Gia chủ Long gia hiện giờ, tổng cộng sinh được chín người con trai, chín người con này cũng không phải do một mẹ sinh ra, trong đó lão đại, lão tam, lão tứ và lão cửu là do chủ mẫu Long gia sinh, lão nhị, lão ngũ, lão thất và lão bát chính là tiểu thiếp sinh, về phần mẹ của lão lục, lại là một hạ nhân của Long gia, thân phận hèn mọn, sau khi sinh hạ lão lục đã qua đời.
Xét theo gia thế mà nói, chủ mẫu Long gia và Nhị phu nhân đều đến từ danh môn thế gia, bàn về thế lực và uy quyền của gia tộc sau lưng, thì không phân biệt được trên dưới. Đáng tiếc chính là, ở Long gia có một quy củ bất thành văn, đó là không phải tất cả nữ tử đến từ danh môn thế gia đều có cơ hội trở thành chủ mẫu Long gia, trừ phi….
Tại nơi ở của Long gia Nhị gia, các nhân vật chủ chốt giờ phút này đều đang tụ họp, vài vị trưởng lão trọng yếu trong gia tộc, cùng Ngũ gia, Thất gia, Bát gia tụ tập ở một chỗ, thương nghị chuyện quan trọng.
Những trưởng lão và mấy vị đại gia này, phần lớn đều là cao thủ truyền kì chi cảnh, thực lực phi phàm, trong đó đặc biệt có đại trưởng lão là thực lực cường đại nhất, hắn chấp chưởng hình phạt ở Long gia, quyền sinh sát lớn, trừ Gia chủ ra, ở Long gia ngoại tông, hắn là người có thân phận địa vị cao nhất, cho dù là thân phận tôn quý như Nhị gia, cũng không khỏi đem hắn làm khách quý.
Phần lớn các vị trưởng lão và các đại gia đều hết sức tôn kính Nhị gia, đưa hắn làm người thừa kế chức vị gia chủ kế nhiệm, dĩ nhiên cũng có ngoại lệ.
Bọn họ ở Long gia cao cao tại thượng, không biết nắm giữ quyền sinh sát lớn bao nhiêu. Cỗ lực lượng này, đủ để đem Long Tường đại lục khuấy đảo đến long trời lở đất, Long gia không hổ là gia tộc đứng đầu, thực lực hùng hậu. Chỉ cần ngoại tông cũng đã khó lường như thế, nếu thêm nội tông, thử hỏi cả Long Tường đại lục, ai dám đắc tội Long gia?
“Các vị, ngày mai chính là ngày luận võ gia tộc, là ngày gia tộc tỷ võ chọn ra ba người đứng đầu, đưa đến Tiêu Dao các, được các cao thủ nội tông dạy dỗ, cơ hội khó có được, không biết các vị đối với tỷ võ chọn người lần này có ý kiến gì không?” Ngũ gia mở đầu nói chuyện, hắn nhìn quanh mọi người, mang theo ý tứ truy hỏi đến cùng.
“Ba mươi năm mới có một lần tỷ võ gia tộc, chắc chắn đại đa số mọi người trong gia tộc đều muốn tham gia, đây là cơ hội tốt nhất để vượt trội, ngay cả lão phu cũng để ý đến, chỉ là danh số có ba người, lần tỷ võ này chỉ e là vô cùng quyết liệt” Một vị trưởng lão trong đó nói tiếp.
“Ai cũng biết, những vị gia chủ trước kia, đều là chọn từ trong ba người này mà ra, nói cách khác, lần này tiến vào ba vị trí đứng đầu tỷ võ, vô cùng có khả năng trở thành người kế nhiệm gia chủ kế tiếp” Một vị trưởng lão khác nói.
“Không sai! Chính là bởi vì lần tỷ võ gia tộc lần này, liên quan đến việc chọn gia chủ kế nhiệm, cho nên chúng ta mới muốn tụ lại một chỗ hảo hảo bàn luận một chút.” Ngũ gia hợp thời nói tiếp, “ Các vị ngồi đây, đều là các nhân vật vô cùng quan trọng của Long gia chúng ta, chọn gia chủ, cũng giống như vị trí gắn bó chặt chẽ với mấy vị. Thay vì dùng phương thức tỷ võ, đề cử ra một người mọi người không tôn sùng, hoặc là người không thể nắm giữ, chi bằng chúng ta bên trong trước hết định ra nhân tuyển cho chức vị gia chủ kế nhiệm. Như thế, trong quá trình luận võ, mọi người cũng đều tự có cách thức. không biết các vị nghĩ đề nghị của Lão Ngũ thế nào?”
Lời Ngũ gia vừa dứt, cả gian phòng nhất thời yên lặng, vẻ mặt mọi người bất đồng, có kinh ngạc, có hiểu rõ, có trầm tư, có nhìn chằm chằm nhau…. Trong khoảng thời gian ngắn, vẫn không có người nào đáp lời.
Cũng vậy, vốn dĩ là nên từ thực lực quyết định thắng bại đi, hiện tại lại đổi thành quyết định nội bộ. Thực lực mọi người đều cách nhau không xa, há có ai lại nguyện ý cam tâm thần phục đâu?
Nhị gia ngồi ở bên phải đại trưởng lão, thu lại mâu quang, ra vẻ không có việc gì uống trà, kì thực phản ứng của mỗi người đều rơi vào khoé mắt hắn, nhất là thần sắc của đại trưởng lão và nhị trưởng lão.
Đại trưởng lão bình tĩnh tự nhiên, phảng phất như không nghe thấy, mà trên mặt nhị trưởng lão lộ ra vẻ tức giận mơ hồ.
“Các vị, nếu xem thực lực, ở Long gia ta, vị trí đứng đầu đích xác thuộc về Đại trưởng lão, tiếp theo chính là nhị trưởng lão và Nhị gia.” Thất gia đứng lên nói, nhất thời phá vỡ yên tĩnh, “Về phần những cao thủ tiểu bối, chi thứ kia, căn bản là không cách nào đánh đồng cùng thực lực ba vị. Theo ta, tỷ võ gia tộc ngày mai, người thắng nhất định nằm trong ba vị”
“Thất đệ nói không sai, xét về thực lực các cao thủ Long gia, đương nhiên là đại trưởng lão và nhị trưởng lão. Hơn nữa đại trưởng lão chấp chưởng hình phạt Long gia, vài chục năm nay đều luôn cẩn trọng, vì Long gia cống hiến vô số, nếu muốn chọn gia chủ kế nhiệm Long gia, thì nhất định phải là đại trưởng lão. Mặt khác, đại trưởng lão cũng là thúc bối của ta, trên người chảy dòng máu Long gia, nếu đại trưởng lão được chọn làm gia chủ Long gia, tiểu chất nhất định cúi người phụng bồi, vì đại trưởng lão vượt qua lửa sông, không chối từ” Nhị gia ôn hoà cười cười, tỏ ra thành ý thiện tâm, tư thái như moi tim moi phổi tỏ tấm lòng.
Đại trưởng lão sóng mắt khẽ động, trên khuôn mặt luôn lãnh khốc cũng bình tĩnh không gợn sóng, vẫn lạnh lùng như trước, hắn mở miệng nói: “Lão phu đối với vị trí gia chủ không có hứng thú, cũng sẽ không tham gia tỷ võ gia tộc ngày mai, các ngươi ai thích tranh liền tranh đi, không cần nhắc đến lão phu. Nếu hôm nay các ngươi kêu lão phu đến, chính là vì việc này, thì thật không cần thiết. Lão phu còn có rất nhiều chuyện chưa xử lý xong, đi trước một bước”
Hắn đứng dậy, phất tay áo, hờ hững rời đi trước mặt mọi người.
Thất gia, Bát gia thấy hắn đi không xem nhị gia vào trong mắt như thế, trong lòng bất mãn, đang muốn đứng dậy tranh luận với hắn, thì một ánh mắt của Nhị gia lướt sang, ngăn cản hai người.
Các vị trưởng lão còn lại biểu tình khác nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cùng đăm chiêu.
“Chư vị, nếu đại trưởng lão đi rồi, lão phu cũng không ở lâu nữa”. Nhị trưởng lão cũng đứng dậy theo, nói “Bất quá tỷ võ gia tộc ngày mai, lão phu nhất định phải tham gia, cuối cùng hươu chết về tay ai, vẫn là lấy bằng thực lực đi”
Nói xong, hắn cũng học bộ dáng của đại trưởng lão, phất tay áo, trước mặt mọi người rời đi.
Thất gia, bát gia rất tức giận, đại trưởng lão là trưởng lão chấp pháp của Long gia, thân phận địa vị không tầm thường, bọn họ không dám đắc tội, hắn muốn đi liền đi, còn chưa tính, ai ngờ thái độ nhị trưởng lão cư nhiên cũng kiêu ngạo như thế, thật là đáng giận! hắn làm như thế, rõ ràng chính là muốn đối nghịch với Nhị ca, cùng nhị ca tranh đoạt vị trí gia chủ, lão già kia, ngươi chờ đó!
Ánh mắt nhị gia nhẹ quét tới, rất nhanh trấn áp bất bình và tức giận của hai người.
“Chư vị, đại trưởng lão và nhị trưởng lão đều là người miệng thẳng tâm khoái (sảng khoái) mọi người không cần để ý” Nhị gia mỉm cười với mọi người, giống như không có chuyện gì nói, “Đại trưởng lão nếu không tham gia tỷ võ lần này, như vậy có khả năng chiến thắng cao nhất là nhị trưởng lão, nhị trưởng lão cũng là tộc thúc của ta, bất kể là hắn hay là đại trưởng lão kế nhiệm chức vị gia chủ, ta cũng không có bất kì kiến nghị gì”
“Nhị ca, huynh quá khiêm nhường rồi! Thực lực của huynh và nhị trưởng lão ngang nhau, không có chân chính đấu qua, ai có thể biết trước được thắng bại? nói không chừng thực lực của huynh cao hơn hắn một bậc” Thất gia nói.
Bát gia cũng ồn ào nói theo: “không sai! Huống chi ai đảm đương chức vị gia chủ, cũng không phải chỉ dựa vào phân võ nghệ cao thấp, còn phải nhìn uy vọng và cống hiến của người đó trong gia tộc nữa. Nếu bàn về uy vọng và cống hiến đối với gia tộc, nhị trưởng lão chưa chắc bì kịp được nhị ca huynh. Bàn về nhân phẩm, bàn về trách nhiệm, bàn về thiên phú, theo ta thấy, nhìn chung cả ngoại tông Long gia, ai cũng không bì nổi nhị ca. Chức vị gia chủ kế nhiệm, nhất định phải là nhị ca huynh mới được!”
Nhị gia trước sau vẫn cười ôn hoà, nhẹ nhàng xua xua tay không nhận, bên trong mắt cũng là bao hàm ý cười thật sâu, đó là đắc ý.
Các trưởng lão nhìn nhau, rất nhanh thay phiên nhau, bắt đầu phụ hoạ thất gia và bát gia, ca tụng công đức của nhị gia, lần lượt sùng bái chiến công cùng các loại nhân phẩm, trách nhiệm, thiên phú của hắn ở Long gia, tiếng ca ngợi phiêu đãng khắp phòng.
Trong đám người, chỉ có cửu trưởng lão im lặng không lên tiếng, tròng mắt trầm tư, không biết suy nghĩ cái gì.
Ánh mắt ngũ gia vẫn nhìn, một mực âm thầm quan sát mọi người ở đây, khi hắn chú ý tới phản ứng của cửu trưởng lão, ánh sáng lạnh trong mắt liền nổi lên, cười híp mắt nói: “Cửu trưởng lão, làm sao ông không nói lời nào? Chẳng lẽ ông không ủng hộ ý kiến của mọi người?”
Cửu trưởng lão chợt ngẩng đầu lên, có chút ngoài ý muốn, suy tư nói: “Chiến công và thành tựu mọi mặt của nhị gia, mọi người đều biết, tại hạ đương nhiên không dám có dị nghị, chỉ bất quá mọi người hình như đã quên, cao thủ Long gia chúng ta ngoài nhị gia và nhị trưởng lão, còn có người thứ ba. Người này nếu xuất hiện ở hội trường tỷ võ, sợ rằng kết quả khó có thể dự liệu”
Lời hắn vừa nói ra, hiện trường nhất thời sa vào một loại không khí kì quái, sắc mặt mỗi người đều lộ ra vài phần ngưng trọng.
Ngũ gia quay đầu, trao đổi ánh mắt cùng đám người nhị gia, thất gia, bát gia xong, trầm ngưng nói: “Ngươi nói là….đại ca của ta?”
“không sai!” Cửu trưởng lão nặng nề gật đầu nói “Đại gia dốc lòng bế quan tu hành, đến nay đã mười sáu năm, cũng không ai biết cảnh giới của hắn bây giờ đến tột cùng ra sao. Nhưng nếu ngày mai đại gia xuất quan, tham gia tỷ võ gia tộc, đến lúc đó ba vị trí xếp hạng chỉ sợ cũng…”
Nhị gia con ngươi trước giờ vẫn mỉm cười, trong nháy mắt đông lạnh xuống, bất quá rất nhanh, hắn thu lại tất cả cảm xúc, làm bộ không thèm để ý nói: “Cửu trưởng lão chính là nhắc nhở, đại ca trước giờ luôn si mê võ học, hơn nữa thiên phú tập võ kinh người, nếu huynh ấy xuất quan, đến tham gia tỷ võ gia tộc, như vậy vị trí thứ nhất, nhất định sẽ là huynh ấy?”
“Đại ca cho dù võ nghệ cao thì sao? Hắn dưới gối không có con nối dõi, dẫu có cũng chỉ có hai nghiệt chủng tư sinh, có thể thành đại sự gì? Không giống nhị ca, con dưới gối thành đàn, nhân khẩu thịnh vượng, nhân tài đông đúc. Tương lai nếu nhị gia thành gia chủ, Long gia chúng ta có thể có người kế tục, khai chi tán diệp nhiều hơn, làm cho Long gia càng thêm phồn thịnh thịnh vượng” Ngũ gia nói.
“Hơn nữa, đại ca bế quan đã mười sáu năm, chưa chắc ngày mai sẽ xuất quan. Chúng ta vẫn nên suy nghĩ chuyện dưới mắt nhiều hơn, về phần những chuyện có có không không này, không cần suy nghĩ xâu xa làm gì”
“Đúng! Dù sao ta cũng tán thành nhị ca trở thành gia chủ kế nhiệm, những kẻ còn lại, ai ta cũng không phục”
“Ta cũng không phục”
Thất gia và bát gia hai người một xướng một hoạ, người sáng suốt vừa nhìn cũng biết chuyện gì xảy ra.
Phần lớn các trưởng lão cũng là người thức thời, rối rít phụ hoạ ý kiến của bọn họ, lại một vòng luân phiên ca tụng công tích, mờ mịt tỏ vẻ nguyện ý trung thành.
Cửu trưởng lão âm thầm thở dài, xem ra dã tâm của nhị gia đã dần dần triển lộ ra ngoài, nếu đại gia còn vẫn không xuất quan, như vậy toàn bộ Long gia liền thật sự sẽ trở thành thiên hạ của nhị gia. Hắn không nhịn được lo lắng, lo lắng cho tương lai của Long gia, cũng lo lắng cho tương lai của Tuyệt thiếu gia và Thần thiếu gia.
Lúc này, có một người đột nhiên từ ngoài cửa đi vào, đưa cho nhị gia một tờ giấy. Nhị gia xem một lần xong, sắc mặt chợt đại biến.
“Nhị ca, sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” Ngũ gia hỏi.
Nhị gia lặng yên không nói, thần sắc trầm ngưng, đem tờ giấy đưa cho hắn.
“Cái gì? Hai nghiệt chủng đại tẩu sinh hạ đã trở lại? Hơn nữa, bọn chúng chẳng những bắt Thiên Diệp, lại còn giết lão lục?” Ngũ gia thở gấp một hơi, đều không thể tin được.
“Làm sao có thể? Bọn chúng cư nhiên to gan như vậy, còn dám trở lại Long gia? Hơn nữa còn giết lão lục?”
“không đúng! Thực lực lão lục cách chúng ta không xa, chính là cao thủ truyền kỳ chi cảnh, hai nghiệt chủng kia làm sao có thể giết được hắn?”
“Lạc khoản trên tờ giấy là tam trưởng lão, hắn hẳn là không nói dối, này rút cuộc là chuyện gì xảy ra? Đánh chết ta cũng không tin, hai nghiệt chủng kia có thể có bản lĩnh lợi hại như vậy, có phải bọn chúng mời cao thủ khác đến, đặc biệt tới tìm Long gia chúng ta báo thù hay không?”
Thất gia và bát gia kinh ngạc không thôi, đưa ra đủ loại ngờ vực vô căn cứ, chính là không muốn tin hai huynh đệ Long Thiên Tuyệt có thể có được thực lực mạnh mẽ như thế, có thể chỉ dựa vào sức mạnh của chính mình mà giết được lục gia.
Trong đám người, cửu trưởng lão nghe được tin tức này, hai mắt nhất thời toả sáng. Tuyệt thiếu gia rốt cuộc đến rồi, hắn cư nhiên đã có được thực lực đủ để giết Lục gia, đó không phải minh chứng là hắn đã bước vào truyền kỳ chi cảnh rồi hay sao? Lần gặp mặt ở Thiên Long thành lúc trước mới qua khoảng chín tháng, không nghĩ tới thực lực Tuyệt thiếu gia lại đột nhiên tăng mạnh như thế, thật là khiến cho người ta sợ hãi than mà vui mừng a.
Chính là, tình thế hiện tại của Long gia, không lạc quan cho lắm, hắn thực lo lắng, Thiên Tuỵêt thiếu gia có ngăn nổi thực lực và áp chế cường đại của Nhị gia hay không?
“Thật là quá đáng! Chỉ là hai nghiệt chủng, cư nhiên dám trắng trợn giết hại người Long gia, cái giá này có thể trả nổi sao?” Một gã trưởng lão trong đó tức giận nói “Trên tờ giấy có nói rõ, hai nghiệt chủng kia hiện tại ở đâu hay không? Lão phu lần này đi gặp hắn, nhìn xem hắn rút cuộc có bao nhiêu liều lĩnh?”
“Ta cũng đi!” Thất gia bực tức nhảy dựng lên nói “Ở trên giấy tam trưởng lão nói rõ, giờ phút nay hai nghiệt chủng kia sợ là đi hướng tới Thành Thanh Nham, thủ thành Thanh Nham lúc trước chính là thủ hạ của đại ca, hắn nhất định sẽ không làm khó hai nghiệt chủng kia. Chúng ta mau sớm chạy tới Thành Thanh Nham, thừa lúc trước khi chuyện này kinh động gia chủ và đại ca, giải quyết hai nghiệt chủng này trước!”
“Nhị ca, huynh yên tâm, chuyện cứu Thiên Diệp, cứ để ta lo” Thất gia vỗ vỗ ngực, đóng gói chắc nịch nói.
“Đợi đã!” Đáy mắt nhị gia xẹt qua một đạo u quang, nâng tay ngăn hắn, “Đệ ở lại, ta còn có chuyện quan trọng muốn thương lượng với đệ”
Hắn quay đầu, nhìn về phía vài vị trưởng lão nói “Lục trưởng lão, thất trưởng lão, có thể làm phiền hai vị ra tay, cứu con trai của ta hay không? Tại hạ vô cùng cảm kích”
Lục trưởng lão và thất trưởng lão không nói hai lời, đồng loạt đứng dậy ôm quyền nói: “Nguyện vì nhị gia ra sức! năm đó không thể giết chết hai nghiệt chủng kia, để bọn chúng may mắn trốn thoát, lần này hai người chúng ta nhất định giết chúng, trừ hậu hoạn! xin nhị gia yên tâm, bọn ta nhất định mang Diệp thiếu gia bình an trở về!”
“Tốt, vậy phiền hai vị vất vả rồi” Nhị gia đưa mắt nhìn lục trưởng lão và thất trưởng lão rời đi, các vị trưởng lão còn lại thì biểu tình phẫn nộ một phen, rồi cũng rời khỏi, đến cuối cùng cả gian phòng chỉ còn lại bốn người Nhị gia, Ngũ gia, thất gia và bát gia.
Thất gia không hiểu hỏi: “Nhị ca, mới vừa rồi sao không để ta đi cứu Thiên Diệp?”
Nhị gia híp mắt, trầm ngâm nói: “Đệ còn chưa nhìn kĩ thư tam trưởng lão gửi sao? Tam trưởng lão là người thế nào? Thực lực của hắn cũng không dưới ta và đệ, huống chi trong tay còn có Kim đỉnh gia chủ ban cho hộ thân, như thế mà hắn vẫn có thể để Thiên Diệp bị bắt, lại bó tay không có biện pháp, đệ nghĩ, thực lực của đối phương rốt cuộc là lợi hại đến thế nào? Mặt khác, đối phương còn giết lão lục, có thể thấy được trong đội ngũ của bọn họ nhất định ẩn giấu cao thủ, đệ nếu tuỳ tiện đi, nói không chừng sẽ trở thành lão lục thứ hai”
“Nhị ca ý của huynh là nói, trong bọn họ ẩn giấu một cao thủ, cho bên bọn họ mới có thể ỷ lại mà không sợ hãi?” Thất gia nói.
Nhị gia liên tiếp gật đầu: “Tam trưởng lão hộ vệ bất lực, làm cho Thiên Diệp bị người ta bắt đi, còn hắn một mình trở về, lời hắn nói cũng chưa chắc đáng tin”
Ngũ gia phân tích nói: “Cho nên, nhị ca huynh nghĩ muốn lấy hai người lục trưởng lão và thất trưởng lão đi dò thử thực lực đối phương? Nếu ngay cả lục trưởng lão và thất trưởng lão cũng không thể đánh lại họ, thì có thể nói lời tam trưởng lão không phải là giả, trong đội ngũ của đối phương thật sự có cao thủ tuyệt đỉnh ẩn tàng, chúng ta sẽ không hành động khinh suất”
“Không sai! Chúng ta không ngại trước tiên xem xem thế nào, rồi lại tính biện pháp khác sau” Nhị gia bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, quay đầu nói với Ngũ gia, “Đệ đi trông chừng cửu trưởng lão, ta sợ hắn sẽ đi tìm đại ca, gọi đại ca xuất quan, đến lúc đó rất phức tạp. Nếu không không phải tất yếu, chúng ta tạm thời không cần kinh động đại ca và phụ thân, trước âm thầm giải quyết hai nghiệt chủng kia rồi nói sau”
“Yên tâm đi! Đệ đã sớm không vừa mắt cửu trưởng lão rồi, lúc này, tìm một cơ hội xử lý hắn, miễn cho hắn trở thành chướng ngại của chúng ta!”
“Ừ, xuống tay sạch sẽ lưu loát chút, đừng lưu lại dấu vết gì” Nhị gia phân phó nói, lại quay đầu nói với thất gia và bát gia, “Hai đệ âm thầm đi Thành Thanh Nham trước, nhanh chóng gặp tam trưởng lão, hỏi rõ ràng chân tướng sự việc. Nhớ kĩ tạm thời không cần lộ diện, chỉ âm thầm quan sát thực lực của đối phương, chờ biết rõ ràng tình huống của đối phương rồi, thì nhanh chóng quay về hồi báo với ta”
“Dạ, vẫn là nhị ca suy nghĩ chu toàn” Thất gia và bát gia tin phục (Tin tưởng nghe theo)
Nhị gia lại nói: “Lão ngũ, đệ liền cùng ta trấn thủ đại bản doanh Long gia, ta thật muốn xem, hai cái nghiệt chủng này rốt cuộc có bản lĩnh gì trở về Long gia….”
Bốn huynh đệ nhìn nhau, đều cười lạnh, mưu tính liên miên.
Thành Thanh Nham.
Đoàn người Vân Khê thực thuận lời tiến vào bên trong Thành Thanh Nham, lúc này sắc trời gần tối, đã tới thời gian ăn tối rồi.
Vì thế đoàn người tìm một khách điếm ở trong thành để tạm dừng chân, lúc này, nhóm cao thủ Long Khải Phong cũng từ Bạch Bích thành đuổi kịp tới, cùng bọn họ hội họp.
“Kỳ quái, vì sao Thành Thanh Nham này lại không có ai làm khó chúng ta?” Vân Khê nhìn quanh bốn phía khách điếm, tất cả đều vô cùng bình thường, dựa vào trực giác nhiều năm qua của nàng, nàng vẫn không cảm giác được ý đồ nguy cơ mai phục tứ phía gì.
“Nghe Thường bá nói, người trông coi Thành Thanh Nham hiện nay là thuộc hạ ngày xưa của cha ta, khi ta còn bé cũng có chút giao thiệp với hắn, hắn thái độ làm người chính trực, dĩ nhiên là khinh thường việc ở sau lưng đả thương người.” Long Thiên Tuyệt vừa nói, vừa âm thầm quan sát bốn phía, những người còn lại thì tranh thủ thời gian dùng bữa, nghỉ ngơi, thân ở địa giới Thành Bàn Long, tùy thời đều có thể gặp nguy hiểm, bọn họ không dám có chút nào thả lỏng.
“Thì ra là như vậy, khó trách hai thành trì lúc trước có người làm khó chúng ta, đến nơi này, lại mở rộng cửa thành hoan nghênh chúng ta đến” Vân Khê bĩu môi, cũng bắt đầu tranh thủ thời gian dùng bữa
Đợi bọn họ dùng bữa xong, lúc này, chưởng quỹ khách điếm tiến đến, chọn vừa đúng thời điểm.
“Vị khách quan, trên lầu có một khách nhân muốn tự định hẹn gặp ngài, hắn đã chờ được một lúc lâu rồi.” Chưởng quỹ nhìn Long Thiên Tuyệt nói, tay phải hắn cuộn lên, ngay lập tức lộ ra một khối ván khắc bằng gỗ, hình dạng rất là kì lạ, Long Thiên Tuyệt nhìn thoáng qua một lúc, thần sắc lập tức có biến hoá.
“Được, mời dẫn đường đi” Long Thiên Tuyệt phút chốc đứng dậy nói.
“Thiên Tuyêt, cẩn thận có bẫy” Vân Khê kéo tay hắn, hướng hắn lắc đầu.
“Yên tâm đi, là quen biết cũ” Long Thiên Tuyệt nói.
“Ta đi cùng chàng” Vân Khê kiên trì.
Long Thiên Tuyệt chần chờ, cuối cùng vẫn là gật đầu đáp ứng. Đáp lời những người còn lại, hai vợ chồng liền đi theo chưởng quầy lên lầu hai, đi vào một gian ghế lô gần góc phòng.
Chưởng quầy đưa hai người tới ngoài cửa ghế lô, hướng người bên trong cánh cửa thỉnh an: “Mục thành chủ, khách nhân ngài chờ đã tới rồi”
Bên trong cánh cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân vội vã, cửa phòng bỗng dưng bị đẩy ra, hé ra một gương mặt nam tử trung niên bình thường. Khi hắn nhìn thấy Long Thiên Tuyệt, một đôi con ngươi bình thường trong suốt đến không thể bình thường hơn, lại dần hiện ra ánh sáng.
“Mời, mời tiến vào” Hắn nghiêng người, đón hai vợ chồng đi vào.
Long Thiên Tuyệt bình tĩnh nhìn chằm chằm hắn, nắm tay Vân Khê, tự đi sát qua người hắn.
Mục thành chủ đóng cửa phòng, bước nhanh đến trước mặt Long Thiên Tuyệt, ánh mắt hắn chớp động, hạ giọng, khom người nói: “Tuyệt thiếu gia, không thể tưởng tượng được, cách hơn mười năm, người thật sự đã trở lại”
Thanh âm hắn có chút đè nén.
Long Thiên Tuyệt vẫn chưa nói chuyện, cực kì bình tĩnh nhìn đối phương, ánh mắt kia thẳng tắp làm người ta hít thở không thông.
Mục thành chủ hít sâu mấy hơi, thở dài nói: “Tuyệt thiếu gia, người không nên trở về. Người cũng biết tình thế hiện tại của Long gia rồi đi? Sau khi sự kiện năm đó phát sinh, đại gia liền một mực bế quan tu hành, không bàn đến việc của Long gia, đến hôm nay đã mười sáu năm, cũng không thấy đại gia xuất quan. Hiện giờ Long gia, đã sớm là thiên hạ của Nhị gia rồi….”
“Bế quan?” Long Thiên Tuyệt lạnh lùng phun ra hai chữ, đáy mắt xẹt qua vẻ phức tạp khôn xiết.
“Không sai! Bởi vì sự việc kia, đại gia bị kích thích, vẫn bế quan không ra. Chúng ta ngày đó từng đi theo làm thuộc hạ của đại gia, cũng đã bị nhị gia lấy đủ loại lý do đuổi khỏi đại bản doanh Long gia, phân tán đến làm thuộc hạ cho các thành trì của Thành Bàn Long. Thuộc hạ còn coi như tốt, còn có thể trở thành thành quan, có một số người bất mãn hành xử của nhị gia, ngang nhiên đối kháng, sau đều bị người bên phe nhị gia giết chết, vô tung vô tích không tìm ra được.” Mục thành chủ nói.
“Thành quan? Đích thật là tốt!” Long Thiên Tuyệt giọng điệu khinh miệt nói.
Mục thành chủ đỏ mặt, đầu lại cúi thấp thêm mấy tấc: “Tuyệt thiếu gia, thuộc hạ một nhà mấy miệng ăn, đều chờ một mình thuộc hạ nuôi dưỡng, thuộc hạ cũng là bất đắc dĩ”
Long Thiên Tuyệt nâng tay, không muốn lại nghe hắn biện giải nữa: “Thôi đi, ta chỉ hỏi ngươi, có biết Trấn Hải tổ sư đang ở nơi nào không? Hắn có mang theo một đứa vào đi vào Long gia hay không?”
“Trấn Hải tổ sư?” Mục thành chủ nhớ nhớ lại, vuốt cằm nói, “Không sai, mấy ngày trước đây thực sự có nghe người ta hồi báo, nói có một lão tổ tông Long gia trên đường đi qua Thành Thanh Nham, bên người còn mang theo một đứa nhỏ, bất quá hắn không có ở nơi này lâu, liền trực tiếp rời khỏi Thành Thanh Nham. Nói vậy người này hẳn là Trấn Hải tổ sư, Tuyệt thiếu gia hỏi cái này, là đã xảy ra chuyện gì sao? Nếu có chỗ nào thuộc hạ có thể giúp sức, thuộc nhất định vượt lửa băng sông, quyết không chối từ”
Nghe nói thật sự có tin tức của Trấn Hải tổ sư và Tiểu Mặc, Vân Khê mừng rỡ, kéo Long Thiên Tuyệt nói: “Chúng ta vẫn là nhanh chóng tranh thủ thời gian chạy tới Long gia đi, trì hoãn nữa sợ sẽ sinh biến”
“Tuyệt thiếu gia, các người thật sự tính đi Long gia?” Mục thành chủ nghe vậy, không khỏi biến sắc, cực lực ngăn cản nói, “Không thể a! Hiện giờ đại bộ phận các trưởng lão của gia tộc đều đã đứng bên phe nhị gia, các người tuyệt đối không có khả năng đấu với bọn họ, các người nếu đi, chỉ có thể là đi chịu chết”
“Chịu chết? Vậy cũng chưa chắc! Ta đây mười sáu năm trước, không đủ thực lực, không nơi nương tựa, vì mạng sống, chỉ có thể liều chết rời khỏi Thành Bàn Long. Ta còn nhớ rõ, một đêm đầy máu kia, rốt cuộc là ai làm cho ta không đường chạy thoát, phải nhảy xuống sông, cơ hồ bỏ mạng. Lúc đó, ta liền hạ quyết tâm, từng kẻ đã vũ nhục thương tổn mẹ ta, từng kẻ bức huynh đệ ta không nhà để về, từng kẻ vứt bỏ chúng ta, ta đều sẽ đem tất cả đòi lại, bất kể hắn là ai, tất cả giết không tha!” Ánh mắt Long Thiên Tuyệt lãnh khốc như hàn băng vạn năm, gằn từng chữ, “Hôm nay, ta đã trở về, cũng sẽ không lui nữa. Ta chính là muốn dùng máu của mọi người Long gia, những người từng thương tổn người ta quan tâm kia, bất kể là ai, giết không tha!”
Nắm tay phải của hắn nặng nề đánh trên mặt bàn, ánh mắt kiên định như sắt, sức mạnh kia phảng phất như muốn đục thủng mặt bàn.
Mục thành chủ vốn còn muốn cố gắng khuyên can liền bị ánh mắt kiên định của hắn doạ sợ rồi, trong khoảng thời gian ngắn, không biết nên nói cái gì cho phải.
Vân Khê nâng tay, cầm chặt nắm tay phải của hắn, cảm nhận được sức mạnh của hắn, ngọn lửa trong lòng nàng cũng hừng hực bốc lên.
Không sai, lúc này đây, là lúc bọn họ tới đòi nợ rồi.
Không đạt mục đích, quyết không bỏ qua!
“Ai? Cút xuống dưới cho ta!” Long Thiên Tuyệt ánh mắt chợt loé, đột nhiên hướng phía chỗ nóc nhà trên ghế lô hét to, sóng âm xa xa truyền đi, làm thủng một lỗ lớn trên nóc nhà.
Có hai gã cao thủ từ lỗ thủng nhảy xuống, trên mặt hai người lộ ra vẻ kinh ngạc, ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm Long Thiên Tuyệt, không thể tin được người trước mắt, chính là nghiệt chủng bị đuổi khỏi Long gia mười sáu năm trước.
“lục trưởng lão, thất trưởng lão? Làm sao lại là các ngươi?” tay phải Mục thành chủ đặt tại bội kiếm bên hông, nhìn lục trưởng lão và thất trưởng lão đột nhiên xuất hiện, rất là kinh ngạc.
Lục trưởng lão và thất trưởng lão cũng không có để ý đến hắn, mà hai mắt không nháy vẫn nhìn chăm chú Long Thiên Tuyệt, một người trong đó hỏi: “Ngươi chính là Long Thiên Tuyệt? Nghiệt chủng năm đó bị đuổi khỏi Long gia?”
Long Thiên Tuyệt nhìn hai người, hơi thở quanh thân đột nhiên hạ xuống, mâu quang đông lạnh như băng.
Là bọn hắn?
“Nhảy a! Có dũng khí ngươi liền nhảy, làm lão phu đỡ tốn không ít sức lực”
“Chỉ cần ngươi dám nhảy xuống, lão phu liền cho các ngươi được toàn thây! Ha ha ha ….”
Tiếng cười tàn nhẫn kia đến nay vẫn còn quay quanh bên tai, Long Thiên Tuyệt làm sao có thể quên diện mạo của hai người bọn chúng?
Tốt! Tới vừa đúng lúc!
Đây là các ngươi tự mình dâng tới cửa, cũng đỡ hắn mất công tìm tới cửa thu thập.
Khoé miệng Long Thiên Tuyệt nhợt nhạt câu lên, càng thêm tàn khốc cùng tà mị.