Reng Reng !!!
Trần Thái Tuấn vội đánh răng rửa mặt, vội vã thay đồ, hắn phải nhanh lên nếu không kịp chuyến xe bus hắn sẽ trễ giờ làm. Tất bật chuẩn bị, hắn chợt nhớ lại, mình giờ đã bị đuổi việc còn gấp cái gì. Chán nản nấu nửa gói mì cuối cùng, hắn quyết định ăn xong sẽ ra ngoài tìm việc làm thêm. Trong thời gian chờ phỏng vấn công việc chính, hắn phải kiếm tiền để có thể tồn tại.
Giấc mơ hôm qua thật kì lạ, đây đã là lần thứ hai hắn mơ về nơi đó rồi, hơn nữa mọi thứ rất chân thật, hắn vẫn nhớ rõ như in từng chi tiết. Cái gì mà tu tiên, luyện thể, luyện khí, rõ ràng là trí tưởng tượng bay xa.
Đứng trước cửa công ty điện máy, hắn lắc đầu ngán ngẩm. Trước đây Trần Thái Tuấn chính là tốt nghiệp trường cao đẳng điện lực, hắn quả thực là có tay nghề ở lĩnh vực này vì đã có kinh nghiệm hai năm. Nhưng một lần bị rắn cắn, cả đời sợ dây thừng, hắn từng bị giật điện, nên từ đó về sau hắn không dám sửa những đồ điện tử nữa.
Hắn tự an ủi bản thân “ Đã lâu như vậy rồi, chắc mình đã hết sợ, mà không hết cũng phải làm, nếu không lấy tiền đâu mà ăn.”
Công việc lần này là đến sửa máy lạnh tại gia, dù biết là người có tiền mới sử dụng dịch vụ công ty hắn, nhưng khi đến nơi hắn vẫn thực sự choáng ngợp. Căn nhà này được xây dựng theo lối kiến trúc tân cổ điển, gây dấu ấn bởi kiến trúc Hy Lạp kinh điển mang vẻ đẹp vượt thời gian, hoa văn trang trí được thể hiện rõ nét qua các đường nét thẳng dài, đặc trưng và mái đầu hồi mô phỏng đền thờ Partheon nổi tiếng. Đặc biệt nó được đặt trên khuôn viên 500m2 giữa lòng quận 1. Hắn nuốt nước miếng, kìm hãm khát vọng sở hữu một căn nhà như thế này. Với một người ra đời bươn chải từ sớm như hắn, thì khao khát ấy chưa từng dừng lại mà chỉ mãnh liệt lớn lên từng ngày.
Kim Liên lúc này đang lo lắng nhìn ra ngoài cửa. Bên ngoài có người ngó trước ngó sau nhìn chằm chằm vào nhà cô từ nãy đến giờ. Hắn mặc bộ đồ cũ rách, ánh mắt láo liên, vừa nhìn đã biết không phải loại lương thiện gì.
“ Không lẽ hắn định cướp vào ban ngày luôn sao”. Cô định gọi điện cho bạn bè qua giải vây thì thấy hắn bấm chuông cửa.
“Alo chị Kim Liên, tôi ở bên công ty điện máy xanh đến sửa máy nước nóng cho chị theo hợp đồng đây.”
Kim Liên thở phào nhẹ nhõm. Cô liền ra mở cửa cho hắn, khoảnh khắc nhìn thấy Kim Liên, đồng tử Trần Thái Tuấn mở rộng đến cực hạn, chỉ sợ không thấy được hết khung cảnh này. Khuôn mặt tinh xảo vô song, ánh mắt lúng liếng khiến người nhìn mãi mãi chìm đắm, trong vô thức tạo cảm giác muốn che chở. Mũi thẳng, môi mặc dù đỏ quá mức nhưng lại nhỏ nhắn mê người. Ngũ quan tinh mỹ kia cho dù không hề trang điểm gì nhưng lại vô cùng xinh đẹp. Dù Kim Liên đã lên tiếng mời hắn vào nhà đến lần thứ ba rồi, hắn vẫn ngây người ra.
Nhận ra vẻ không vui trong ánh mắt Kim Liên, Trần Thái Tuấn lập tức xài văn lừa gạt tiểu cô nương “ xin lỗi Kim Liên, tôi thật không muốn nhìn cô khó xử. Nhưng nắng kia đâu thể làm tôi cháy, khi cô cười chắc chắn làm tôi say”. Hắn đã đọc qua sách chiến thuật kua gái hắc ám của tình thánh Háng Vương, nếu ánh mắt đối phương nhìn bạn rồi nhìn xuống đất, rồi trở lại hai nhịp như vậy, chắc chắn đã có ý với bạn rồi. Nhìn ánh mắt Kim Liên lên xuống như vậy hơn ba lần “Chắc chắn đã xao xuyến trước ta rồi hị hị, Háng Vương lợi hại ”.
Trong lòng Kim Liên hiện tại quả thực ngổn ngang, cô lo lắng “thằng cha này bị bệnh hả, có chắc hắn là nhân viên điện máy xanh không đây, hay là bây giờ mình giả vờ có việc rồi đuổi hắn về”. Nghĩ vậy nhưng Kim Liên vẫn dẫn hắn vào nhà tắm để hắn sửa máy nước nóng cho cô, khí trời đã se lạnh, không có nước nóng cô không thể tắm được.
Với lối kiến trúc tân cổ điển này, trần nhà được xây cao hơn với bình thường, nếu chỉ leo lên ghế hoặc thang xếp bình thường sẽ không cách nào đụng trần.
“Trần nhà cô cao quá, tôi phải ghép thang mới với tới cái máy nước nóng này được. Làm phiền cô đứng ở dưới giữ thang giúp tôi nhé.”
“Được anh làm đi tôi sẽ giữ giúp anh”
Lúc này, một mùi thơm ngát xông vào mũi Trần Thái Tuấn, làm hắn cảm giác càng khó đứng hơn. “Đây là mùi phụ nữ sao, lần đầu tiên mình thấy có người thơm như vậy, hay là mùi giàu” cô nam quả nữ đứng ở trong phòng như vậy khiến hắn ngày cảm thấy nhộn nhạo. Hắn sợ sệp mở hộp máy nước nóng , thì ra là bị hở điện rồi, tuy đã tự trấn an mình, nhưng đối mặt với những dây điện loằng ngoằng, hắn vẫn có chút sợ hãi.
“Cô lấy giúp tôi búp thử điện trong hộp đồ nghề của tôi ” Lúc hắn cúi xuống đón lấy bút thử điện trong tay Kim Liên, hai mắt hắn c mắt làm hắn không nỡ, hai tròng mắt không thể tự chủ mà nhìn.
sáng lên, lúc này mọi lo lắng trong lòng hắn đều tan biến, bởi vì hắn ở trên cao, nên nhìn xuống qua cái cổ áo của nàng, hai ngọn đồi cao vun vút, hắn thấy hết. Trần Thái Tuấn biết như vậy là không có đạo đức, nhưng cảnh vật trướ
Trần Thái Tuấn trong lòng thầm kêu: "Má ơi, cho con nhìn thêm chút nữa đi, chỉ thêm một phần mười nữa cũng được"
Thật không ngờ ở nhà Kim Liên lại thoáng như vậy, cô không mặc áo ngực, nhìn thấy được một mảnh da trắng nõn, căng tròn, đáng tiếc chỗ quan trọng nhất thì đã bị đè lún trong lớp áo. Trần Thái Tuấn cảm giác được thằng em nhỏ bắt đầu ngọ ngoạy, cả mặt nóng bừng, cổ thì khô ran.
"Anh cầm lấy bút thử điện này" Kim Liên đưa mãi mà hắn không cầm lấy liền cảm thấy kì quái.
Lúc Kim Liên ngẩng đầu lên thì phát hiện ra hai mắt Trần Trần Thái Tuấn đang nhìn qua cái cổ áo của cô, lúc này mới biết mình bị lộ "hàng", vội vàng kéo áo lại, hai má đỏ bừng nói: "Cái anh này, anh nhìn đi đâu vậy,của anh này!"