Bộ câu hỏi phỏng vấn vào Coteccon thật khó, nếu không phải Trần Thái Tuấn dày dặn kinh nghiệm, lại có thời gian đảm nhận toàn bộ vị trí, hắn không thể đối đáp suôn sẻ như vậy. Xem ra nhẫn nhục vượt qua cực khổ, ắt hẳn thành công sẽ đến.
Thời gian phỏng vấn, cứ thế trôi đi trong sự căng thẳng nghẹt thở. Từng người một trở ra, có người mặt mày ủ rủ, cũng có vài người đăt trên môi nụ cười tự tin, hiên ngang bước ra phòng chờ như Trần Thái Tuấn.
Quả thực Trần Thái Tuấn nhận định cơ hội của mình rất lớn, bộ hồ sơ kinh nghiệm của hắn vô cùng phong phú và chỉn chu. Cảm quan độ hài lòng của người phỏng vấn cũng rất tốt. Hắn đã bắt đầu nghĩ đến việc vay tiền sắm một bộ đồ công sở mới.
" Trong lúc chờ đợi kết quả, đi tham quan nhà vệ sinh ở đây vậy" .
"Chậc" đúng là tập đoàn lớn, quan tâm cả đầu vào lẫn đầu ra, nhà vệ sinh ở đây rộng rãi, trang trí bắt mắt, sạch sẽ, sàn nhà sáng như gương, còn có cả máy lạnh và tinh dầu thơm. Quan trọng nhất là có vòi xịt đít, cường độ nước vừa phải, nút bấm lại êm nhẹ, hắn rên lên sung sướng. Đúng lúc này có tiếng bước chân đi tới.
"Chị Ngọc Huệ à, dây chuyền ngọc trai này thật hợp với chị, tôn làn da sáng của chị lắm đó" là tiếng nói chuyện của hai người phụ nữ.
Trần Thái Tuấn gào thét trong lòng "chết mẹ rồi, vào nhầm nhà vệ sinh nữ". Vì mãi ngắm nhìn khung cảnh bài trí xa hoa nơi này, hắn không biết mình đã đi nhầm.
Giọng nói người này có chút quen thuộc, đến khi hắn nhớ ra là ai, trong lòng lại dậy sóng phẫn nộ .
"Chuyện nhỏ thế này chỉ cần giám đốc Bình nói với chị một tiếng là được, Tiểu Vy à, em cần gì phải tốn kém như vậy"
Nguyên lai Tiểu Vy là cháu của Phó tổng giám đốc Thanh Bình, lúc này vừa ra trường, tuy chưa có kinh nhiệm, lại lợi dụng chức vụ của chú mình tranh chức trưởng phòng Marketing ở tập đoàn Coteccon.
"Chỉ cần chị thích là được rồi, đây là tâm ý của em. Chị không được từ chối." Dây chuyền này ba mươi mấy triệu, là chiếc mà Tiểu vy rất thích, nhưng so với sự nghiệp thì không là gì cả.
"Vậy được món quà này chị nhận, cảm ơn em. Còn về chuyện phỏng vấn em yên tâm, chuẩn bị đi làm là được rồi"
Trần Thái Tuấn khẽ thở dài, hắn một lần nữa vô duyên với các tập đoàn lớn. Lần này cũng không nằm ở năng lực, hay bằng cấp. Xã hội này chính là như vậy, mạnh được yếu thua, người xưa nói thứ nhất hậu duệ, thứ nhì quan hệ, thứ ba tiền tệ, kẻ có trí tuệ chỉ có thể ngậm ngùi chấp nhận đứng thứ tư. Khi còn trẻ Trần Thái Tuấn cũng có hoài bão to lớn là trở thành tỷ phú tự thân, để thực hiện hoài bão đấy hắn luôn cố gắng nổ lực, phá tan những rào cản của xã hội. Nhưng càng trưởng thành, hắn càng ngậm ngùi chấp nhận hiện thực cay đắng từ xã hội thối nát này. Người đi cửa sau như cô gái kia, người mà có quan hệ với giám đốc thì tỉ lệ được chọn gần như trăm phần trăm.
"Trước mắt rời khỏi đây đã" Đợi khi sự yên ắng hoàn toàn trở lại, Trần Thái Tuấn rón rén hé cửa nhà vệ sinh bước ra ngoài. Hắn thậm thụt như tên trộm, lúc này mà bị bắt gặp thì thanh danh có rửa ba ngàn năm cũng không sạch.
Aaaa !!!
Anh...Anh là ai, sao lại vào nhà vệ sinh nữ"
"Con mẹ nó, tại sao cứ nghĩ đến chuyện xui xẻo, thì chắc chắn sẽ vận vào người. Vậy mà bị bắt quả tang rồi". Cả người đầm đìa mồ hôi, Trần Thái Tuấn cuống quýt nghĩ biện pháp đối phó cô gái xinh xắn đối điện.
" Ây da em gái xinh đẹp, chuyện là dầy. Từ khi mười hai tuổi chế đã cảm nhận được bên trong chế là một người đàn bà rồi. Chế cũng giống như cưng, đi bên đây đâu có sao"
“ Anh nói láo, bê đê sao cao lớn như vậy, lại còn để cả râu”
“Ứm ừm, nè gái, đừng có gọi chế là anh chứ, có biết là chế ghét ai gọi vậy lắm hôn” đằng nào cũng không được nhận làm ở đây, Trần Thái Tuấn quyết định nhập tâm làm bê đê, chơi lớn một lần.
“Đâu phải ai sinh ra cao lớn cũng là đàn ông đâu gái, nhìn dậy chứ bên trong chế nhũn hết hà, nói gái hông tin chứ chế là bóng kín, vì vậy chế mới để râu đi làm rồi” Hắn cong mông, chu mỏ ai ái nói.
Nhìn thấy hắn õng ẹo thành thục lại thêm đôi mắt sáng không tạp chất, cô gái dễ dàng tin tưởng. “Nhưng mà chế cũng không nên vào đây, chỗ này chỉ nữ đi thôi, chế vào dễ bị hiểu lầm lắm”
“ Ưm, dậy chế qua bên kia, goodbye cưng nhen” Trần Thái Tuấn lúc này đang tạ ơn trời phật phù hộ độ trì, cuối cùng hắn cũng thoát khỏi nơi đây, vẫn là mấy em gái mới lớn thành thật dễ nói chuyện. Nếu gặp phải mấy bà cô già rành đời, hắn chắc hẳn phải nằm dưới chân mấy bà cô đấy.
Vội vội vàng vàng chạy ra cửa, Trấn Thái Tuấn tức anh ách vì đụng phải một người không nhìn đường lao vào đẩy hắn ngã lại vào nhà vệ sinh nữ. Hắn thật muốn mở miệng chửi thề, nhưng cái vật mềm mềm, co giãn này lại đang áp vào mặt hắn . Cảm giác lại vô cùng quen thuộc, ngồi dậy hắn bàng hoàng, há hốc miệng. Ông trời đúng là triệt đường sống, oan gia ngõ hẹp, người mà hắn đụng phải chính là Kim Liên. Quý cô giàu có, mà hắn đã tiếp xúc thân mật trong lần sửa máy nước nóng.
Chúc các đạo hữu một năm mới bình an, dồi dào sức khỏe, vạn sự như ý.
Tết tất bật việc nhà, ta lại quên mang lap về, phải viết truyện bằng điện thoại nên có chút bất tiện. Mong các DH thông cảm cho sự chậm trễ gần đây