Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter
Cơm nước xong xuôi, mới vừa lên xe, Đào Anh Thy nói ngay: "Tôi muốn đi bệnh viện thăm ba tôi. Anh đưa tôi đến đó đi, đêm nay tôi tự về nhà trọ cũng được!” "Tại sao phải đi thăm ông ta?" Tư Hải Minh hơi nhíu mày, hiển nhiên là không cho.
"Lúc sáng ông ta gọi điện thoại cho tôi, nếu đã gọi điện thoại cho tôi thì chắc là nhà họ Xa không ai để ý tới ông ta! Đi châm chọc một chút thì trong lòng tôi sẽ dễ chịu." Đúng vậy, Đào Anh Thy cảm thấy bây giờ trong lòng rất khó chịu! Thật ra cô muốn xem dáng vẻ bị đánh của Đào Hải Trạch cũng không đến mức chọn lúc này, nhưng cô cũng hết cách, lúc nào cô cũng muốn tìm cách tránh tiếp xúc với Tư Hải Minh!
Dù cho bây giờ cô cảm nhận được áp lực từ Tư Hải Minh nhưng cô vẫn không hối hận với những lời mình đã nói!
Đến cửa bệnh viện, Đào Anh Thy nói "Tôi xuống xe", sau đó nhảy xuống xe, đi thẳng vô trong bệnh viện.
Đi vào, quay đầu nhìn lại thì thấy chiếc Rolls Royce màu đen vẫn còn ở đó. Bước vào thang máy, Đào Anh Thy nhìn cửa đóng lại, trong lòng nặng trĩu như bị một tảng đá lớn đè lên, khiến cô hít thở cũng khó khăn!
Không thể trốn đi cũng không thể tiến thêm một bước, cuộc sống mơ hồ như vậy, còn đường phía trước mịt mờ không nhìn thấy lối ra, không biết nếu đi tiếp thì có bị rớt xuống vực sâu vạn trượng hay không...
Đi vào phòng bệnh của Đào Hải Trạch, mặt không thay đổi nhìn Đào Hải Trạch mình đầy thương tích trên giường.
Giống như cô nghĩ, không có ai đến thăm Đào Hải Trạch.
Trong phòng bệnh ngay cả hoa quả và hoa tươi cũng không có.
Đào Hải Trạch thấy Đào Anh Thy xuất hiện thì rất kinh ngạc.
"Sao con lại tới đây?"
Đào Anh Thy không thể nói là vì tránh mặt Tư Hải
Minh được?
Cô ngồi xuống: "Không phải ông gọi tôi tới sao? Cho dù ông có một đứa con trai một đứa con gái nhưng phận làm con gái ruột như tôi cũng không thể làm ngơ được."
"Bọn họ cũng tính là con trai con gái sao, con có thấy con trai nào đánh ba của mình sao?" Đào Hải Trạch giận không chỗ trút!
Đào Anh Thy không nói gì, trong lòng nghĩ, trước thì chưa từng thấy con trai đánh ba mình, giờ thì đã gặp được.
"Nghĩ xem ba cần cù chăm chỉ, trả giá cho nhà họ Xa nhiều như vậy, kết quả lại đánh ba tới nông nỗi này? Ba đánh Xa Huệ Anh là sai sao? Ba bị bà ta khinh thường nhiều năm như vậy, đánh một lần thì đã sao?" Đào Hải Trạch hỏi.
"Cả nhà nhà họ Xa đều là đồ vong ân phụ nghĩa, cho nên ông mới bị như vậy. Từ trước khi tiếp xúc với nhà họ Xa là tôi đã nhìn ra rồi, uống cho ông vẫn luôn nhẫn nhịn!" Đào Anh Thy nói.
"Ba nghĩ chỉ cần nhịn một chút, chỉ cần nhà vẫn còn là được! Quả nhiên làm người không thể luôn nhẫn nhịn!" Đào Hải Trạch nói.
"Xa Huệ Anh không tìm ông sao?"
"Có gọi điện thoại cho ba nhưng bà ta không thể tới.” Đào Hải Trạch nói.
Đào Anh Thy biết, khi Đào Hải Trạch gọi điện thoại cho Xa Huệ Anh thì chắc chắn thái độ không phải là tức giận như bây giờ, ông ta không có đạt được thứ mình muốn thì sẽ không bộc lộ ra tính tình tham lam và vũ phu của mình!
Đào Anh Thy tung tin về chuyện đời tư của ông ta lên mạng là một thời cơ rất tốt!
Bây giờ cô rất hài lòng! Sau đó, kế hoạch vẫn phải tiến hành tiếp! Cô muốn cho Đào Hải Trạch biết, ai đối xử với ông ta ác hơn!
"Không nhất định phải xem sắc mặt của bọn họ."
"Con có ý gì?" Đào Hải Trạch kịp phản ứng, hỏi. "Tôi đã giúp ông liên hệ với bên phía Tập đoàn Vương Tân, người phụ trách khu Tây Nam sẽ gọi điện thoại cho ông." Đào Hải Trạch kích động đến phát run, làm ảnh hưởng tới phần bị thương ở bụng, nhưng ông ta vẫn nhịn đau hỏi: "Thật không? Con nói khi nào? Lúc ba gọi điện thoại cho con con cũng không nói."
"Tôi nói khi Tư Hải Minh đến đài truyền hình đón tôi." Đào Hải Trạch hỏi: "Ngài Hải Minh đâu?"
"Ở bên ngoài." Đào Anh Thy nghĩ, chắc chắn Tư Hải Minh không có rời đi.
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter