• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần ba mươi năm sau.


Lúc này, Lý Thuần Quân vẫn tĩnh toạ ngồi tu luyện trên đạo đài. Bất quá, cơ thể của hắn nay đã trưởng thành hơn trước rất nhiều, không còn là một thiếu niên non nớt nữa.


Trong tiên động này, kì trân dị thảo mọc lên vô số nên tất nhiên sẽ không thiếu linh quả, kỳ dược giúp cho hắn chống đói lẫn tu luyện. Thậm chí có mất cả đời cũng ăn không hết được.


Bằng không thì trước đó hắn làm sao trở thành Đạo Tôn đây?


Nói đến vấn đề chính, hệ thống tu luyện của thế giới này đơn giản chỉ là dẫn khí nhập thể, tôi thể, sau đó là phá thể phàm trần, hoá thành tiên thể.


Và từ giai đoạn tiên thể về sau, nếu muốn tu vi tiếp tục tăng tiến thì phải nhờ đến một chữ ‘Ngộ’. Có thể là cảm ngộ, cũng có thể là kỳ ngộ.


Các cảnh giới tu luyện chính ở phàm thể lần lượt là: Luyện Khí, Hư Đan, Kim Đan, Linh Hà, Hoá Anh, Hoá Thần, Ích Địa, Khai Thiên, Vũ Hoá.


Mỗi một cảnh giới đều có những đặc trưng khác nhau. Tỉ như giai đoạn từ Hoá Anh lên Hoá Thần, đây là giai đoạn mà Nguyên Anh cùng Nguyên Thần sẽ tiến hành dung hợp, khiến cho lực lượng thần thức nhận được đại tăng cường, gia tăng khả năng sống sót một khi nhục thể bị ai đó phá nát.


Lại tỉ như giai đoạn Khai Thiên và Ích Địa. Đây chính là giai đoạn thuế biến to lớn của linh hải, khiến nó dần hình thành một phương thiên địa tương tự như cách mà một thế giới hình thành.


Giai đoạn Vũ Hoá là giai đoạn phá phàm thành tiên. Sau khi luyện thành tiên thể, cảnh giới tu luyện đã không còn liên quan đến linh khí mà phải nhờ vào cảm ngộ thiên địa đại đạo mới có thể tiến thêm.


Sau phàm cảnh, các cảnh giới tiếp theo lần lượt sẽ là: Vấn Đạo (Chân Tiên), Đạo Diễn (Thiên Tiên), Đạo Thường Hằng (Tiên Vương), Đạo Vô Nhai (Tiên Hoàng), Đạo Quy Nhất (Tiên Đế).


Khi đã thành tiên, mỗi một bước đi đều so với mỗi bước trước đó còn khó khăn hơn gấp ngàn vạn lần, rất khó để tăng tiến thêm.


Cho dù là Lý Thuần Quân ở kiếp trước có khổ tu bao nhiêu năm đi chăng nữa thì hắn vẫn không thể chạm được đến cảnh giới Tiên Đế.


Hắn có ngộ tính, nhưng hắn lại thiếu kỳ ngộ!


Nhưng mà…


Lần này làm lại, hắn sẽ không mắc sai lầm dở hơi như vậy nữa!


Không được tự kiêu!


Sau từng ấy năm khổ tu trong tiên động này, Lý Thuần Quân hiện giờ đã đạt được đến cảnh giới Kim Đan.


Bằng vào nhiêu đây tu vi, có lẽ đã đủ để hắn tự bảo vệ bản thân mình rồi.


Chỉ cần đừng nổi hứng chọc chó là được.


Lý Thuần Quân mở mắt, yên lặng ngắm nhìn toà thư viện cổ đang chất đầy các loại sách vở, kinh thư một lúc rồi khẽ thở dài.


Đống đồ này… Từ kiếp trước hắn đã tham ngộ hết rồi.


“Hệ thống, ngươi đem hết đống này thu vào không gian của ngươi được không?” Lý Thuần Quân nói nhỏ, tựa như đang nói một mình.


Ngay tức thì, một giao diện khoa kĩ xuất hiện. Trên đó hiện lên một dòng chữ rõ ràng: [Có thể]


“Thu đi”


Nói xong, Lý Thuần Quân liền để mặc cho hệ thống bắt đầu làm việc, còn bản thân thì tiến đến trước cỗ thi thể lạnh giá trong băng quan đang nằm gần đạo đài, cúi đầu cung kính nói: “Tiền bối, tuy rằng ta không biết ngươi thật sự là ai… Nhưng sự thật là ta đã nợ ngươi tận hai kiếp rồi”


“Để bù lại, ta sẽ giúp ngài mang đạo pháp một đời phát dương quang đại, không phải chịu cảnh mai một ở nơi hẻo lánh này nữa”


Lý Thuần Quân không thích mắc nợ người khác, dạng này sẽ làm hắn cảm thấy thoải mái hơn nhiều.


Chừng khoảng vài phút sau, hệ thống đã xong việc. Lý Thuần Quân chỉnh sửa quần áo chỉnh tề rồi lặng lẽ bước ra khỏi tiên động.








Không lâu sau khi rời đi, Lý Thuần Quân đã tìm đến một toà thành nhân tộc, bắt đầu công tác chiêu mộ. Nhưng mà, nhân tài vốn không dễ bắt gặp, hắn đến đây đã được mấy ngày rồi nhưng vẫn không thấy vừa ý một ai cả.


Hầu hết người dân trong thành đều là phàm nhân, thậm chí ngay cả bóng dáng của một tu sĩ Luyện Khí cũng rất hiếm khi xuất hiện.


Hảo hẻo lánh.


Đến lộn nơi rồi.


Lý Thuần Quân thở dài, cảm giác rất phí thời gian.


Mặt khác, thông qua chuyện lần này, hắn cũng đã phần nào nhận thức được những chỉ số liên quan đến kết quả giám định tư chất từ phía hệ thống.


Các chỉ số tư chất của phàm nhân thường dao động trong phạm vi 100, có thể cao hơn một chút, hoặc là thấp hơn một chút. Thậm chí ngay cả một số tu sĩ cũng hệt như vậy!


Duy chỉ có một số thuộc tính đặc biệt mới có thể cộng thêm chỉ số tư chất cho một cá thể. Và các thuộc tính đặc biệt đó được phân ra hai loại chính: Tiên Thiên và Hậu Thiên.


Tiên Thiên chính là thiên tư trời sinh, có thể là thể chất, cũng có thể là linh căn,.. Nói chung là hằng hà sa số, không thể ước lượng một cách chính xác được.


Còn Hậu Thiên tư chất chính là nhờ vào sự rèn luyện mà có. Ví dụ như một thư sinh thường sẽ có ngộ tính cao hơn người bình thường, một kiếm khách sẽ có thân pháp, kiếm thuật vượt trội,…


Và số lượng thứ này cũng nhiều như Tiên Thiên tư chất vậy, không thể đong đếm cụ thể được.


Trong lúc nhàm chán, Lý Thuần Quân tò mò mở bảng trạng thái của mình ra xem.


«Họ tên: Lý Thuần Quân»


«Chủng tộc: Nhân tộc»


«Tu vi: Kim Đan trung kỳ – Tử Kim Đan». Truyện Lịch Sử


«Công pháp: Đạo Kinh (Tiên phẩm)»


«Bảng tư chất»


«Phàm thể (Không có thuộc tính cộng thêm)»


«Ngộ tính siêu việt: Ngộ tính +500»


«Thần hành thái bảo: Thân pháp +500»


«Tiên Thiên tư chất khác chưa mở, mời kí chủ tiếp tục chờ đợi»


« Nhận xét: Thiên tư của kí chủ không quá nổi bật, không cần tiếp tục xem »


Lý Thuần Quân: “…”


Không nổi bật?


Đột nhiên có cảm giác ngươi rất không đáng tin!


Làm gì có ai thích cắn chủ như ngươi?


Mặt khác, tư chất cũng có phân phẩm cấp, màu sắc đàng hoàng. Theo thứ tự là: Phổ thông (trắng), siêu phàm (xanh lam), sử thi(vàng), truyền thuyết (đỏ).


Phổ thông tư chất sẽ không cộng thêm điểm thuộc tính.


Siêu phàm tư chất sẽ cộng điểm thuộc tính bất kì trong phạm vi 500.


Sử thi tư chất sẽ cộng điểm thuộc tính bất kì trong phạm vi 500-2000. Và truyền thuyết sẽ cộng từ 3000 đổ lên.


Và hai thuộc tính kia của hắn đều thuộc hàng siêu phàm.


Lý Thuần Quân hậm hực đặt cốc trà cùng mấy xu tiền đồng xuống bàn, sau đó liền lặng lẽ rời đi khỏi trà quán.


Tuy hắn biết rõ mình không phải quán thế kỳ tài, nhưng ít ra thì hắn cũng không phải phế nhân.


Nên vui vẻ.


Lý Thuần Quân đắn đo ít lâu rồi quyết định rời đi toà thành này, tìm đến một nơi khác tốt hơn. Nguyên nhân chủ yếu là vì nơi đây quá thiếu thốn nhân kiệt, không khác gì một tân thủ thôn cả.


Không lâu sau, hắn liền đã ra đến cửa thành. Bất quá, khi còn chưa kịp rời đi thì hắn bỗng nhiên lại cảm thấy có gì đó rất không thích hợp, cứ như… Có ai đó đang nhìn chằm chằm hắn vậy.


Lý Thuần Quân xoay đầu nhìn lại, liền thấy hết thảy mọi thứ chung quanh đều rất bình thường. Điều này không khỏi khiến hắn cảm thấy vô cùng bất an.


Bị nhằm vào sao? Ta cũng đâu có gây sự với ai đâu nha?


Lý Thuần Quân mấy ngày nay vẫn rất ngoan ngoãn, thậm chí ngay cả việc giao thiệp với người ngoài cũng không có! Vậy thì hắn làm sao có khả năng đắc tội ai đó được?


“Thế sự hiểm ác, chuồn gấp chuồn gấp”


Đi qua đám lính gác, Lý Thuần Quân mở ra bản đồ, bắt đầu nhắm đến địa điểm tiếp theo.


Đi được khoảng nửa ngày đường, hắn vẫn cảm nhận được ánh mắt kia vẫn đang nhìn chằm chằm vào hắn, đơn giản dai như đỉa.


“Vị nào đó, ngươi không cần phải theo dõi ta nữa”


Vừa nói, Lý Thuần Quân âm thầm nắm chặt bao kiếm, cả tâm lẫn thế đều bước vào trạng thái sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công.


Xoạt~


Bụi rậm ven đường khẽ run động một chút, rồi sau đó, một tiểu nữ hài xinh xắn


liền chậm rãi bước ra trước mặt hắn.


Trên người bé mặc một bộ y phục đen kịt rách nát, gương mặt nhỏ nhắn dính đủ loại bùn đất nhọ nhem, dưới chân đi đôi giày cỏ đã hao đi hơn nửa, trên người đầy vết thương tím bầm, gầy gộc yếu ớt.


Bộ dáng đơn giản thảm không thể thảm hơn được nữa.


Tuy nhiên, trái với vẻ bề ngoài thảm hại, bé con kia lại sở hữu một cặp mắt to sáng trong như minh châu, rực rỡ tựa tinh thần, khiến nàng trông càng có mấy phần khả ái cùng thông tuệ.


Lý Thuần Quân: “…”


Là do ta cả nghĩ?


“Bé đi theo ca ca làm gì đấy? Ca ca ta đây không được đẹp trai cho lắm nha?” Lý Thuần Quân có chút dở khóc dở cười hỏi bé con.


Bé con nghiêng đầu, ánh mắt trong suốt nhìn hắn một lát. Tiếp đó, bé lại sờ sờ lên bụng mình, bĩu môi.


Manh phát nổ.


Lý Thuần Quân động lòng trắc ẩn liền tiến đến xoa xoa đầu cô bé, lại đem ra cho cô bé một khoả linh quả, cười nói: “Bé cứ ăn đi, đừng ngại, chỗ ca ca có rất nhiều”


Bé con ngắm nhìn khoả linh quả trơn bóng trong tay, ánh mắt sáng rực.


“Ca ca, ta đi với ngươi được không?” Bé


con cất lời, thanh âm non nớt khiến người ta đau lòng.


Lý Thuần Quân thừa biết hoàn cảnh của cô bé này nên hắn cũng không tiện từ chối, chỉ do dự một lát rồi gật đầu đồng ý.


Tuy nhiên… Trong lòng hắn lại thấy có gì đó là lạ.


Thật sự là đang xin ăn sao?


Lại hoặc là cô bé này đang muốn ở hắn một thứ gì đó khác?


Hi vọng là do hắn nghĩ nhiều đi.


Tối hôm đó, Lý Thuần Quân giúp cô bé tắm rửa sạch sẽ, chữa lành mọi vết thương trên người, đồng thời còn cho bé mặc vào một bộ tiên thường màu đỏ, sạch sẽ không bám bụi.


Từ đó, khí chất nghèo hèn của cô bé hoàn toàn biến mất, thay vào đó chính là một loại xuất trần, xa cách đến kì lạ.


Thấy bé đã ngủ thiếp đi, Lý Thuần Quân lại bắt đầu sinh lòng hiếu kì, mượn hệ thống kiểm tra tư chất của cô bé kì lạ này.


«Họ tên:???»


«Chủng tộc: Không rõ»


«Tu vi: Không rõ»


«Công pháp: Không rõ»


«Tư chất: Không rõ»


«Bảng thuộc tính bị khoá»


«…»


Lý Thuần Quân khi nhìn đến đây liền không nhịn được thất thố trợn tròn mắt trước giao diện hệ thống, sau đó lại là một mặt không thể tin được mà nhìn về phía cô bé.


Cô bé này…


Lại nằm ngoài khả năng kiểm tra của hệ thống?


Gặp quỷ a!


Chẳng phải Thiên Đạo đã là nóc nhà rồi sao? Vậy mà còn tồn tại thứ nó không thể nhận biết được?


“Không phải, chắc là do hệ thống đang không hoàn chỉnh đi… Chắc chắn là vậy” Lý Thuần Quân lắc đầu tự thôi miên bản thân mình, cố gắng phủ nhận sự tồn tại vượt qua hiểu biết của cả chính hắn lẫn Thiên Đạo.


Một cô bé đáng yêu làm sao có thể quỷ ma như vậy được?


Lý Thuần Quân không tin… Hoặc là hắn không muốn tin.


“Hệ thống, tại sao ngươi lại không thể thôi diễn ra thông tin về cô bé này? Nàng có nguy hiểm không?” Lý Thuần Quân hỏi.


[1. Trên người nàng có đạo vận cắt đứt mọi loại nhân quả, ngăn chặn mọi loại thôi diễn lẫn bói toán]


[2. Trước mắt nàng sẽ không gây hại cho ngươi]


Thấy vậy, Lý Thuần Quân nhẹ nhõm thở phào một hơi. Sau đó, hắn lại hỏi: “Cô bé này chủ động tiếp cận ta vì lí do gì?”


[Liên quan đến nhân quả, không cách nào thôi diễn]


Lý Thuần Quân: “…”


Là do cô bé này quá xâu hay do hệ thống của hắn quá phế?


Nói thật, chính hắn cũng không biết nữa.


Bé con nguyên bản đang ngủ yên thì bị hắn làm động, cặp mắt trong suốt mơ màng tỉnh dậy. Bé ngẩng đầu nhìn hắn, yếu ớt hỏi: “Ca ca, có việc gì không?”


Lý Thuần Quân nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô bé, ôn hoà cười nói: “Không có việc gì… Xin lỗi, ta vô tình đánh thức bé rồi”


Bé con lắc đầu, trên mặt bé vẫn như cũ không có biểu cảm mà nói: “Ca ca, ta có cảm giác như ngươi đang muốn hỏi ta chuyện gì đó”


Lý Thuần Quân nghe vậy, trong lòng hơi động.


Hắn cũng không có nói trực tiếp ra ngoài nha… Bé cư nhiên lại cảm nhận được?


Thật nhạy bén.


“Bé tên gì?” Lý Thuần Quân cười hỏi.


Bé con nghiêng đầu nhìn hắn, đến tận lúc này mới chịu lộ ra một nụ cười: “Ta tên Mộ Khuynh Tiên”


“Còn nữa, ca ca đừng gọi ta là bé, ta không có bé”


Lý Thuần Quân: “…”


Mộ Khuynh Tiên…


Cái tên này…


Quá bức.


“Thế, ta phải gọi ngươi là gì đây?” Lý Thuần Quân hỏi.


“Tiên Nhi là được”


Lý Thuần Quân: “…”


Không hiểu lí do vì sao nhưng khi hắn nghe nàng nhắc đến cách gọi này, hắn liền vô thức sinh ra một loại cảm giác giống như… Tổn thọ?


[Xác nhận đối phương đồng ý cung cấp thông tin, bắt đầu thôi diễn]


Lý Thuần Quân: “…”


Đơn giản như vậy?


Lập tức, lòng hiếu kì của hắn đại khai, mắt nhìn chằm chằm về phía giao diện hệ thống.


Mấy giây sau, giao diện hệ thống dần biến đổi thành một màu đỏ choé với những dòng chữ mang lực trùng kích cực lớn, cơ hồ muốn chọc mù mắt Lý Thuần Quân.


«Họ tên: Mộ Khuynh Tiên»


«Chủng tộc: Không rõ»


«Tu vi: Không rõ»


«Công pháp: Không rõ»


«Bảng tư chất»


«[ Truyền thuyết ] Vô Dục Tịnh Thể (Không có thuộc tính cộng thêm)»


«Hiệu ứng đặc biệt – Vô dục cầu đạo: Trời sinh tình cảm mờ nhạt, chỉ có một trái tim hướng đạo, gần như cận đạo. Tu luyện đến cực hạn có thể thuế biến, lột xác trở thành Thái Thượng Vong Tình Thể»


«[ Truyền thuyết ] Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Nữ: Mị lực +2000, Khí vận +1000»


«Hiệu ứng đặc biệt – Thiên chi kiều nữ: Khi lịch luyện ngẫu nhiên sẽ nhận được cơ duyên bất kì, giảm tỉ lệ kết cừu hận đi 50%»


«[ Truyền Thuyết ] Tiên Đế Chi Tư: Ngộ tính +2000»


«Hiệu ứng đặc biệt – Đế Hồn Hộ Mệnh: Khi nhận phải sát thương chí tử, lập tức triệu hoán hư ảnh Tiên Đế, hoá giải mọi loại công kích, đồng thời thực hiện phản công với uy lực gấp 10 lần. Giải trừ mọi loại hiệu ứng bất lợi (Nguyền rủa, trớ trú,…) Hộ mệnh chỉ có tác dụng một lần duy nhất»


«Các Tiên Thiên tư chất khác chưa mở, mời kí chủ tiếp tục chờ đợi»


«Cố sự chưa mở, mời kí chủ gia tăng hảo cảm»


«Bảng thuộc tính bị khoá»


«…»


Lý Thuần Quân: “…”


Ba dòng tư chất phẩm chất Truyền Thuyết?


Lại còn cả ba dòng hiệu ứng đặc biệt?


Chói mù mắt ta!


Ma quỷ a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK