• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Sơn Chiết Mai Thủ là võ công cận chiến linh hoạt giữa công và thủ trong chiến đấu . Môn công phu này còn được gọi với cái tên khác là "Lục Lộ Chiết Mai Thủ". Sở dĩ gọi như vậy là bởi nó gồm 3 lộ chưởng pháp và 3 lộ cầm nã pháp.

Môn võ công này biến pháp phức tạp,khó có thể học hết, người dùng có chân khí càng cao, kiến thức võ học càng nhiều thì hiệu quả của nó càng lớn. Bất luận là chiêu số võ công gì trong thiên hạ chỉ cần cảnh giới không chênh lệch quá nhiều cũng đều có thể dung nạp biến hóa vào bên trong Thiên Sơn Chiết Mai Thủ.

Pặc Pặc Pặc !!!

Thân cây bàng được trồng ở bệnh viện liên tục bị Trân Thái Tuấn đấm lõm vào, vỏ cây tróc ra một mảng lớn, chằng chịt hiện lên dấu tay của hắn. Kể từ ngày bại trận dưới tay gã đại ca buôn ma túy, hắn càng thêm chăm chỉ với việc luyện võ. Kinh nghiệm đối trận của hắn quá ít, chiêu thức lại không đủ phong phú khó tạo ra nhiều biến hóa khi gặp kẻ địch mạnh.

Luyện đến khi hai nắm đấm nhỏ máu, Trần Thái Tuấn thở dốc, vận dụng khẩu quyết hàng trăm lần, hắn vẫn chỉ tinh thông được hai lộ cầm nã pháp.

“Chiêu thức ảo diệu, lực đạo tuy mạnh, nhưng thoát ra ngoài quá nhiều, khó gây lên sát thương lớn” một giọng nói bất thình lình vang lên, Trần Thái Tuấn hoàn toàn không hay biết Đình Trọng đứng sau lưng mình từ lúc nào.

“Chào cán bộ, cảm ơn anh hôm đó cứu tôi” Trần Thái Tuấn khách khí chào hỏi.

“Là trách nhiệm của tôi, không đáng nhắc đến, có điều cậu luyện tập cường độ như vậy, rất dễ tổn thương cơ thể”

“Vâng cảm ơn cán bộ nhắc nhở, có điều hôm trước em thấy cán bộ nhảy xa hơn mười mét, ở giữa không trung còn tung một cú đá móc, không biết là võ công gì. Cán bộ là người tu tiên sao” Trần Thái Tuấn rất tò mò, có thể tung cước chuẩn xác mà mạnh mẽ như vậy, hẳn là cảnh giới cao hơn hắn.

Đình Trọng bật cười “ haha… cậu nghĩ nhiều rồi, tu tiên chỉ tồn tại trong truyền thuyết, còn nữa tôi chỉ hơn cậu vài tuổi, không ngại thì cứ gọi một tiếng anh Trọng là được”

“Được anh Trọng, quả thực em vừa nhập môn không lâu, không rõ cảnh giới võ công là gì, mong anh có thể giảng giải chút ít giúp em”

“Ồ!!! Nhìn thân thủ của em không tệ, anh không nghĩ là em nhập môn không lâu. Võ công chúng ta chia thành ba cảnh giới chính là Thối Thể cảnh, Khai Nguyên cảnh, Khí Động cảnh, mỗi cảnh giới gồm ba kì là sơ kì, trung kì và hậu kì. Cảnh giới như ta là Khai Nguyên sơ kì” Đình Trọng miệt mài giảng giải cho Trần Thái Tuấn.

Như vậy ở trái đất không còn người tu tiên, quả nhiên giữa hai thế giới có sự khác biệt lớn về hệ thống tu luyện. Nhưng có vẻ như Thông Huyền Đại Lục là nơi phát triển con đường tu luyện hơn, trong kí ức của Tiêu Hư Tử để lại, Trần Thái Tuấn còn thấy con người có thể chẻ núi, lấp biển kinh thiên động địa. Trần Thái Tuấn thầm nghĩ, nếu so sánh về sức mạnh thì Khí động cảnh ở trái đất tương đương với cảnh giới nào trong hệ thống tu tiên Thông Huyền Đại Lục.

“Anh Trọng làm sao để phân biệt các cảnh giới với nhau”

“Rất đơn giản, khi lên đến Khai Nguyên Cảnh bản thân sẽ sinh ra thần thức, có thể nội thị cơ thể và cảm nhận các vật thể xung quanh, võ giả ở cảnh giới thấp không thể che giấu thực lực với người có cảnh giới cao hơn. Lên đến Khí Động cảnh, bản thân có thể phát ra chân khí hóa hình, cách không thi triển, tăng mạnh thực lực khi chiến đấu. Phần lớn con người cơ thể khỏe mạnh bình thường đều ở thối thể cảnh sơ kỳ, các vận động viên thể thao, các võ sĩ có thể dùng tay bổ gạch, dùng răng kéo xe, nằm lên bàn chông không ảnh hưởng đã lên đến thối thể trung kỳ, đến hậu kỳ đao thương bình thường bất nhập, bật cao, nhảy xa, các phản xạ đều tăng lên mấy lần. Nếu anh không nhầm thì em chính là ở Thối thể hậu kỳ.”

Gật gù nghe giảng giải, Trần Thái Tuấn sơ bộ hiểu được hệ thống tu luyện ở trái đất, Thối thể hậu kỳ như hắn tương đương với Luyện thể tầng năm, Khai Nguyên chính là Luyện khí kỳ, Khí động cảnh ngang hàng Trúc Cơ.

“Vậy vượt qua Khí Động cảnh thì sao, trên thế giới người mạnh nhất hiện tại cảnh giới gì vậy anh Trọng”.

“Vượt qua Khí Động cảnh anh không biết, cũng chưa từng nghe nói có người đạt được. Hiện tại người mạnh nhất đang ở Khí Động hậu kỳ, ông là trụ trì Kamar-Taj của tu viện Tashilhunpo miền đông Tây Tạng, tiếp theo là cựu giáo hoàng Vatican Joseph Fouché, thủ lĩnh tam giác vàng Khun Sa, lão đại tổ chức Yamaguchi ông trùm giới yakuza nhật bản Saturo Nouma. Bốn người này được mệnh danh là tứ đại tông sư, nghe đồn tổng thống Nga Putin cũng đã tấn thăng Khí Động cảnh hậu kỳ, nhưng không công bố ra ngoài. Ở Việt Nam chúng ta, người thực lực mạnh nhất chính là Đại Tướng quân đội nhân dân Việt Nam Nguyễn Chí Trung, ông đã đạt cảnh giới Khí Động trung kỳ đỉnh phong. Nhưng các cao thủ Khí động hậu kỳ đều đã ngoài bảy mươi, thậm chí giáo hoàng Joseph Fouché năm nay một trăm hai mươi tuổi, đại tướng của chúng ta vẫn còn trẻ, chỉ mới năm mươi lăm tuổi tương lai nhất định tấn thăng Khí Động hậu kỳ.”

Trước giờ Trần Thái Tuấn cứ nghĩ những chuyện này chỉ có trên phim ảnh, không ngờ ngay tại nơi hắn sinh sống, việc con người có thể trở nên mạnh mẽ, động trời như vậy mà chính phủ không công khai, thiết nghĩ thế giới này còn quá nhiều điều bí mật, cũng đầy rẫy nguy hiểm. Bọn tội phạm lần trước là một ví dụ, nếu như người đối đầu lần trước là Khun Sa, căn bản hắn không có cơ hội sống sót.

“Được rồi, võ công mà tôi thấy cậu thi triển lúc nãy rất tinh thâm, cậu là người của môn phái nào, sư phụ là ai” Nhìn đòn cầm nã thủ của Trần Thái Tuấn, như vô tình lại hữu ý, ra tay tuy chậm nhưng ảo diệu khôn lường, Đình Trọng biết võ công này không hề tầm thường, người sáng tạo ra chắc chắn phải là cao thủ khí động cảnh.

Sư phụ… Trần Thái Tuấn sực nhớ võ công và tâm pháp hiện tại đều là ký ức Tiêu lão huynh để lại, hiển nhiên hắn là sư phụ Trần Thái Tuấn, nhưng bọn hắn lại kết nghĩa huynh đệ, cũng không thể gọi một tiếng sư phụ. Lắc lắc đầu thôi thì cứ gọi sư phụ vậy “Em thuộc phái Tiêu Dao, sư phụ là Tiêu Hư Tử”

“Tiêu Dao ư…” Đình Trọng lục tìm trong trí nhớ, vẫn nhớ ra được cái tên môn phái này, có thể là môn phái nhỏ. “Sư môn của em ở đâu, nếu có dịp anh sẽ đến chào hỏi”

“Xin lỗi anh Trọng, hiện tại em vẫn không biết nó nằm ở đâu”

Nhiều môn phái có quy định không được tiết lộ vị trí và danh tính đệ tử trong sư môn, Tiêu Dao này có lẽ cũng thế. “không sao anh hiểu mà, luyện tập mà không có người cọ sát rất khó tiến bộ, thế nào có hứng thú so chiêu cùng anh không”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK