• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái tử dọn ra ngoài gặp gỡ các đại thần và thuộc hạ trong phe mình, cũng là để che mắt mọi người, bàn bạc đối sách. Nếu không, trước cửa nhà liên tục có đại thần ra vào, càng khiến người ta thêm lời bàn tán, gây sự chú ý.

Tuy đã làm Thái tử phi nhưng ngày nào ta cũng rất nhàm chán, Thái tử không về nhà nên ta cũng không cần phải giữ lễ nghĩa gì. Thái tử đã sớm ra ngoài lập phủ riêng, không ở trong cung nên ta cũng không cần phải ngày nào cũng vào cung thỉnh an. Lại vì cái danh Thái tử phi này đến một cách bỉ ổi nên phủ Thái tử cũng vắng vẻ, chẳng có mấy người đến thăm hỏi chúc mừng.Ngược lại ta lại sớm được sống cuộc sống mà mình hằng mơ ước, ngày nào cũng ngủ nướng đến tận trưa, không cần thỉnh an, không cần hành lễ. Tóc tai bù xù, mặc áo mỏng chạy khắp phòng, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, đúng là béo lên kha khá. Bọn hạ nhân tuy rằng vì xuất thân của ta mà không mấy tôn trọng nhưng vẫn rất biết lễ nghĩa. Ban đầu cứ tưởng ta là người mưu mô xảo quyệt nào ngờ ta lại là kẻ lười biếng, đối với hạ nhân cũng coi là tốt nên dần dần thái độ của bọn họ đối với ta cũng tốt hơn nhiều.

Hôm đó, ta lại xõa tóc, ngồi trên chiếc ghế bập bênh trước cửa phòng, chân trần phơi nắng, hứng chí lên còn hát nghêu ngao mấy bài hát tự sáng tác, gọi hai ba nha hoàn đến đệm đàn cho ta.

Đang hát đến câu "Là ta đã cho ngươi tự do quá lớn!!!" thì Thái tử về.

Vì biết trước số phận của mình chỉ là một nữ phụ nên ta luôn giữ vững phương châm không kiêu ngạo, không nóng vội, không gây chuyện thị phi, không yêu không hận không dây dưa, tính mạng là trên hết, giàu sang phú quý đứng thứ hai. Ta hy vọng sau khi cơn sóng gió này qua đi, sẽ tìm lý do để Thái tử hưu ta. Hoặc là giả vờ c.h.ế.t bất đắc kỳ tử để nhường chỗ cho nữ chính, ta sẽ cầm một khoản tiền lớn sau khi bị hưu, đi du sơn ngoạn thủy, bao nuôi trai đẹp.

Vậy nên ta cần phải làm là cố gắng se duyên cho chuyện tình buồn của nam nữ chính và giữ mình trong sạch, cố gắng không yêu nam chính cũng đừng để nam chính yêu ta, như vậy ta có thể đường đường chính chính tái giá, tìm một chàng trai tuấn tú và dùng số tiền Thái tử cho để sống sung sướng cả đời.

Vậy nên khi Thái tử nói: "Trong vòng một năm phải sinh con.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thai-tu-phi-tu-tren-troi-roi-xuong/chuong-3.html.]

Ta lập tức nhảy khỏi ghế bập bênh, định tìm cái cột nào đó để đ.â.m đầu tự tử ngay tại chỗ. Nhưng lại bị Thái tử túm cổ áo lôi vào phòng.

Ta ôm chặt lấy quần áo, cảnh giác nhìn hắn, chẳng lẽ tên này định giữa ban ngày ban mặt mà làm chuyện đồi bại?

Đồ vô liêm sỉ!

Hắn ấn ta xuống ghế, sai người hầu chuẩn bị bữa ăn. Còn ta ngồi trên ghế, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không hiểu tại sao Thái tử lại muốn sinh con với ta. Nếu gạo đã nấu thành cơm rồi thì nữ chính làm sao vào cuộc được?

Ta cẩn thận nhớ lại nội dung trong sách, hình như nhớ ra được chút ít.

Nữ chính ốm liệt giường vì quá đau lòng, chán nản, đã có dấu hiệu ho ra máu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, e là tính mạng khó giữ, Thái tử cầu xin Hoàng thượng cho phép cưới nàng ta làm trắc phi. Tể tướng tuy cảm thấy mất mặt, nhưng dù sao cũng không nỡ để con gái yêu quý của mình cứ thế héo mòn nên cũng cầu xin Hoàng thượng. Thậm chí còn xin từ quan về quê, chỉ mong cứu lấy tính mạng con gái mình.

Tể tướng là bậc tam triều nguyên lão, theo phò tá tiên đế lập nên bao chiến công hiển hách, thấu hiểu lòng đế vương, am hiểu thời cuộc, biết tiến biết lùi, có thể từ quan về quê bất cứ lúc nào. Vốn đã định rút lui khỏi triều đình nhưng triều đình đang trong thời kỳ chuyển giao, văn thần nắm quyền, võ tướng suy yếu. Hơn nữa, tuy lão Tể tướng trung thành nhưng nhiều năm qua, gia tộc nhờ hoàng ân mà phát triển mạnh mẽ, thông qua hôn nhân mà tạo dựng mối quan hệ chằng chịt, con cháu ngày càng kiêu ngạo, cần có gia chủ trấn áp, bởi vì hiện nay quốc gia chưa ổn định, Man Di nơi biên ải vẫn đang rình rập nên chưa thể ra tay ổn định nội bộ.

Hoàng thượng đạt được tâm nguyện, bản thân Thái tử đã có đủ chỗ dựa vững chắc, Hoàng hậu đương triều là mẹ ruột, ông ngoại cũng là vị tướng quân từng lập nhiều chiến công hiển hách năm xưa, cữu cữu chính là vị Đại tướng quân đang đóng quân trấn giữ biên cương với khí thế ngút trời, mấy lần Man Di xâm phạm đều bị đánh lui, nhất tộc Thái tử trong quân đội hô phong hoán vũ. Cũng chính vì vậy, Hoàng thượng không muốn Thái tử kết hôn với con gái nhà Thừa tướng, Thái tử gần như đã được định sẵn là Thiên tử đời tiếp theo, gia tộc Thái tử đa phần là võ tướng, là những kẻ thô kệch lăn lộn trong doanh trại. Còn nhất tộc Thừa tướng hiện nay trong triều đa phần là văn thần, một khi nữ chính trở thành Hoàng hậu, thậm chí sinh hạ được con nối dõi. Vậy thì nhất tộc Thừa tướng càng thêm không kiêng nể gì, một tay che trời, e là sẽ khuấy đảo triều chính. Chi bằng cưới một vị chính thất không có quyền không có thế, khi kế vị đại thống thì trong triều sẽ ít ràng buộc hơn, không cần phải vướng tay vướng chân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK