Mặc dù xe của Quân Tường là xe suv nhưng anh điều khiến vô cùng thành thục.
Chưa đến mười phút, anh đã đến đường vành đai. ở đây ít xe, cộng với trời tối nên ít người đi lại.
Vì vậy Quân Tường nhìn gương chiếu hậu rồi đạp phanh.
Kít!
Bánh xe ma xát với mặt đất nên tản ra làn khói màu đen.
Xe suv của Quân Tường lập tức quay đầu.
Lý Chấn đang kêu người đuổi theo Quân Tường, nhưng khi nhìn thấy xe Quân Tường quay đầu, đèn xe sáng lên khiến gã không thể mở nổi mắt.
Quân Tường lại đạp ga, hai đầu xe đâm sầm vào nhau.
Trong lòng Lý Chấn thấy run rẩy.
Gã cố kìm nén cảm xúc, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lại dám chủ động khiêu chiến với mình”, nói xong gã khoát tay nói: “Đâm đi!”
Bánh xe của hai xe bắt đầu chuyển động, ma xát trên mặt đất lộ ra hình bánh xe rồi làn khói đen bay lên.
Mấy chiếc xe khác cũng đâm lại xe của Quân Tường.
Quân Tường hừ lạnh một tiếng.
Đến bây giờ họ vẫn chưa phát hiện ra xe của mình không hề tổn thất gì.
Xe này là của Doanh Tiêu.
Thoạt nhìn không có gì khác với chiếc suv thông thường nhưng bên trong đã được thay đổi.
Bất luận là lốp xe hay thân xe thì đều kiên cố hơn.
Động cơ bên trong cũng là loại đặc biệt, kính cũng là kính chống đạn.
Quân Tường đạp ga, chiếc xe đẩy xe của Lý Chấn về phía trước.
Xe của Lý Chấn bắt đầu tỏa ra làn khói đen. Khói bay lên khiến Lý Chấn kinh ngạc.
“Xe của hắn chẳng qua chỉ là xe nát, sao có thể chống đỡ được nhưvậy”, Lý Chấn kinh ngạc nói.
Lời nói vừa dứt, Quân Tường lại đạp ga.
Rầm!
Xe của Quân Tường lại một lần nữa gầm rú đâm vào xe của Lý Chấn.
Xe của Lý Chấn lại bốc lên làn khói đen. Đầu xe bị lõm vào sâu.
Dưới ánh đèn, Lý Chấn nhìn thấy Quân Tường đang cười với điệu cười nham hiếm.
Lúc này gã thấy trong lòng ớn lạnh, lấy điện thoại ra hét lớn: “Ngăn hắn lại! Ngăn lại!”
Gã đặt điện thoại xuống rồi đập lên vai lái xe ở trước mặt, nói: “Mau đi, mau đi thôi! Kéo dài khoảng cách!”
Lái xe cũng có chút hoang mang, lập tức bẻ lái rồi lái sang bên cạnh.