• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[Cảnh báo: Đối tượng được đánh dấu đã bắt đầu thức tỉnh, toàn thuộc tính nảy sinh thuế biến, tạm thời không thể thôi diễn chính xác]


Ngay sau khi Triệu Tử Long hô lên tên gọi của mình, giao diện của hệ thống đã lập tức xuất hiện trước mắt Lý Thuần Quân, đưa ra cho hắn một dòng cảnh báo.


Bất quá, Lý Thuần Quân thì lại không quan tâm đến chuyện này, mà có chút lo lắng nhìn đến chỗ Mộ Khuynh Tiên.


Hắn thật không rõ ràng cả nàng lẫn Triệu Tử Long đều đang mạnh đến mức nào, vậy nên hắn cũng khó mà liệu được sinh tử của cả đôi bên.


Như đã cảm nhận được ánh mắt của hắn, Mộ Khuynh Tiên ngẩng đầu mỉm cười, giơ ngón tay cái ra hiệu mình ổn, không cần hắn phải lo lắng.


Thấy nàng điệu bộ chắc chắn như vậy, Lý Thuần Quân mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.


“Mẹ, cái thứ sức mạnh bạo phát này thật là trâu bò quá đáng đi?”


Lăng Tuyệt mắt thấy cảnh này liền không nhịn được kinh hô lên. Mà ngay cả Lăng Diệu Thiên cũng không giấu nổi vẻ kinh ngạc trên mặt.


“Sức mạnh này… Là đến từ huyết mạch thần thú” Lăng Diệu Thiên nhíu mày, vẻ mặt có chút cổ quái lẩm bẩm: “Kì quái, ta không nhớ gia tộc Thường Sơn có truyền thừa huyết mạch của hồng hoang thần thú nha? Tại sao tên này lại có?”


“Chẳng lẽ… À, hiểu rồi!”


Lăng Diệu Thiên vốn dĩ vô cùng mẫn tiệp sáng suốt, chỉ trong nháy mắt liền đã mơ hồ đoán được nguyên nhân đằng sau.


Lý Thuần Quân thì lấy ra một chiếc hộp ngọc, trầm tư một chút rồi quyết định lặng lẽ mò xuống võ đài.


….


….


“Sức mạnh này… Có chút quen thuộc”


Mộ Khuynh Tiên nhíu đôi mày liễu, chăm chú ngắm nhìn hư ảnh của một đầu Ngân Long hùng vĩ già thiên cái địa, thần thánh uy nghiêm kia, trên mặt thoáng lộ vẻ suy tư.


Nàng cứ cảm thấy con rồng này rất quen mắt, dường như đã gặp qua rồi, nhưng cụ thể ở chỗ nào, danh hào gọi là gì thì… Nàng lại không nhớ được.


“Có chút phiền phức… Quay về liền phải đòi hắn thêm mới được” Mộ Khuynh Tiên nói khẽ, ánh mắt càng thêm sắc lạnh.


Rất rõ ràng, nàng vẫn không có ý định nhận thua, dẫu cho mục đích đã thành.


Triệu Tử Long được ngân quang chữa trị, khuôn mặt biến dạng nay đã hồi phục, trở thành gương mặt của một thiếu niên trẻ tuổi vô cùng tuấn lãng, anh khí bừng bừng.


Hắn múa thương một vòng, vạn long ngâm tụng, tinh thần luân chuyển, còn thân thể hắn thì hoá thành luồng sáng lao thẳng về phía Mộ Khuynh Tiên.


Đến nơi, Triệu Tử Long giơ cao ngọn thương rồi mãnh liệt bổ xuống. Trên mũi thương kèm theo tiếng long ngâm vang vọng điếc tai, cùng với ngàn vạn vì sao đang không ngừng luân chuyển. Tuy trông lóng lánh đẹp mắt nhưng lại mang theo một loại lực lượng khủng khiếp.


Loại áp lực kia lớn đến mức khiến những người đang muốn can thiệp vào đều không kìm được gối quỳ xuống đất, một mặt thất kinh nhìn lên, trơ mắt ra nhìn thiếu nữ kia sắp sửa bị mạt sát.


Oanh~


Mũi thương thí thiên mãnh liệt bổ xuống thân thể của nữ nhân kia, tạo ra một luồng dư chấn kinh khủng hủy diệt cả sàn đấu. Lực lượng bàng bạc tản ra, quét sạch hầu hết trận văn cùng phù triện, và cứ thế lan rộng đến tận khán đài.


Thật may mắn là các cường giả đã kịp thời xuất thủ nên cũng không có ai bị thương.


Bên dưới, sau khi luồng tinh quang chói mắt tựa như húc nhật đến từ ngọn thương trời giáng kia qua đi, kết quả chung cuộc đã dần lộ ra trước mắt tất cả mọi người.


Các khán giả, kể cả những kẻ đang đại chiến ở những lôi đài gần đó đều nín thở nhìn chằm chằm về phía này, không ai dám chớp mắt lấy một cái vì sợ mình sẽ bỏ qua bất kì hình ảnh quan trọng nào.


Đất đá rơi xuống, bụi đất dần tan, hình ảnh của hai người kia dần dần hiện ra. Triệu Tử Long vẫn cầm chặt cây thương trong tay, thế nhưng biểu lộ trên mặt hắn lại lộ vẻ vô cùng không khó tin, thậm chí là chối bỏ sự thật trước mắt.


Bởi vì trước mặt hắn, Mộ Khuynh Tiên vẫn đang đứng vững, một bên long trảo nắm chặt mũi thương khiến cho Triệu Tử Long có muốn thu về cũng không làm được.


Nàng nhìn chằm chằm vào mắt hắn, ánh mắt thanh tịnh như mặt nước. Nhưng đột nhiên, khoé miệng nàng khẽ nâng lên một vệt ý cười: “Nhớ ra rồi”


Triệu Tử Long tuy không hiểu gì, nhưng hắn biết mình đã triệt để thất bại. Hắn buông thương, thật nhanh rút lui về phía sau, tựa hồ hắn không muốn tiếp tục bị nàng bắt giữ.


Mộ Khuynh Tiên hơi dùng sức nắm lại một chút, ngọn thương kia liền vỡ tan thành bột phấn. Sau đó, nàng lại duỗi tay về phía Triệu Tử Long, miệng khẽ niệm: “Khống Hạc Cầm Long”


Dứt lời, động tác rút lui của Triệu Tử Long lập tức bị trì hoãn. Không những vậy, bằng mắt thường, mọi người đều có thể thấy hắn đang lao nhanh về phía Mộ Khuynh Tiên như con thiêu thân, không cách nào tự khống chế được.


Lần này, Mộ Khuynh Tiên chỉ vẻn vẹn một quyền liền đã đánh Triệu Tử Long bất tỉnh, kết thúc trận đấu trên một võ đài đã sớm đổ nát.


“Ta làm tốt không?” Mộ Khuynh Tiên đột nhiên ngoái đầu nhìn về một bên, cười híp mắt hỏi.


Trông dáng vẻ, nàng cứ như một thiếu nữ thanh xuân đang muốn được khen vậy.


“Không tệ, quay về muốn gì cứ nói”


Thanh âm đáp lại vang lên, Lý Thuần Quân đã xuất hiện, trên tay cầm một chiếc hộp ngọc tiến đến chỗ Triệu Tử Long đang bất tỉnh nhân sự.


“Người kia, chỗ này không thể tùy tiện vào được!” Lão trọng tài cùng mấy người khác vội vàng chạy tới lên tiếng nhắc nhở.


Đúng lúc này thì Lăng Tuyệt xuất hiện, thanh âm nhẹ nhàng nói: “Ta cho phép hắn, các ngươi mau lui đi”


“Nhưng điện hạ, người đó bị thương rất nặng!”


“Hắn lo được, lui đi!”


“…, Tuân mệnh!”


Phân phó xong xuôi, Lăng Tuyệt lại ngắm nhìn Triệu Tử Long với ánh mắt đầy hiếu kỳ: “Chậc chậc chậc, vớ bở nha”


Lý Thuần Quân cẩn thận đánh giá qua tình trạng của Triệu Tử Long một chút rồi ngẩng đầu nhìn Mộ Khuynh Tiên, khoé miệng co rúm: “Này, rõ ràng ngươi đã có thể bức tử hắn từ sớm rồi, cớ gì lại hành hạ hắn đến mức độ này? Ngươi là ác ma chắc?”


Mộ Khuynh Tiên không trả lời, cũng không ra vẻ hăm doạ hắn, chỉ đáp lại hắn bằng một điệu cười đầy bí hiểm.


Như cười, lại như không phải đang cười.


Lý Thuần Quân: “…”


Mô Phật.


Gặp quỷ, cảm giác bất an này là gì?


Ẩn ý đằng sau vẻ mặt này của nàng là gì?


Ân, hắn không biết.


Tâm tình của nữ nhân mà, làm sao hắn biết được?


“Cũng may là ta đã có sự chuẩn bị từ sớm” Lý Thuần Quân thở dài.


Nói xong, hắn mở ra chiếc hộp ngọc đang chứa một viên đan dược bảy màu trong tay, hương thơm linh dược mê người chỉ trong nháy mắt đã tẩu tán, khiến Lăng Tuyệt đang ngay bên cạnh không nhịn được trợn tròn mắt.


“Cái gì đây?”


“Niết Bàn Đan đặc chế, không giống loại thường” Lý Thuần Quân tùy tiện nói.


Lăng Tuyệt: “…”


Niết Bàn Đan thôi là đã đủ doạ người rồi, đây lại còn cả bản đặc chế?


Đó rõ ràng là đan dược cải tử hoàn sinh nha! Sao ngươi nói cứ như kiểu kẹo viên bán ngoài chợ vậy?


“Tên này ta sẽ mang về, hôm sau ngươi lại đến tìm ta đi” Lý Thuần Quân nói rồi nhẹ nhàng khuân Triệu Tử Long lên, vác đi tựa như đang vác một bao gạo.


“Được, hôm sau lại nói tiếp” Lăng Tuyệt khẽ gật đầu đồng ý.


Hắn biết rõ Lý Thuần Quân đang có chuyện cần phải giải quyết với gia hoả này nên cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể thầm mặc định rằng tên họ Triệu kia hời lớn rồi.


Từ biểu hiện mà xem, tên họ Lý này rõ ràng là đại phú hào!


“Mau dọn dẹp đi” Lăng Tuyệt lại cất lời phân phó, cho người dọn dẹp lại bãi bình địa này.


“Một thương vừa rồi… Nhiều khả năng đã chạm đến Hoá Thần cảnh” Lăng Tuyệt nói khẽ, ánh mắt sắc lẻm: “Mà nữ nhân kia lại có thể tùy tiện chống đỡ, chứng tỏ sức mạnh của nàng ta đã không hề thua kém ta… Chậc chậc, chỉ vẻn vẹn nữ nhân bên cạnh thôi mà đã cường đại đến vậy…”


“Lý huynh a Lý huynh, ngươi đúng thật là thần bí đây”








“Khuynh Tiên, mau giúp ta làm một chậu nước thuốc, ta phải cho hắn một đại tạo hoá!” Lý Thuần Quân tự tay mang Triệu Tử Long về đến tận nhà, có chút phấn khởi nói.


“Được thôi”


Mộ Khuynh Tiên lập tức chuẩn bị chậu gỗ, dùng linh hoả đun nước nóng lên. Không lâu sau, khi nhiệt độ đã đủ, nàng liền đổ hết số thảo dược mà Lý Thuần Quân đã chuẩn bị sẵn vào trong.


Lúc này, Lý Thuần Quân đã vào đến nơi. Hắn vừa giúp Triệu Tử Long thoát y, vừa lên tiếng nhắc nhở: “Mau ra ngoài đi, kẻo ngươi lại nhìn thấy vật lạ”


Mộ Khuynh Tiên: “…”


Xong việc thoát y, Lý Thuần Quân dùng sức ném Triệu Tử Long vào chậu nước thuốc. Sau đó, hắn lại lấy ra một xấp ngân châm đã được chuẩn bị sẵn, bắt đầu đả thông kinh mạch cho Triệu Tử Long.


Gia hoả này thật sự rất thảm, bị Mộ Khuynh Tiên đánh cho suýt chết, nội thương tích lũy cũng khiến cho Lý Thuần Quân xem mà phát sợ. Nên dĩ nhiên, kinh mạch của Triệu Tử Long cũng đã bị đứt đoạn đi không ít.


Vậy nên, hắn muốn thông qua thủ pháp châm cứu khai thông các kinh mạch bị tắc nghẽn, để cho dược lực có thể dễ dàng lưu thông, chữa trị lại kinh mạch.


“Sau khi xong chuyện, với cái đà của việc thức tỉnh, tên này có khi phi thẳng lên cảnh giới Linh Hà chứ chẳng chơi” Lý Thuần Quân chậc lưỡi vài tiếng, có chút hâm mộ mà thầm than.


Khoảng mười mấy canh giờ sau, Lý Thuần Quân trở ra ngoài, thần sắc lộ vẻ mỏi mệt.


Dĩ nhiên, sau từng ấy thời gian căng thẳng, tập trung, cẩn thận từng li từng tí thì hắn không mệt mới là lạ đấy.


Ra bên ngoài, hắn nhìn thấy Mộ Khuynh Tiên đã ngồi chờ sẵn từ lúc nào. Nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ lên đùi mình, cười hỏi: “Thế nào, muốn không? Miễn phí nha”


“Vẫn là… Thôi đi” Lý Thuần Quân khoát tay: “Vận đào hoa lớn như vậy, ta không nhận nổi”


“Nói gì thế, nghĩ cũng đừng nghĩ” Mộ Khuynh Tiên cười hì hì, nhẹ nhàng ‘ép buộc’ Lý Thuần Quân nằm lên đùi mình.


Lý Thuần Quân: “…”


Lại một lần nữa, làn thanh hương êm dịu từ trên thân thể của nàng chậm rãi lướt tới trước mũi hắn. Kết quả là chẳng biết từ lúc nào, làn thanh hương ấy đã đưa hắn vào giấc ngủ, mềm nhũn nằm gọn trên đùi nàng mà ngủ.


“Hừ, đã cho chiếm tiện nghi rồi mà còn muốn chê? Nằm mơ đi nhé” Mộ Khuynh Tiên có chút đắc ý nói nhỏ.


Cường thế như nàng, tất nhiên sẽ không để bản thân mình bị từ chối.


Cả hắn cũng không được!


Khoảng gần nửa đêm hôm sau, Lý Thuần Quân tỉnh dậy.


Vừa mới tỉnh dậy, hắn liền đã bị Mộ Khuynh Tiên ghẹo cho thối mặt, phải cố gắng viện cớ trốn về phòng, không muốn ló mặt ra ngoài nữa.


Ngồi bên bàn tròn, hắn đột nhiên biến hào hứng lên, lập tức mở ra giao diện hệ thống.


[Thôi diễn thành công]


«Họ tên: Triệu Tử Long»


«Chủng tộc: Á Thần – Thái Thủy Ngân Long»


«Tu vi: Kim Đan hậu kỳ – Nửa bước hoá Linh Hà»


«Công pháp: Đấu Chuyển Tinh Di Thương Pháp, Vạn Long Triều Hoàng Thương Pháp, Long Tượng Bàn Nhược Công, Bắc Đẩu Thần Công»


«Bảng tư chất»


«[Thần] Long Thần Chuyển Thế: Thể phách +3000, khí vận +3000, còn lại toàn thuộc tính +1500 (Trừ các tư chất liên quan đến vũ khí cùng linh căn)»


«Hiệu ứng đặc biệt 1 – Bất Diệt Long Thần: Khi nhận phải sát thương chí tử sẽ kích hoạt trạng thái bất tử, miễn nhiễm mọi loại sát thương, giải trừ mọi loại hiệu ứng bất lợi, toàn thuộc tính tăng phúc 500% trong vòng năm phút (Mỗi vạn năm có thể kích hoạt một lần, có thể tăng trưởng theo sự trưởng thành của chủ thể)»


«Hiệu ứng đặc biệt 2 – Thái Thủy Chi Tổ: Ban sơ vạn vật có Ngũ Thái, mà Thái Thủy Ngân Long chính mà một trong những sinh linh đầu tiên của Ngũ Thái, cũng chính là vạn vật chi tổ. Do vậy, hắn sẽ được trời xanh phi thường chiếu cố, phúc vận đầy mình, đạo vận quấn thân, cơ duyên dày đặc, tốc độ tu luyện cơ bản tăng 100%»


«Hiệu ứng đặc biệt 3 – Nguyên Sơ Thái Thượng Thần: Thần có khả năng liên kết đặc biệt với các Thái Sơ Chí Bảo, có thể cảm nhận được sự tồn tại của các sinh vật cổ đại trong một phạm vi nhất định. Ngoài ra, thần còn có thể thống lĩnh các sinh vật dưới trướng mình, khiến cho các năng lực của chúng đều được tăng phúc. (Lưu ý: Khi tu luyện đến cấp Tiên, thần có thể tùy ý thao túng lực lượng của thiên địa, được ưu tiên hơn cả đối tượng Đạo Thể)»


«[Truyền thuyết] Thiên Mệnh Thương Thần: Thương pháp tư chất +4000, thể phách +1000, thân pháp +1000, còn lại tư chất đối với các loại vũ khí không phải thương -2000»


«[Sử thi] Thần Chi Tâm (Không có thuộc tính cộng thêm)»


«Hiệu ứng đặc biệt – Thần Tâm Bất Biến: Giảm hiệu quả huyễn chú, mê chú, mê hoặc sắc dục,… Hầu hết các loại hiệu ứng tiêu cực đối với tâm trí đi 50%»


«Cố sự chưa mở, mời kí chủ gia tăng hảo cảm»


«Giới thiệu ngắn: Thái Thủy Thượng Thần là một trong những sinh vật nguyên thủy đầu tiên của hoang sơ hỗn độn, xuất hiện trước cả các Hỗn Độn Chi Thần. Thượng Thần vì một nguyên nhân không rõ mà chết đi, đến nay đã thành công chuyển thế, sống lại một đời mới, mang theo một chút năng lực tiền kiếp trở về quật khởi»


«Lời khuyên: Thượng Thần vốn là một sự tồn tại nằm trên cả Thiên Đạo, mời kí chủ không nên đắc tội. Bằng không, cả ông trời cũng không cứu được ngươi»


«…»


Lý Thuần Quân bị hù doạ, triệt để si ngốc trước giao diện hệ thống. Hắn thật hoảng hốt, một bộ không dám tin vào mắt mình, thậm chí phải lau mắt mất một hồi thì hắn mới biết là mình không nhìn nhầm.


Hả?


“Nội cha nó, Thần!”


Á Thần!


Nguyên Sơ Thượng Thần!


Thái Thủy Ngân Long!


Tiên Thiên Ngũ Thái!


Trước cả Hỗn Độn Chi Thần!


Aaaaaaa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK