• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta, Thái tử phi danh chính ngôn thuận, dung mạo như hoa, da trắng nõn nà.

Chẳng đáng một xu, bởi vì ta là nữ phụ.

Thái tử cưới ta, bởi vì Hoàng thượng muốn áp chế khí thế của hắn ta, sợ cây to đón gió sẽ khiến những dòng chảy ngầm bên dưới nổi lên, bất lợi cho đại thống. Xác định người kế vị quá sớm, khó tránh khỏi việc những người khác sẽ nổi lòng tạo phản, không ai kiềm chế, một mình độc tôn sẽ khiến huynh đệ tương tàn, tuyệt địa phản kích, chỉ e rằng sẽ làm lung lay gốc rễ của đất nước.

Người Thái tử yêu là con gái của Tể tướng đương triều. Nếu ta là Hoàng thượng, ta cũng sẽ không để hắn ta cưới. Nếu hai người bây giờ kết thông gia, vậy còn ta làm gì nữa, ta sớm thoái vị cho xong.

Hoàng thượng vì muốn thêm chút trò vui cho cuộc chiến đoạt vị, liền nghĩ ra một trò, "vô tình" an bài cho hắn ta một chính thê là ta. Cha ta là một tiểu quan, nhỏ đến mức nào? Nhỏ đến mức không cần lên triều.

Vốn dĩ Thái tử luôn muốn cầu hôn con gái Tể tướng, thậm chí còn định từ bỏ giang sơn chỉ vì mỹ nhân, mỹ nhân của hắn ta cũng chung tình, hai người tâm đầu ý hợp. Cuối cùng Hoàng thượng nảy ra ý tưởng, tổ chức một buổi yến tiệc đèn lồng Nguyên tiêu, mời tất cả con cái của các quan viên trong triều đến tham gia, bao gồm cả Thái tử và các vị Vương gia, Công chúa chưa kết hôn. Bề ngoài là tổ chức một buổi gặp mặt, thực chất là giăng bẫy Thái tử.

Trời cao phù hộ, vận cứt chó ập đến.

Cha ta vì muốn ta tìm được một tấm chồng tốt, đương nhiên cũng phải nhét ta vào buổi gặp mặt này. Ta nhìn mọi người đều hớn hở ngâm thơ đối đáp, thật sự là chán chết.

Liền lấy một đĩa bánh ngọt, trốn vào một căn phòng trống bên cạnh ăn. Nha hoàn của ta còn tham ăn hơn ta, từ lâu đã hòa nhập với đám a hoàn hay tiểu nha đầu nhà ai đó rồi, không biết là ta đến xem mắt hay là nàng đến xem mắt nữa, nếu không phải lớn lên cùng nhau, ta đã sớm đuổi nàng ra khỏi phủ rồi.

Không biết ta ngồi bao lâu, tóm lại lúc đĩa bánh sắp hết, ta định ra ngoài xem khi nào thì tan cuộc. Kết quả đột nhiên một cơn buồn ngủ ập đến, ta mơ mơ màng màng liền ngủ thiếp đi.

Lúc tỉnh dậy, ta đang nằm trên giường, áo khoác nửa mở, bên giường ngồi một người đàn ông. Chưa kịp để ta kinh ngạc giả vờ e thẹn, ta phát hiện bên ngoài rèm châu, ngồi một hàng đàn ông.

Ta vừa nhìn đã thấy khuôn mặt tiều tụy của cha ta đang quỳ, bên cạnh là Tiểu Hạ, đứa chỉ biết ăn, giờ đây mặt mày tái mét và một ông lão mặc đồ vàng son lộng lẫy, nhắm mắt dưỡng thần. Còn lại vài người ta đều không quen biết.

Bộ não của ta thật sự không đủ để xử lý tình huống phức tạp như vậy, đến nỗi ta đã từng nghĩ mình đang nằm mơ, vì vậy ta ngồi dậy nhìn một lúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-phi-tu-tren-troi-roi-xuong/chuong-1.html.]

Lại nằm xuống.

Nằm xuống rồi, ta lại lén nhìn quần áo của mình, ngoại trừ áo khoác ngoài không thấy đâu, vai và cánh tay lộ ra, váy và đồ lót của ta đều còn nguyên vẹn, lại thở phào nhẹ nhõm.

Ngay lúc ta định dùng cách ngủ lại để trốn tránh tất cả, ông lão mặc đồ vàng lên tiếng.

"Thái tử, ngươi say rượu làm nhục tiểu thư nhà lành, hủy hoại thanh danh của người ta, làm nhục gia phong người ta, ngươi định giải quyết thế nào?"

Ta đang hấp hối bỗng bật dậy, cảm giác mình như vừa gây ra chuyện động trời. Nhưng ngoài việc trợn mắt há hốc mồm ra thì ta cũng chẳng biết nên nói gì, bởi vì ta chẳng nhớ gì cả, chẳng lẽ sau khi ăn no ta lại đi giở trò với Thái tử? Người ta thường là say rượu mất kiểm soát, còn ta thì no bụng mất kiểm soát?

"Nhi thần sẽ làm theo ý phụ hoàng." Người đàn ông đứng bên giường, quay lưng về phía ta, gần như nghiến răng nghiến lợi nói ra mấy chữ này. Ta thậm chí còn nghe thấy cả tiếng răng nghiến ken két của hắn. Tay hắn nắm chặt lấy thành giường gỗ, phát ra tiếng kẽo kẹt.

Thái tử đang nổi cơn thịnh nộ.

Cuối cùng ta cũng sắp xếp lại được những suy nghĩ trong đầu, nhớ ra mình còn một cuộc hôn nhân dang dở.

"Hoàng thượng? Dân nữ có hôn ước trong người, gả cho Thái tử e là không ổn. Hơn nữa, hình như Thái tử cũng không làm gì với dân nữ, chuyện này cứ cho qua được không ạ?"

Vừa dứt lời, ta thấy cha ta hình như ngất xỉu.

Ông hoàng đế khoác long bào vàng chói lọi kia dường như sững người một lúc, sau đó liền bật ra tiếng cười sảng khoái: "Đứa nhỏ này đúng là hiểu chuyện lắm, hahaha, không sao, nếu Thái tử đã hứa cưới ngươi, hôn ước trước đây của ngươi tự nhiên không còn hiệu lực nữa, cứ chọn ngày lành tháng tốt mà làm thôi."

Thế là, chưa đầy một tháng, ta đã thành Thái tử phi.

Cùng với đó là vô vàn lời gièm pha và chửi rủa, gánh chịu đủ loại danh hiệu như hồ ly tinh, đồ lẳng lơ không biết xấu hổ, làm ô uế thuần phong mỹ tục, ta đã trở thành Thái tử phi. Tuy rằng lời đồn đại bên ngoài là Thái tử say rượu đã cưỡng bức ta, bị Hoàng thượng bắt quả tang tại trận. Nhưng nữ nhân trong thiên hạ này, ai mà tin được vị Hoàng thái tử anh tuấn, oai phong lẫm liệt, vị minh quân tương lai của chúng ta, lại đi chủ động giở trò với một nữ nhi dung mạo tầm thường, con gái của quan thất phẩm không chút danh tiếng chứ?

Đương nhiên, ta cũng đồng ý, ngoại trừ câu dung mạo tầm thường kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang