Thịnh Hữu Đình không tin bệnh viện tư nhân cao cấp nhất này, gọi điện thoại nói với thư kí lập tức chuẩn bị trực thăng muốn chuyển viện cho Vu Lam, chuyển ra nước ngoài cũng có thể đi ngay lập tức
Những người đó lại có thể hơi chút liền dùng câu ‘di chuyển một chút sẽ chết’ dọa anh
Thịnh Hữu Đình thừa nhận mình bị những lời này của viện trưởng dọa, anh có thể không chuyển viện, nhưng anh muốn vào nhìn một chút, nhìn người phụ nữ có mặt trên giấy chứng nhận kết hôn cùng anh hai năm thế nào rồi!
Sau cùng, Thịnh Hữu Đình sử dụng toàn bộ địa vị xã hội không thể lay động và các mối quan hệ của mình để bệnh viện vì anh mà mở cánh cửa của phòng cấp cứu
Anh khử trùng, thay quần áo, đội mũ đeo khẩu trang, dùng xà phòng rửa sạch móng tay và các kẽ hở, đi vào phòng cấp cứu
Anh thấy trong miệng và mũi của Vu Lam cắm đầy ống, an tĩnh nằm trên bàn phẫu thuật, hai chân bị hai cái giá chống đỡ cao banh ra, mặt trắng bệch như người chết, giống như bọt xà phòng căng mềm khẽ chạm liền vỡ nát
Cô là một người sống, trên trời dưới đất, có chuyện gì không dám làm? Sao có thể trở nên yếu ớt như bây giờ?
Trên mu bàn tay cắm một kim truyền chất lỏng trong suốt, tay còn lại đang truyền máu
Một ngày hai đêm, còn cần truyền máu sao? Cô tới cùng mất bao nhiêu máu?
Con số trên máy không ngừng nhảy, bác sĩ nhanh chóng bình tĩnh trao đổi nhanh các thuật ngữ chuyên ngành, liên tục tiến hành các thủ thuật phẫu thuật như đang đánh giặc
Chỉ có một mình anh đứng đó, không biết làm gì
Anh thậm chí không dám lại gần cầm tay cô, sợ mình vô ý chạm vào gây nguy hiểm cho cô
Đầu đau choáng váng, Thịnh Hữu Đình xoay người bước nhanh ra khỏi phòng cấp cứu, anh rốt cuộc không thể ở lại
Mùi thuốc sát trùng tràn ngập trong khoang mũi, trong đầu cứ hiện lên gương mặt trắng bệch nằm trên giường bệnh như đã chết của Vu Lam
Sáng sớm hôm sau, máu trong kho của bệnh viện không đủ, cả thành phố đều không có nhóm máu Brh- này, hiện tại phải đợi bệnh viện kêu gọi giúp đỡ
Thịnh Hữu Đình lúc ấy không nghĩ tới cái gi, chỉ biết cả thế giới con mẹ nó điên rồi! Sự việc phát triển hết chuyện này lại đến chuyện khác tới, hoàn toàn không cho người khác thở
Vu Y nghe được tin chạy đến tìm Thịnh Hữu Đình, xem ra tinh thần của cô ta không tốt lắm, “Hữu Đình, em có thể truyền máu cho chị, trước đây chị cũng đã cho em một lần, nhưng em có một điều kiện Anh đồng ý ly hôn với chị ấy, kết hôn với em!”
Thịnh Hữu Đình nhìn Vu Y, cảm giác xa lạ, là người con gái không sợ bị chôn sống kia, không màng nguy hiểm tính mạng cứu anh ra khỏi đám đổ nát sau trận động đất đó sao?
Anh muốn đợi, nhưng nhóm máu Brh- không tìm được, anh không đợi nổi nữa…
Người hiến máu cho Vu Lam là Vu Y, Vu Bách Niên và Ôn Như Ngọc thương tâm nhìn Thịnh Hữu Đình: “Hữu Đình, đừng khiến Y Y của chúng tôi thất vọng, Lam Lam từ nhỏ không thích nó, nó lại vì con không tiếc tính mạng Đứa nhỏ này!”
Thịnh Hữu Đình lạnh lùng nói: “Tôi biết, con người tôi ân oán rõ ràng”
Anh nói xong nhìn về phía Vu Bách Niên và Ôn Như Ngọc, hai người kia bị ánh mắt của anh dọa sợ run lên, đồng thời im lặng
Ân oán rõ ràng là có ý gì?
Muốn tìm manh mối bọn họ tính kế Vu Lam sao?
Lúc này, hai người họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Vu Y, hy vọng cô ta có thể nắm lấy trái tim của Thịnh Hữu Đình
Phẫu thuật kết thúc, Thịnh Hữu Đình được viện trưởng gọi tới văn phòng, anh vừa ngồi xuống, viện trưởng trầm trọng nói: “Ngài Thịnh, anh phải huẩn bị tâm lí, vợ anh về sau chỉ sợ không thể sinh con được nữa”
Hơi thở của Thịnh Hữu Đình hơi run nhẹ, bình tĩnh cười lạnh, “Trời sinh không thể sinh con mọi người có thể chữa trị, huống chi vợ tôi đã có thai một lần, chuyện ngoài ý muốn này về sau sẽ không xảy ra nữa”
Chưa kể lần này không phải ngoài ý muốn!
Nghĩ đến đây, tay anh nắm chặt lại, sự ngoan độc cũng hiện lên trong đôi mắt