Vu Lam biến mất, như là chưa từng tồn tại trên thế giới này vậy Tất cả ghi chép về người này ở Tân Thành đều không còn nữa
Dù là là chi phiếu, hay là danh sách đón xe, đi thuyền, đi máy bay, hết thảy đều không có
Giống như trong một đêm cô bị thành phố này trừ bỏ tên
Một tháng sau Thịnh Hựu Đình trở lại Tân Thành, tra xét tất cả ghi chép, cũng không tìm được gì
Ở Mỹ mời dự họp hội nghị thương nghiệp, tiến hành rải rác trong một tháng, buôn bán bí mật không thể nào tiết lộ
Tất cả người tham dự hội nghị, bao gồm cả người dọn vệ sinh, toàn bộ vật dụng truyền tin tức cá nhân nhất định phải ở trong trạng thái đóng kín
Một tháng này, vốn anh đã sắp xếp cho dì giúp việc ở nhà họ Thịnh chăm sóc Vu Lam, nhưng nhà họ Thịnh biết Vu Lam không thể sinh con, lợi dụng quan hệ làm thủ tục ly hôn
Sau đó Vu Lam liền biến mất khỏi Tân Thành
Một chút thông tin có thể tìm được cô đều không có, ngay cả cô ra viện đón taxi đều đã tránh được nơi có camera
Vu Lam thích Thịnh Hựu Đình 11 năm, từ khi cô lên 13 tuổi, đúng là âm hồn bất tán xuất hiện ở trước mặt anh, luôn đem những đề bài rất đơn giản cố ý đem đến nhà họ Thịnh hỏi anh, ánh mắt trông mong chứa đầy vẻ không hiểu, nhìn anh, “Anh Hựu Đình, cái này làm như thế nào? Em không biết”
“Tự mình nghĩ đi, làm được thì ở lại nhà họ Thịnh ăn cơm, nếu không lập tức quay về nhà họ Vu đi!”
Một lúc sau cô liền giải ra, sau đó ở lại nhà họ Thịnh ăn cơm, lại còn ngủ lại nhà họ Thịnh
Nghỉ đông và nghỉ hè đều đến ăn cơm như thường
Một người đã từng muốn vứt bỏ không được giống như thuốc cao bôi trên da chó, nói không thấy là không thấy nữa
Sạch sẽ giống như chưa từng bước vào thế giới của anh vậy
Thịnh Hựu Đình cảm thấy chính mình cần bình tĩnh, ly hôn mà thôi
Dù sao anh không thích cô, lần này cô sinh non, anh cố hết sức cho bác sĩ cứu giúp, không thể không ra nước ngoài, anh lo lắng cũng sắp xếp nhiều người hầu chăm sóc
Mạng của cô chính là anh ký tên mới cứu được
Anh không nợ cô cái gì
Anh nói cho chính mình, Vu Lam cũng không phải là gì của anh, không yêu, hôn nhân hai năm nhạt nhẽo như nước, không đáng lưu luyến
Bọn họ ly hôn là để cho hai người đều được giải thoát
Trong một năm, Thịnh Hựu Đình không quay về căn nhà đã ở với Vu Lam, anh bề bộn nhiều việc, bận rộn không ngừng mở rộng sự nghiệp buôn bán của mình ở nước ngoài
Có người nhắc tới người vợ Vu Lam của anh, anh cũng chỉ lịch sự sửa cho đúng, “Là vợ trước”
Một năm nay, Thịnh Hựu Đình luôn góp mặt trên những bài giật tít trang đầu của làng giải trí, hôm nay người mẫu, ngày mai diễn viên, từ trước đến nay là người chán ghét những tin tình cảm, hiện giờ lại chuyện xấu quấn thân
Căn biệt thự anh ở trước khi kết hôn, tất cả trong thư phòng đều là báo chí có chuyện xấu liên quan đến anh trong vòng một năm nay
Mỗi tuần dựa theo quy tắc về nhà họ Thịnh ăn cơm, ngồi trên bàn cơm lớn, ông cụ nhà họ Thịnh trước mặt tất cả mọi người dạy dỗ anh, “Con là con cháu nhà họ Thịnh, cả ngày lên mặt báo với những con hát! Con không làm thối danh tiếng nhà họ Thịnh không bỏ qua sao?”
Động tác của anh tao nhã thong thả gắp rau, “Thân phận của con có thể nâng cao giá trị con người của những cô gái đó, độ nóng của tin tức về bọn họ cũng có thể đẩy mạnh danh tiếng họ Thịnh, chẳng qua là hai bên cùng có lợi, không tốn một đồng làm quảng cáo, cớ sao mà không làm?”
Giọng của anh nhàn nhạt, lại có thể làm một bàn trưởng bối tức giận đến ăn không ngon, “Con muốn đề cao sức mạnh nhà họ Thịnh, thay vì hôm nay đổi một người, ngày mai đổi một người! Con tìm một người tin tức cực nóng, kiên định rang xào chuyện xấu một lần không được sao!”
Anh cười cười, “Có một chuyện như vậy, nhiều người xem hoài còn cảm giác tươi mới sao?”
“Con rang xào chuyện xấu thối nát lại vẫn lo lắng quần chúng có cảm giác tươi mới hay không à?”
Ông cụ tựa lưng vào ghế ngồi, giọt nước sắp làm tràn ly!
“Một năm nay con trở về chưa cho người trong nhà một ngày yên ổn! Có phải con oán hận ta đồng ý với mẹ con vận dụng quan hệ, làm con và Vu Lam phải li hôn hay không? Là lúc trước con nói không thích nó, chuyện nó không thể sinh con, ta biết thời biết thế thỏa mãn con! Như thế nào? Con không thích cô gái đó, người trong nhà giúp con li hôn, con cũng phải nể mặt ta chứ?”
Thịnh Hựu Đình vẫn không ngẩng đầu nhìn bất cứ ai như cũ, chậm rãi nói, “Cảm ơn ông nội thành toàn”
Nói xong, bỏ bát đũa đứng dậy, “Buổi tối công ty còn có tiệc, con đi trước, mọi người từ từ dùng bữa”
Ông cụ thấy Thịnh Hựu Đình đã đi khỏi nhà ăn, cầm bát cơm trước mặt lên ném về phía bóng dáng kia!
Thịnh Hựu Đình không quay đầu, bỏ đi rồi
Một bàn vãn bối sợ tới mức nhanh chóng đi khuyên, cha của Thịnh Hựu Đình đỡ ông cụ, “Cha, không tức giận, không tức giận!”
Ông cụ chỉ vào bóng lưng Thịnh Hựu Đình mắng: “Các con nhìn nó buông thả cho ai xem! Trước kia mỗi tuần đều ở lại nhà cũ một đêm, bây giờ ăn hai miếng cơm đã nói công ty có tiệc! Nó là Tổng Thống thế giới mỗi ngày muốn chống khủng bố, đuổi giết IS sao? Gọi nó đến ăn cơm đều là họp! Tiệc! Có bản lĩnh đi mở lễ truy điệu cho ta luôn đi!”
“Cha! Đừng nói như vậy, nghịch tử kia con sẽ thay cha dạy dỗ!”
Vu Lam rời đi một năm nay, Thịnh Hựu Đình giống một mặt biển bình tĩnh, rõ ràng là tồn tại mạnh mẽ, lại cứ im hơi lặng tiếng
Nhưng nhà họ Thịnh chỉ có ông cụ dám dỗ anh mắng anh, người khác vừa mới mở miệng bị ánh mắt anh liếc một cái thì chớ có lên tiếng
Rõ ràng người nào cũng nói Thịnh Hựu Đình không thích Vu Lam, nhưng mỗi người đều hiểu ngầm không đề cập tới cái tên “Vu Lam” này