Không lâu sau, Lâm Thanh Trúc đã tắm rửa sạch sẽ trở về.
Tóc nàng ướt sũng, xoã ra tự nhiên, nhìn qua có cảm giác như một đoá hoa phù dung đẫm sương để cho Diệp Thu nhìn đến ngây người.
“Trời! Nha đầu này mê người như vậy sao?”
“Không được, ta dù sao cũng là sư phụ của nàng, sao ta có thể có ý đồ bậy bạ như vậy chứ? Đạo đức luân thường ở đâu?”
Diệp Thu lắc đầu cho quên đi ý nghĩ xấu xa vừa rồi và nhanh chóng hồi phục lại.
“Sư phụ! Ta về rồi!” Lâm Thanh Trúc có chút ngượng ngùng trở về.
Diệp Thu nhẹ gật đầu nói:
“Ừm, vi sư vừa mới suy nghĩ một chút! Một viên Tẩy Tuỷ Đan tuy nói có thể giúp ngươi sớm cảm nhận được linh khí, nhưng nếu muốn vượt qua những người khác trong tông môn thì chỉ sợ là không thể làm được.”
“Hay là như vậy đi, ở chỗ này của vi sư còn có một viên Thần Tuỷ Đan, ngươi ăn vào đi, chỉ một lát thôi tư chất của ngươi nhất định có thể phát sinh biến hoá nghiêng trời lệch đất.”
“A...”
Lâm Thanh Trúc nghe xong mà lập tức cảm thấy mơ hồ.
Sư phụ như vậy có phải là quá hào phóng rồi không?
Ngài có đan dược quý như vậy nhưng không hề ăn mà lại đưa hết cho mình.
Giờ khắc này, trong lòng Lâm Thanh Trúc cảm động muốn khóc, nước mắt lưng tròng.
Có lẽ sư phụ vì không muốn để cho nàng bị những đồng môn khác coi thường, và cũng muốn giúp nàng mau chóng trở nên mạnh mẽ hơn để báo thù cho cha mẹ mình, thế nên mới liên tục dốc hết vốn liếng.
Nhớ lại chuyện vừa xảy ra ở Ngọc Thanh điện mà trong lòng Lâm Thanh Trúc chợt lạnh lẽo và siết chặt nắm đấm.
“Hừ, các ngươi cứ chờ đấy, mối nhục ngày hôm nay sẽ có một ngày ta thay sư phụ trả lại cho các ngươi gấp trăm gấp ngàn lần.” Lâm Thanh Trúc âm thầm thề trong lòng và lập tức thi hành đại lễ với Diệp Thu.
“Đại ân của sư phụ Thanh Trúc đời này khắc sâu trong tim, xin sư phụ nhận của Thanh Trúc một lạy.”
“Ừm, mau đứng dậy đi! Ăn cái này trước đã!” Diệp Thu không quan tâm trong lòng nàng đang nghĩ cái gì, hắn chỉ quan tâm đến việc chút nữa có còn được hoàn trả lần nữa hay không?
Đây là một ý nghĩ hết sức điên rồ, nếu như có thể thì ta sẽ vô hạn sử dụng rồi.
Lâm Thanh Trúc nhận lấy Thần Tuỷ Đan và nhanh chóng nuốt xuống.
Ngay lập tức một luồng năng lượng mạnh mẽ gấp mấy lần lúc trước liền tràn vào cơ thể nàng.
Bởi vì trước đó đã tẩy hết tạp chất, cho nên Thần Tuỷ Đan không tiếp tục tẩy rửa nữa mà trực tiếp cải tạo kinh mạch của Lâm Thanh Trúc.
Trong chốc lát, trong cơ thể nàng vậy mà mơ hồ sinh ra một khối thần cốt.
“Ồ! Huyền Băng Cốt trời sinh!” Diệp Thu nhìn mà trong lòng kinh hãi, đây là cực phẩm thần cốt và thậm chí so với thần cốt của thiếu niên trong đại điện lúc trước còn có phẩm cấp cao hơn.
Thần Tuỷ Đan này thật quá kinh khủng!
[Đinh!]
[Chúc mừng ký chủ đã tặng Thần Tuỷ Đan cho đệ tử, kích hoạt bạo kích trả về, có mở ra hay không?]
“Mở ra!”
[Mở ra thành công, tăng đột biến gấp trăm lần, thu hoạch được một viên Tiên Tuỷ Đan.]
[Chú ý: Hệ thống phát hiện ký chủ cố ý lợi dụng sơ hở khi đưa vật phẩm để kích hoạt trả lại lần nữa, lần này hệ thống bỏ qua, cảnh cáo lần một.]
[Vì vậy thông báo, vật phẩm mà hệ thống trả về sau khi đem tặng sẽ vẫn được kích hoạt trả về lần nữa.]
Nghe thấy cảnh cáo mà trong lòng Diệp Thu liền cảm thấy căng thẳng, nhưng sau khi biết được đó chỉ là cảnh cáo thì hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm.
May mắn hắn đặt cược không sai, mặc dù không thể vô hạn xếp chồng nhưng ít ra cũng thành công được một lần.
Đánh liều cược một phen vậy mà xe đạp lại biến thành motor, cực phẩm linh đan Thần Tuỷ Đan trực tiếp biến thành tiên đan, hơn nữa còn là Tiên Tuỷ Đan.
Đây chính là loại đan dược cao cấp nhất!
“Ha ha ha, lão tử phát tài rồi!”
Diệp Thu suýt chút nữa thì phát ra tiếng cười điên cuồng, nhưng mà hiện tại đồ đệ vẫn còn đang ở trước mặt nên hắn làm sao có thể không chú ý hình tượng như vậy mà lập tức khôi phục lại.
“Khụ khụ…”
Bình tĩnh, bình tĩnh…
Tiên đan chỉ là sự khởi đầu mà thôi.
Sau khi Lâm Thanh Trúc tỉnh táo lại và cảm nhận được biến hoá trong cơ thể mình, trong lòng nàng liền rung động không thôi.
Trước khi tới đây, Liễu Thanh Phong đã nói qua với nhóm người bọn nàng là trong thế gian phân chia mọi người thành quý tộc và dân chúng bình thường, còn trong giới tu tiên cũng phân chia thành thiên tài và phế vật.
Mà thứ đại biểu rõ nhất cho một người có khả năng tu tiên hay không chính là thần cốt.
Bổ Thiên phái từ khi khai sơn lập phái đã mấy ngàn năm nhưng tất cả chỉ mới có mười mấy vị thiên tài trời sinh thần cốt. Những người này nào có ai không phải là rồng phượng trong loài người?
Về phần thần cốt, ngoại trừ tự nhiên trời sinh mà có thì còn có thể dùng thiên tài địa bảo để đạt được, chỉ là cái giá phải trả rất lớn, đại đa số tông môn đều không bằng lòng bỏ ra.
Lâm Thanh Trúc thực sự không ngờ rằng mình chỉ vừa mới nhập môn vậy mà Diệp Thu lại bằng lòng dùng một viên Thần Tuỷ Đan để đánh thức một khối thần cốt trong người nàng.
Phần ân tình này nàng phải làm sao mới có thể báo đáp được đây?