Mục lục
Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi sát hạch luyện khí sư hôm nay có thể nói chính là đại hội chữa trị thần khí.

Đêm qua, Vân Khê đã xem xét lại toàn bộ Long tinh thạch phù hợp, lượng Long tinh thạch bọn họ có được không ít, nhưng Long Thiên Tuyệt nói, chữa trị cho thần khí cần dùng rất nhiều Long tinh thạch, nên phần còn lại sẽ không nhiều. Thật sự rất đau lòng! Vất vả lắm mới tìm được nhiều Long tinh thạch như vậy, lần này lại dùng lượng lớn, thật muốn khóc quá. Ước gì tại Long Tường đại lục này có vài nơi như Phiêu Miễu địa phủ, để nàng tha hồ mà vơ vét bảo vật.

Đoàn người dạo bước đến trước cổng chính của Luyện Khí Minh, đã thấy hai vị sứ giả đợi sẵn.

“Long công tử, Long phu nhân, tất cả đã chuẩn bị tốt, mời!”

Hai vợ chồng gật đầu với hai người họ, đang định bước vào, thì đột nhiên một tiếng nói lạnh lùng ở phía sau vang lên, làm mọi người sửng sốt.

“Long Thiên Tuyệt, đã lâu không gặp.”

Một con tuấn mã màu đen, cao lớn rắn rỏi đang chậm rãi tới gần.

Long Thiên Diệp một thân trường bào hoa lệ, có thêu dấu hiệu của Long gia, sắc mặt hắn âm trầm, giục ngựa đi tới. Hắn tới trước mặt đoàn người Long Thiên Tuyệt, nhưng lại không xuống ngựa, lấy tư thế cao cao tại thượng mà nhìn Long Thiên Tuyệt, ánh mắt đen tối, mang theo tia khinh thường.

Phía sau hắn còn có một đám người, người đi đầu cũng kiêu căng thâm trầm như vậy, không ai khác ngoài Long tam trưởng lão. Trong nháy mắt nhìn thấy Long Thiên Tuyệt, mắt lão ta sáng lên, vẻ tính toán hiện lên ở đáy mắt. Mười sáu năm trước, bọn hắn hao tổn biết bao tâm cơ diệt trừ Long Thiên Tuyệt, không ngờ lại để thằng nhãi đó trốn thoát. Bây giờ, thằng nhãi này lại tự động xuất hiện tại Thiên Hỏa thành, chẳng khác nào chui đầu vào rọ, tự tìm đường chết. Lúc này, tuyệt đối không thể để cho thằng nhãi ranh này trốn thoát nữa.

Lão ra dấu cho các cao thủ phía sau, chỉ cần Long Thiên Tuyệt bước chân ra khỏi địa bàn của Luyện Khí Minh thì hắn nhất định phải chết. Sau khi tính sổ với Long Thiên Tuyệt xong, sẽ đem xác hắn về dâng cho Nhị gia, lão tin chắc Nhị gia nhất định sẽ rất vui vẻ.

Long Thiên Tuyệt ngẩng đầu, đối mặt với Long Thiên Diệp, hai mắt nheo lại, lập tức nhận ra đối phương.

“Long Thiên Diệp?” Tên khốn này hóa thành cho hắn cũng nhận ra. Năm đó, tuy tên này cùng huynh trưởng không tham gia vào việc đuổi giết hắn và Thiên Thần, nhưng bỏ đá xuống giếng, tiếp tay cho kẻ xấu, cũng tính cho tên này một phần!

Long Thiên Tuyệt khẽ nhếch miệng, cười đến tao nhã, nhưng ý cười chưa đạt đến đáy mắt đã tắt ngấm.

“Mười mấy năm không gặp, không ngờ ngươi vẫn còn nhận ra ta.”

“Tam ca ta nói ngươi trở lại. Ta còn không tin, không ngờ hôm nay lại tận mắt nhìn thấy ngươi.”Long Thiên Diệp cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói, “Gan ngươi cũng lớn thật, lại dám trở về. Chẳng lẽ ngươi đã quên, ngươi chính là tội đồ, bị Long gia trục xuất khỏi gia tộc sao? Ngươi cũng quên mẫu thân ngươi là kẻ dâm đãng bậc nào sao?”

“Ngươi nói bậy nói bạ! Dám nhục mạ mẫu thân ta, ta giết ngươi!” Long Thiên Thần rút bội kiếm bên hông, hai mắt đỏ ngầu. Hắn không thể chấp nhận có kẻ dám nhục nhã Đại ca, nhục nhã mẫu thân hắn.

Hắn vừa động, Long tam trưởng lão cùng các hộ vệ phía sau cũng ồn ào rút kiếm.

Trong nháy mắt hai bên giương cung bạt kiếm. Không khi căng thẳng vô cùng.

Hai vị sứ giả liền bước lên hòa giải.

“Các vị, nơi bày chính là Luyện Khí Minh. Minh Chủ kiêng kị nhất chính là có người động võ trước cửa Luyện Khí Minh. Mong các vị chớ nóng nảy, có ân oán gì mời rời khỏi Luyện Khí Minh hẵng giải quyết.”

“Đúng vậy! Các vị đều đến tham gia sát hạch luyện khí sư, không bằng tiến vào sát hạch trước, sau đó mới xử lí chuyện tư oán, được chứ?”

Lúc này, từ trong Luyện Khí Minh cũng có hơn mười cao thủ đi ra, thủ thế, ý nói, ai dám động võ trước cửa Luyện Khí Minh, chúng ta liền xử lí kẻ đó.

“Ta cảnh cáo các ngươi, các ngươi còn dám động đến mẫu thân ta, ta tuyệt đối không bỏ qua cho các ngươi!” Long Thiên Thần do dự, chậm rãi thu kiếm. Long tam trưởng lão cũng khoát tay, những hộ vệ cao thủ phái sau cũng thu hổi kiếm. Đúng là trên địa bàn của Luyện Khí Minh thì không nên luận võ.

“Ngươi là Long Thiên Thần?” Long Thiên Diệp khinh thường nhìn hắn, cười lạnh, “Mẫu thân các ngươi cùng gian phu thông dâm mấy năm, ngươi và đại ca ngươi đều là nghiệt chủng của đôi gian phu dâm phụ đó. Người Long gia đều biết chân tướng. Ngươi bịt miệng được ta, có thể ngăn được người khác ở Long gia sao?”

“Láo xược! Mẫu thân ta trong sạch, bà bị kẻ xấu vu oan!” Long Thiên Thần giận đến giọng run run.

“Oan? Việc này rất nhiều người tận mắt nhìn thấy, có cả phụ thân của ngươi. Nếu ngươi không tin lời ta, ngươi có thể hỏi đại ca ngươi. Lão phu nhớ rõ, lúc ấy đại ca ngươi cũng có mặt, hắn nhất định nhìn rõ.” Long Tam trưởng lão khinh miệt cười lạnh, hai mắt âm u nhìn Long Thiên Tuyệt.

“Đại ca, huynh mau nói với bọn họ, mẫu thân là trong sạch, là do bọn họ vu oan cho người di!” Long Thiên Thần vội vàng quay đầu, muốn đại ca giải thích.

Long Thiên Tuyệt tiến lên một bước, kéo hắn lại: “Thiên Thần, không nên so đo với một lũ súc sinh. Quan tâm tới lũ súc sinh đó làm gì cho bẩn người?”

Long Thiên Diệp biến sắc, Long Tam trưởng lão cùng mấy kẻ đi theo hắn cũng tức giận. Một câu “một lũ súc sinh” chính là mắng cả đám bọn hắn!

Long Thiên Tuyệt như không nhìn thấy, hắn đảo mắt, mỉm cười chăm chú nhìn Long Thiên Diệp: “Ngươi muốn tham gia sát hạch sao? Ta rất tò mò, thiên tài luyện khí sư từng được Long gia thổi phồng bây giờ có tu vi như thế nào rồi. Ta cũng muốn tham gia sát hạch, không bằng chúng ta tỷ thí một trận trên hội trường sát hạch, ngươi thấy sao?”

“Ngươi cũng muốn tham gia sát hạch?” Long Thiên Diệp sửng sốt, hắn vẫn cho rằng người tham gia sát hạch là thê tử hoặc bằng hữu của hắn ta. Bởi trong tiềm thức của hắn, Long Thiên Tuyệt tuyệt đối không có thiên phú luyện khí, không có khả năng trở thành một luyện khí sư. Nhưng bây giờ, nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của y, hắn không khỏi bồn chồn, hay là lần khảo nghiệm thiên phú đó thực sự có vấn đề?

“Chỉ bằng ngươi, một tên không có thiên phú cũng dám đọ tài với Diệp thiếu gia? Ta buồn cười quá đi mất! Nếu ngươi thắng được Diệp thiếu gia, lão phu nguyện vặn đầy xuống để ngươi làm cầu đá.” Long Tam trưởng lão vừa nói, các hộ vệ cao thủ phía sau lão liền cười ầm cả lên.

Thiên phú của Diệp thiếu gia ra sao, thiên phú đối phương cỡ nào, sao có thể so được chứ?

Không có thiên phú luyện khí?

Vân Khê nhẹ nhếch đuôi lông mày, xem ra Long Thiên Tuyệt không chỉ bí mật với nàng mà còn lừa gạt cả đám người Long gia. Hắn trăm phương ngàn kế che dấu thực lực và thiên phú của chính mình, có thể thấy, tình cảnh của hắn ở Long gia thật sự rất nguy hiểm.

Mấy tên khốn kiếp này, miệng toàn phân, sớm muộn gì nàng cũng xử lí bọn họ!

“Được! Theo ngươi nói, nếu đại ca ta thắng, dù ngươi không dám vặn cổ, ta sẽ tự mình giúp ngươi!” Long Thiên Thần nói, lũ ngu ngốc, dám nói đại ca không có thiên phú luyện khí, đúng là một đám mắt chó mù.

“Đi thôi, Minh chủ và các vị luyện khí đại sư, nguyên lão còn đang chờ chúng ta. Đừng để cho mọi người đợi lâu.” Long Thiên Tuyệt thản nhiên nói, cười nhạt, nhưng những người hiểu rõ hắn thì biết, nụ cười này vạn phần tà ác.

Hắn vừa đi, những người khác cũng bước theo hắn vào trong Luyện Khí Minh.

Hội trường sát hạch, toàn bộ thành viên của Luyện Khí Minh đều tập hợp đông đủ, Minh chủ và các vị luyện khí đại sư nguyên lão ngồi ghế chủ, còn trống một số chỗ ngồi.

Lúc Long Thiên Tuyệt vừa bước vào phòng, Minh chủ liền đứng dậy, tự mình nghênh đón. Đấy chính là vinh dự chưa từng có bao giờ, cả Long Thiên Tuyệt cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

“Vị này chính là Long công tử? Tại hạ chính là Minh chủ của Luyện khí minh, đã chờ rất lâu.” Minh chủ vừa ân cần hỏi thăm, vừa đánh giá Long Thiên Tuyệt vài lần, thấy đối phương một thân trường bào màu đen, dáng người cao lớn mà tinh tế, rắn rỏi mà không thô, chỉ mới hai mươi lắm hai mươi sáu mà đã lộ ra vẻ cơ trí tuyệt trần, tao nhã thoát tục không ai sánh bằng.

Nữ tử đứng bên cạnh y lại làm cho hắn ngạc nhiên một lần nữa, nàng một thân váy trắng, tóc đen như mặc, da thịt vô cùng mịn màng, trắng trẻo, trong suốt, tư sắc tao nhã, tuyệt thế vô song!

“Vị này chắc là Long phu nhân?” Minh chủ hướng Vân Khê ý hỏi.

Phía sau hai người bọn họ còn có mấy vị công tử, cô nương, diện mạo anh tuấn bất phàm, xinh đẹp yêu kiều, động lòng người. Đoàn người như thế thật khiến ông mở rộng tầm mắt.

Trước khi gặp bọn họ, ông còn có chút nghi ngờ, nhưng giờ phút này, chút nghi ngờ đó liền bị xóa sạch.

“Minh chủ quá khách khí rồi. Tại hạ là Long Thiên Tuyệt, đây là thê tử Vân Khê, nghe nói lần trước tiểu nhi tử được Minh chủ chiếu cố, tại hạ cảm kích vô cùng.” Long Thiên Tuyệt đáp lễ.

Minh chủ cười nói: “Tiểu Mặc thông minh đáng yêu, lão phu thật lòng yêu quý. Chắc hẳn mấy ngày nữa Trấn Hải nguyên lão sẽ đưa bé trở về. Đến lúc đó, gia đình các vị liền được đoàn tụ rồi.”

Lúc này, đoàn người Long Thiên Diệp đến, nhìn thấy Minh chủ, Long Tam trưởng lão liền dẫn Long Thiên Diệp tiến lên bái phỏng.

“Minh chủ, vị này chính là con trai thứ tư của Nhị gia Long gia, Long Thiên Diệp, Diệp thiếu gia. Thiếu gia hôm nau đến tham dự sát hạch luyện khí sư cấp năm. Diệp thiếu gia mau đến bái kiếm Minh chỉ.”

Long Thiên Diệp tiến lên, chắp tay: “Long Thiên Diệp bái kiến Minh chủ.”

“Công tử chính là Long Thiên Diệp?” Mày nhẹ nâng, Minh chủ quay lại nói với Kim đại sư, “Hội trường sát hạch hôm nay không tiện tiếp đón thí sinh này, ngươi giúp vị Long công tử này định ra một thời điểm sát hạch khác đi!”

“Việc này…” Kim đại sư hoàn toàn sửng sốt, hắn đã nhận lời nhờ vả của Long Tam trưởng lão và Diệp thiếu gia rồi, bây giờ Minh chủ lại đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn cố tình lắm hắn bẽ mặt sao?

Buồn bực hơn chính là Long Thiên Diệp. Hắn không phục! Thái độ đối xử của ông với Long Thiên Tuyệt và hắn thật là một trời một vực. Long Thiên Tuyệt một mình chiếm cứ toàn bộ hội trường sát hạch, còn hắn lại bị tống cổ ra ngoài, dựa vào cái gì bọn họ dám làm vậy?

Long Tam trưởng lão bước ra đầu tiên, vì hắn cầu tình: “Minh chủ, ngài chớ bị tên tiểu tử này lừa gạt. Hắn căn bản không hiểu luyện khí, lại không có thiên phú luyện khí, việc này người Long gia chúng ta đều rõ. Người như vậy sao có thể tham gia sát hạch luyện khí sư cấp chín chứ? Còn Diệp thiếu gia nhà chúng ta trẻ tuổi như thế đã sắp trở thành luyện khí sư cấp năm, thiếu gia mới chính là khách quý của Luyện Khí Minh. Nếu muốn đổi thời gian sát hạch thì nên đổi của tên tiểu tử này!”

“Đúng vậy. Minh chủ, Diệp thiếu gia có thiên phú luyện khí xuất chúng, thiếu gia cũng có ý định gia nhập Luyện Khí Minh chúng ta, chúng ta không thể bỏ lỡ một nhân tài như vậy được. Còn Long Thiên Tuyệt này đến tột cùng có tài cán gì, chúng ta còn chưa biết. Biết đâu hắn chính là kẻ bất tài vô dụng, lại trước mặt chúng ta nói xằng nói bậy, khoa trương nâng cao bản thân lên.” Kim đại sư nói.

Vân Khê không chịu nổi mấy kẻ này, sao bọn hắn có thể sống trên đời này chứ? Luôn mồm nói người xằng bậy, khoa trương, được, bọn hắn muốn tự rước lấy nhục, sẽ cho bọn hắn thỏa mãn.

“Minh chủ, nếu vị Diệp thiếu gia này muốn so tài cùng phu quân ta, ngài nên đồng ý đi.” Lời của nàng khiến nhiều người chăm chú, nàng lại nói, “Nhưng nếu là so tài, thì cần có thưởng phạt. Người nào thua từ nay về sau sẽ phải rời khỏi giới luyện khí, nếu không sẽ bị thân bại danh liệt, bị sét đánh trúng. Diệp thiếu gia, thế nào? Thiếu gia có đồng ý hay không?” Vân Khê câu môi, khiêu khích nhìn Long Thiên Diệp.

“Cái gì? Rời khỏi giới luyện khí?” Kim đại sư giật nảy mình, đánh cuộc kiểu này đối với một người bình thường thì chẳng sao cả, nhưng đối với một luyện khí sư, đây là một vụ cá cược nặng. Một luyện khí sư mà không thể luyện khí, vậy sống có ý nghĩa gì?

“Diệp thiếu gia…” Hắn muốn khuyên Long Thiên Diệp suy nghĩ kĩ, vạn nhất đối phương thực sự có tài, như vậy cuộc đời luyện khí của Diệp thiếu gia hoàn toàn chấm dứt. Phải biết rằng những người ở đây đều là thủ lĩnh của giới luyện khí, có bọn hắn làm chứng, không thể dổi ý được. Vân Khê cũng bắt được điểm này cho nên mới định đánh cuộc như vậy.

“Được, ta sẽ cùng hắn tỷ thí!” Long Thiên Diệp đồng ý, ánh mắt sáng quắc nhìn Long Thiên Tuyệt, ý khiêu khích càng ngày càng đậm. Cho dù ngày đó kiểm tra thiên phú có vấn đề, hắn cũng không tin Long Thiên Tuyệt có thiên phú cao hơn hắn, càng không tin hắn ta có thể thông qua sát hạch luyện khí sư cấp chín.

Long Thiên Tuyệt cúi đầu cười, ánh mắt càng thêm thâm trầm.

Minh Chủ thấy hai bên kiên trì, thì không nói gì nữa, sai người chuẩn bị mọi thứ.

Mọi người lần lượt ngồi vào chỗ, chỉ còn lại Long Thiên Tuyệt và Long Thiên Diệp đứng giữa sân khảo sát, trước mặt Long Thiên Diệp là một cái lò luyện bình thường, còn trước mặt Long Thiên Tuyệt lại là một cái đỉnh lớn, ánh sáng lấp lánh, bảo đỉnh có chín khấc, khí thế uy vũ, trông rất sống động, đây chính là bảo vật trấn minh – Cửu Long Bảo Đỉnh!

Long Thiên Tuyệt đưa tay chạm vào Cửu Long Bảo Đỉnh, chỉ cảm thấy tâm huyết sôi trào. Đây chính là Cửu Long Bảo Đỉnh, mơ ước của bao kẻ luyện khí sư, rốt cuộc hắn cũng nhìn thấy nó, quả nhiên khác thường.

Hai mắt hắn sáng rực, nhưng không có chút tham lam gì.

“Không công bằng! Diệp thiếu gia dùng lò luyện bình thường, hắn ta thì lại dùng bảo vật trấn minh, sao có thể gọi là thi đấu công bằng chứ?” Long Tam trưởng lão bất bình lên tiếng.

“Lão bất tử, ngươi không thấy phiền sao?” Vân Khê không nhịn được nữa, mắng ầm lên, “Thiếu gia nhà ngươi là cái thá gì, sao có thể đánh đồng với phu quân nhà ta?” Nàng quay lại nhìn Minh chủ: “Minh chủ, ta không chịu được nữa. Bây giờ, hoặc là lão bất tử này cút ra, hoặc chúng ta rời đi. Ngài quyết định đi!” Nàng nhúc nhích muốn đứng dậy, mấy người Long Thiên Thần cũng rục rịch, kiên quyết ủng hộ nàng.

Đúng vậy!

Phải mặt dày một chút, xem đám người Luyện Khí Minh này đứng về phía ai, bọn họ hay lão bất tử kia.

“Ngươi…” Long Tam trưởng lão tức giận đến đỏ mặt, nàng ta luôn mồm nói lão bất tử, còn muốn Minh chủ đuổi hắn ra ngoài.

Minh chủ trầm ngâm suy nghĩ, quay đầu nói với Long Tam trưởng lão: “Các hạ nếu muốn xem thi đấu, xin mời im lặng, nếu không muốn thì mời các hạ ra ngoài.”

Những người còn lại của Luyện Khí Minh cũng bất mãn nhìn chằm chằm Long Tam trưởng lão. Hôm nay bọn họ đến để quan sát luyện chế thượng phẩm đạo khí, không có tâm tình quan sát một cuộc sát hạch luyện khí sư cấp năm nho nhỏ kia. Lão già kia nếu cứ ở bên cạnh nheo nhéo nói, ảnh hưởng đến tiến độ luyện khí, đừng nói Vân Khê, bọn họ cũng muốn nổi điên.

Long Tam trưởng lão còn muốn nói thêm, thì Kim đại sư lại vội vàng kéo lấy tay hắn, bọn hắn đã khiến nhiều người tức giận, nếu như tiếp tục gây rối nữa, làm Minh chủ và các vị nguyên lão tức giận, sau này cho dù Diệp thiếu gia không muốn rời khỏi giới luyện khí cũng sẽ bị đám người Luyện Khí Minh bắt giết.

Long Tam trưởng lão cẩn thận suy nghĩ, cũng sợ mình sẽ mang đến rắc rối cho thiếu gia, vì thế đành ngồi xuống, không dám lắm mồm nữa.

Minh chủ quay đầu nói với Vân Khê: “Long phu nhân xin yên tâm, nếu trong quá trình thi đấu lại có kẻ quấy nhiễu, lão phu nhất định mời kẻ đó ra ngoài.”

Vân Khê hài lòng gật đầu với ông, liền bảo những người khác ngồi xuống.

Đám người Long Thiên Thần và Bạch Sở Mục cảm thấy thật sảng khoái, vẫn là đại tẩu lợi hại, cho dù đang ở trước mặt Minh chủ Luyện Khí Minh mà cũng dám tức giận, không hổ là anh hùng nữ hiệp!

Long Thiên Tuyệt thu hồi tầm mắt, quay đầu liếc Long Thiên Diệp một cái, sau đó bắt đầu chuyên tâm chữa trị thần khí.

Trên khán phòng, mọi người mở to đôi mắt, chú ý nhất cử nhất động của hắn.

Thấy, đầu tiên hắn lấy một cái nhẫn trữ vật, dốc ngược ra, từng viên từng viên Long tinh thạch rơi xuống Cửu Long Bảo Đỉnh, không lâu sau, một cái Cửu Long Bảo Đỉnh to như vậy lại bị Long Tinh Thạch chiếm một nửa không gian.

“Long… Long tinh thạch?”

Đám luyện khí sư trên khán phòng ngây như phỗng. Đó chính là Long tinh thạch? Một đống lớn Long tinh thạch?

Huynh đệ, ngươi quá phá sản! Long tinh thạch là để ngươi lãng phí thế sao? Ngày thường nếu bọn họ có thể tìm thấy một viên Long tinh thạch, nhất định sẽ coi là bảo bối, đó chính là bảo vật hiếm có khó tìm, vô giá a! Bây giờ ngược lại, hắn lại đem ra một đống Long tinh thạch như vậy… giết bọn họ đi! Quá đả kích người!

Nếu như có thể, bọn họ nhất định xông lên cướp hết chỗ Long tinh thạch kia.

“Long công tử.. đây chính là Long tinh thạch sao? Sao các hạ lại có thể tìm thấy nhiều Long tinh thạch như vậy?” Minh chủ mãnh liệt nuốt nước miếng, rốt cục không nhịn được phải hỏi. Hắn sống nửa đời người, làm Minh chủ Luyện khí minh cũng nhiều năm cũng chưa bao giờ thấy nhiều Long tinh thạch như vậy!

Long Thiên Tuyệt thản nhiên cười: “Xem như là duyên phận đi!”

Mấy chữ ngắn ngủi khiến đám người ngã ngửa. Rất đả kích người nha!

Sao bọn hắn khổng thể có nhân duyên tốt như vậy chứ?

Biểu tình trên mặt mỗi người rất khác nhau. Rất buồn cười.

Long Thiên Diệp cách đó không xa thấy vậy, hai mắt trừng lớn, khó có thể tin được. Sao hắn có thể không biết Long tinh thạch chứ? Phàm là người luyện khí đều biết Long tinh thạch trân quý cỡ nào, rốt cuộc Long Thiên Tuyệt gặp được kỳ ngộ như thế nào lại có thể có được lượng lớn Long tinh thạch như thế chứ? Vì sao hắn không gặp phải chuyện tốt như vậy?

Hai mắt hắn đỏ lên, vô cùng ghen tỵ, nếu chỗ Long tinh thạch đó là của hắn thì thật tốt biết mấy.

Tâm tình Long Tam trưởng lão giờ phút này vô cùng buồn bực, tức giận. Lão vừa mất mặt trước bao nhiêu người, giờ lại chứng kiến Long Thiên Tuyệt sở hữu lượng lớn Long tinh thạch, lão vừa hâm mộ vừa ghen tỵ.

Nếu như sớm biết thằng nhãi này có nhiều bảo bối như vậy, lão đã sớm dùng Kim Đỉnh thu hắn lại, chiếm lấy bảo bối trên người hắn rồi. Nhưng giờ cũng chưa muộn, thằng nhãi kia không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của lão được, lão ta âm u cười lạnh.

Sau khi đổ Long tinh thạch vào giữa Cửu Long Bảo Đỉnh, Long Thiên Tuyệt không tiếp tục mà quay đầu về phía Long Thiên Diệp, cong môi cười: “Sao ngươi còn chưa bắt đầu? Ngươi đến tham gia sát hạch luyện khí sư cấp năm, như vậy hiện tại ít nhất cũng có trình độ luyện khí sư cấp bốn, đến đây để ta xem công phu dùng lửa của ngươi.”

Vân Khê không nhịn được phì cười.

Mấy người Long Thiên Thần không hiểu nàng cười cái gì, tiếp tục quay lại nhìn hội trường.

Long Thiên Diệp cười lạnh một tiếng, chuyển cổ tay, âm thầm vận khí, một âm thanh nhỏ vang lên, trên lòng bàn tay hắn, một ngọn lửa màu vàng có ít tạp chất bùng lên. Lửa màu vàng chính là tượng trưng cho việc bước vào cấp năm luyện khí, xem ra hắn đích thực có tư cách luyện khí sư cấp năm.

Có mấy luyện khí sư ở Luyện Khí Minh khẽ hô lên tán thưởng. Luyện khí sư cấp năm trong Luyện Khí Minh cũng không hiếm, đáng ngạc nhiên chính là, hắn còn nhỏ tuổi như thế nhưng đã có trình độ cấp năm, quả nhiên thiên phú bất phàm.

Tâm tình buồn bực của Long Tam trưởng lão thoáng cái biến mất. Cái gì gọi là thực tài? Thế nào là thực tài? Ngươi có nhiều Long tinh thạch nữa cũng vô ích. Nhiều lắm cũng chỉ là kẻ khoa khoang, không có bản lĩnh luyện chế chúng, nhìn ngươi làm việc như thế nào.

Long Thiên Diệp ngẩng đầu, nhìn về phía Minh chủ Luyện Khí Minh, thấy ông hơi hơi gật đầu khen ngợi, tâm tình hắn nhất thời như hoa nở, lo lắng ở đáy lòng trở thành hư vô, giờ này hắn mười phần tự tin!

“Cũng không tệ lắm. Chẳng qua, màu sắc lửa không được thuần cho lắm. Giống người của Nhị gia các ngươi, tuy nói đều là huyết mạch Long gia, nhưng lại không thuần khiết, tất cả đều là tạp chủng. Thứ xuất dù sao cũng là thứ xuất, dù hao hết tâm cơ đi nữa, vị trí bên trên cũng không dành cho các ngươi…” Long Thiên Tuyệt cười nhạt nói, bàn tay hắn cũng lật lên, cũng nghe thấy một âm thanh nhỏ, một ngọn lửa cũng xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Tuy cũng là một ngọn lửa vàng, nhưng lại không có bất cứ tạp sắc gì, chỉ thuần túy là màu vàng chói lóa thôi.

Chúng quanh ồ lên. Hắn thực sự có thực lực luyện khí sư cấp chín! Đúng vậy, nếu không tại sao lại có được ngọn lửa màu vàng thuần khiết như vậy chứ?

Đám người bắt đầu xôn xao, luyện khí sư cấp chín a, trong toàn bộ Luyện Khí Minh cũng chỉ có Minh chủ và các vị nguyên lão mới có thực lực luyện khí sư cấp chín. Tuy nói không phải độc nhất vô nhị, nhưng xét về tuổi tác, có thể thấy được thiên phú Long Thiên Tuyệt siêu đẳng như thế nào!

Minh chủ và các vị nguyên lão đều nhiều tuổi, vị nhỏ nhất cũng đã ngoài tám mươi. Còn Long Thiên Tuyệt mới bao nhiêu tuổi? Không so cũng rõ.

“Không thể tin được! Hai mươi mấy tuổi đã có tư cách của luyện khí sư cấp chín, ta không theo được!”

“Thật sự là thực lực luyện khí sư cấp chín! Xem ra hôm nay vị huynh đài này quả thật muốn luyện chế thượng phẩm đạo khí, chúng ta có thể mở rộng tầm mắt rồi.”

“Đúng vậy, huynh ấy chuẩn bị nhiều Long tinh thạch như vậy, chắc chắn là luyện chế thượng phẩm đạo khí, chúng ta mỏi mắt mong chờ, chuyến đi này thu hoạch không nhỏ”

“…”

Nhóm người luyện khí sư càng thêm trông ngóng.

“A!” Một tiếng thét kinh hãi đánh vỡ không khí, Long Thiên Diệp bị ngọn lửa tinh thuần trong tay Long Thiên Tuyệt dọa sợ, quên mất giờ phút này trong tay hắn cũng có một ngọn lửa khác, nhất thời vô ý, không khống chế được, bị lửa trong tay cắn trả, đau đớn phải hô lên.

Lòng bàn tay hắn bị lửa thiêu một tầng da, run rẩy không ngừng, không thể tiếp tục tỷ thí nữa.

Tại sao lại thế được? Long Thiên Tuyệt thật sự có thực lực luyện khí sư cấp chín, không hề khoe khoang thổi phồng, mà thực sự có thiên phú và thực lực như vậy!

Giật mình xong, hắn bỗng tỉnh ngộ, tức giận bạo phát trong lòng.

Long Thiên Tuyệt đáng chết, biết rõ thực lực của hắn không bằng y, lại xuất dám khiêu khích hắn xuất lửa ra trước, khiến hắn đắc ý một lúc, sau đó mới dùng thực lực chân chính của y chèn ép hắn, đánh hắn xuống vực sâu, thật quá tàn nhẫn! Quá xảo quyệt!

Tay hắn bị lửa phản phệ, run rẩy, phẫn hận cắn răng, trừng mắt nhìn Long Thiên Tuyệt.

“Sao lại không cẩn thận thế chứ? Tay ngươi có sao không? Mau đưa cho ta xem.” Long Thiên Tuyệt tiến lên, Long Thiên Diệp liền lùi lại mấy bước, cách xa hắn, hai mắt nhìn chằm chằm lửa màu vàng trong tay y. Ngọn lửa ấy nhiệt độ cao vô cùng, nếu hắn không cẩn thận đụng phải, không chết thì cũng bị thương.

“Không cần ngươi giả mù sa mưa! Tuy ta thua, nhưng ta cũng không tin rằng ngươi có thể thông qua sát hạch luyện khí sư cấp chín. Nên nhớ, thực lực của một luyện khí sư không đơn giản dựa vào ngọn lửa luyện khí sư có thể xuất ra mà còn phải dựa vào kĩ thuật, thiên phú và kinh nghiệm. Hôm nay ta sẽ cố gắng mà nhìn, xem ngươi làm cách nào thông qua sát hạch luyện khí sư cấp chín.” Long Thiên Diệp hung ác trừng mắt với Long Thiên Tuyệt, ôm bàn tay bị thương đi đến chỗ Long Tam trưởng lão bên trên khán phòng, băng bó vết thương.

Long Thiên Tuyệt cúi đầu cười, đi là tốt, như thế hắn có thể chuyện tâm chữa trị thần khí, nếu có đám ruồi bọ vo ve bên tai sẽ ảnh hưởng đến quá trình.

“Diệp thiếu gia, tay ngài có sao không?” Long Tam trưởng lão và Kim đại sư cùng nhau đón.

“Không sao” Long Thiên Diệp buồn bực trở về, rầu rĩ mở miệng, sau đó tùy ý ngồi xuống, mặc kệ Long Tam trưởng lão băng bó vết thương.

Vân Khê liếc bọn hắn một cái, cất giọng nói: “Người nào đó thua rồi, theo lời hứa, từ nay về sau sẽ phải rời khỏi giới luyện khí, nếu không thì thân bại danh liệt, bị sét đánh trúng! Dù chữa trị được đôi tay thì cũng không có tác dụng gì, không bằng sớm phế đi.”

“Đúng vậy, thân là luyện khí sư mà không thể luyện khí, giữ đôi tay có tác dụng gì?”

“Hay là ta thay ngươi chém nó? Đỡ cho ngươi ngày nào đó không nhịn được, vi phạm lời thề, khiến cho bản thân thân bại danh liệt, bị sét đánh trúng!”

“Ha ha ha..”

Đám người Long Thiên Thần ồn ào chế giễu.

Long Thiên Diệp kích động cả người run rẩy, gân xanh trên trán nổi lên, lửa giận cuồn cuộn trong lòng, suýt chút nữa phun máu mà chết. Khốn kiếp, dám cười nhạo hắn, thật đáng chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK