay lão phu nguyện làm người đi đầu, không biết gia tộc hậu bối, ai có thể tình nguyện theo ta đi.
Giọng lão nhẹ nhàng rít gào, thảm thiết vô tận!
Mộc gia Đại trưởng lão nói xong, lao đầu vào ngọn núi, máu tươi cuồn cuộn chảy ra, tuyệt khí mà chết.
Mười vạn Mộc thị tộc nhân, nhất thời lâm vào trầm mặc.
- Đại trưởng lão đã đi trước, ta há có thể lùi bước
- Giờ phút này lùi bước, chung quy vẫn không thể tránh khỏi cái chết, nếu có thể lấy máu và linh hồn ta đổi lấy sinh cơ cho gia tộc, ta chết há có gì đáng tiếc.
- Mộc thị bộ tộc tuyệt đối sẽ không bị hủy diệt, chư vị tộc nhân, hàng ngày được gia tộc bao che, bình yên sinh sống, hiện giờ đã tới lúc chúng ta hiến thân vì gia tộc.
- Thủ hộ gia tộc, dù chết cũng không từ
Oành!Oành! Oành
Mười vạn tộc nhân đều lao đầu về ngọn núi, máu chảy thành sông
Trong khoảnh khắc, vạn người đã chết, máu chảy thành sông, oán khí sông lên tận trời.
Khi Mộc thị tộc nhân chết đi, xác chết nhanh chóng, hóa thành máu loãng , nháy mắt đều dung nhập vào trong ngọn núi.Theo máu loãng dung nhập, bên trong ngọn núi đen bỗng nhiên hiện ra vô số huyết sắc, giống như kinh mạch, dày đặc ngọn núi.
Mà giờ phút này, càng nhiều Mộc thị tộc nhân chết đi, lớp sau xô lớp trước, lớp lớp không ngừng.
Bởi vì cho rằng, hôm nay chết, có thể thủ hộ cơ nghiệp ngàn năm của Mộc gia, mãi mãi phồn thịnh
Mộc Mộc cùng vài Mộc gia trưởng lão chăm chú theo dõi, đáy mắt tất cả đều hiện lên vài phần vui mừng.
Trước mắt, chỉ đợi ma vật kia xuất hiên, Mộc gia đại kiếp nạn nhất định có thể vượt qua.
Thánh địa Mộc gia, bỗng nhiên sắc trời âm u, huyết sắc xông lên tận trời, bùng nổ vô tận khí tức hung sát.