Mục lục
Thiên Tôn Bất Bại - Quân Tường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh rể! Cứu em với!”, Lý Chấn nằm trên đất. Nhìn thấy anh rể mình là Vũ Siêu bước tới thì giơ tay cầu cứu.
Vũ Siêu nhìn về phía Lý Chấn, nhìn thấy gã không sao thì mới yên tâm. Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Quân Tường.
Hắn đảo mắt một vòng, biểu cảm trên mặt âm trầm hơn.
“Đua xe vượt quá tốc độ, cố ý gây thương tích, còn không mau thả người ra”.
Quân Tường nheo mắt nói: “Là hẳn tham gia vào vụ giết người trước…”.
“Tôi không quan tâm! Cứ thả người ra trước, nếu không thì đừng trách tôi bẳt anh”.
“Bắt tôi?”, Quân Tường cười nói.
Anh ngẩng đầu lên, quét nhìn một cái nói: “Vậy anh thử xem có thế bắt được tôi không?”
“Thằng nhóc ăn nói hàm hồ này!”, Vũ Siêu là người đứng đầu của sở, ngày thường ai cũng phải kính nế hắn vài phần?
Có ai không nế mặt hắn đâu?
Vì vậy, hắn khoát tay một cái định dặn người bên cạnh mình bắt Quân Tường lại.
Cách đó không xa, đột nhiên có một chiếc xe máy lái tới.
Doanh Tiêu lao đến rồi dừng lại bên cạnh Quân Tường, cung kính nói: “Chiến Tôn!”
Quân Tường chỉ vào người của sở giao thông ở phía trước, nói: “Đi xử lý đi!”
Doanh Tiêu gật đầu rồi bước lại.
Vũ Siêu nheo mắt lại, mặc dù có chút lo lắng nhưng vẫn chau mày nói: “Anh là ai? Đừng có cản trở chúng tôi thi hành công vụ”.
“Công vụ?”, Doanh Tiêu cúi đầu nhìn Vũ Siêu hỏi lại.
“Mau bắt hắn đi! Cố ý gây thương tích, làm ách tắc giao thông, đủ lý do bắt giữ rồi!”
“Bốp!”, Doanh Tiêu giơ tay lên tát hắn một cái, ánh mắt âm trầm, khí thế hùng hồn, nói:
“Thật to gan!”
Sau đó anh ta lấy huân chương trên vai của mình ra rồi đeo lên, hỏi: “Anh có nhận ra cái này không?”
“Chiến tướng… Sáu sao?”
Võ Quốc từ hồi lập quốc đến nay luôn coi trọng võ lực nên địa vị của quân nhân rất cao.
Thân là chiến tướng đã đủ khiến mọi người kính trọng rồi.
Huống hồ, trên vai Doanh Tiêu còn là huân chương sáu sao nữa.
Vũ Siêu nuốt nước bọt ừng ực, nhìn em rể của mình. Không biết thằng ranh này đã dây vào người như nào vậy?
Dù sao cũng là em rể mình nên Vũ Siêu cố gượng nói: “Thưa anh! Xin lỗi anh! Tôi sẽ đưa người khác về thấm tra…”.
“Đúng là to gan ngông cuồng!”
“Đến bây giờ mà vẫn còn dám giở trò với bổn tướng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK