Thời gian ăn sâu vào máu, tính tình Thịnh Hựu Đình từ từ trở nên nóng nảy, rất nhiều khi anh phát hiện bản thân mình sẽ có lúc không kiềm chế được mà có một loại kích thích muốn lật ngược đáy Tân Thành lên trời
Cái tên Vu Lam ngày đêm vang vọng trong đầu anh, cho dù anh cố gắng bình tâm ngủ ngon cũng không được
Nơi Vu Lam từng ở anh nhất định sẽ không đến
Trước kia mỗi tuần quay về nhà họ Thịnh đều có Vu Lam, bọn họ sẽ ở phòng trên lầu ba, nơi có hương vị của Vu Lan, anh căn bản không có cách nào ở lại, đứng ngồi không yên, tất cả đều là bóng dáng của cô
Thịnh Hựu Đình phóng xe đến “Lam Lâm Uyển”
Lam Lâm Uyển là nơi đặt tro cốt mẹ của Vu Lam
Người canh giữ Lam Lâm Uyển vẫn ôn hòa như cũ, ông ấy giống như cũng không biết chuyện Vu Lam bỏ đi, ông nói có lẽ vì cô bận quá, về sau phải đến thăm nhiều hơn, còn hỏi bọn họ khi nào thì tính chuyện có con
Thịnh Hựu Đình không muốn nhắc đến “con cái”, hai chữ kia đã trở thành điều cấm kỵ trong lòng anh
Khách sáo nói vài câu bèn đi lên lầu thắp hương
Thịnh Hựu Đình thấy trên đài hương có một hộp thư, đều là thư Vu Lam viết tay cho mẹ cô
- -
Mẹ:
Hôm nay đội bóng rổ của anh ấy lại thi đấu, được quán quân, con biết thừa có anh ở đây nhất định sẽ thắng, anh ấy quá tuyệt vời, rất thích anh ấy, anh ấy là nam thần của con
Anh ấy là mộng tưởng của con, mẹ nhất định phải phù hộ con thực hiện được mộng tưởng của mình!
- -
Mẹ:
Tháng trước tỉnh C bị động đất, lúc con dùng tay không đưa anh ấy ra ngoài từ trong đống hoang tàn đổ nát, lòng đã đau nát, sợ anh ấy sẽ chết Nhưng về sau khi con tỉnh dậy, lại biến thành Vu Y cứu anh ấy, có lẽ sau khi con bị đá phiến nện trúng thì hôn mê, thật là Vu Y cứu anh ấy chăng?
Con không thèm để ý, anh ấy không thích con, người cứu anh ấy có phải con hay không đâu còn quan trọng gì
Dù sao từ khi anh ấy ở bên Vu Y, con cũng không dám xuất hiện trước mặt bọn họ, cái loại cảm giác tự ti này, ai da, thật sự cực kỳ đau khổ
- -
Mẹ:
Mẹ đã từng nói tên con và tên anh ấy rất hợp nhau, càng ngẫm càng thấy ý nghĩa, ‘Thịnh Vu Lam’*
Mẹ nói "Thịnh" hợp với tên con Của anh ấy và của con, quá hợp
Mà con lại không xứng với anh ấy, kết hôn với anh ấy, con từ bỏ quyền thừa kế nhà họ Vu cho Vu Y, con không có đồ cưới, bị châm chọc khiêu khích ở nhà chồng, không ngẩng đầu lên được
Nhưng vì yêu anh ấy là con đường chính mình lựa chọn, cúi đầu cũng cần phải tiếp tục yêu
*Thịnh Vu Lam nó có ý nghĩa là cuộc sống hạnh phúc, không xảy ra xích mích cãi cọ, hợp thời hợp thế, làm ăn phát đạt Nói chung cả cuộc sống vợ chồng và sự nghiệp đều rất rất tốt
- -
Mẹ:
Hôm qua con bị ốm, phát sốt đến 42 độ, gọi điện thoại cho anh ấy, anh ấy nói mình bề bộn nhiều việc bảo con tự giải quyết
Lúc trong điện thoại truyền đến tiếng cúp máy, con khóc
Ở trước mặt mọi người con kiêu ngạo, lại chỉ tự ti trước một mình anh ấy, con không dám nói con ốm, con khó chịu, sợ anh ấy nói con giả vờ, khinh thường con
Cái loại cảm giác này thật bất lực, thật thê lương
- -
Mẹ:
Hôm qua anh ấy uống rượu trở về, ói ra, con không muốn lo cho anh ấy, ai bảo tháng trước anh ấy mặc kệ con
Nhưng sau đó con dọn cho anh ấy, thay quần áo, pha nước mật ong, dùng khăn nóng giúp anh ấy lau sạch sẽ thân thể, con sợ anh ấy bị bệnh, con sẽ đau lòng
Ai bảo con không độc ác được, tự mình muốn bị coi thường vì yêu anh ấy, rõ ràng cho tới bây giờ anh ấy không để con ở trong mắt, con tự chuốc phiền, con sống như vậy, con sống như vậy
- -
Mẹ:
Con rất nhớ mẹ
Mẹ không có ở đây, con không có một người có thể ôm ấp dựa dẫm, rất cô độc, loại cô độc không nơi nương tựa
Có lẽ một ngày nào đó, con chết ở trên đường, chắc cũng không có ai nhặt xác con, lại càng không ai khổ sở vì con
Mẹ, mẹ không có ở đây, con liền lẻ loi một mình
Con muốn đi tìm mẹ, ít nhất, toàn bộ người trong thiên hạ không thích con, mẹ vẫn yêu con
Thịnh Hựu Đình đọc xong tất cả thư, thân thể trong lúc đó giống như biến thành trang giấy, thổi một hơi cũng có thể lung lay Hơi thở và ngón tay đều run rẩy, trong lúc bối rối gió thổi bay giấy viết thư, một tấm lại một tấm rơi trên mặt đất, anh nhặt lên, lại không nhặt được
Sớm biết đọc xong những thứ này sẽ đau lòng không đứng vững được, anh nhất định sẽ không xem
Tất cả cảm xúc dồn nén một năm nay rốt cục tìm được một lối ra, anh quá muốn cô rồi
Hơn mười năm, anh đã quen cô líu ríu, quen cô quấy rầy anh không ngớt, quen cô gây sự, càng quen tình yêu cô giành cho mình
Hiện tại lại không có
Thì ra đau lòng chính là cảm giác này, mỗi một chân tóc bé nhỏ yếu ớt đều biến thành kim châm, chi chít đâm từ lỗ chân lông lan ra toàn thân
Tên Vu Lam giống như bị người ta tiện tay dùng bút máy viết lên ngực anh, anh mặc kệ
Hình ảnh kia càng ngày càng in sâu, không biết từ bao giờ đã trở thành hình xăm, khắc sâu ở trên ngực, anh sớm đã thành thói quen, bây giờ lại bị người ta dùng dao găm moi lên, khoét hết
Lúc anh cúi đầu tìm bóng hình ấy, rốt cuộc tìm không thấy, chỉ nhìn thấy máu tươi đầm đìa, đau đến không dám sờ lên