Mục lục
Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A lô, ba ơi, là ba sao? Ba có thế tới cứu Thúy Hồng và mẹ không? Bọn họ đánh Thúy Hồng, Thúy Hồng rất đau, Thúy.

Hồng rất sợ… Mẹ cũng bị bọn họ mang đi rồi… Ô ô ô.

“Bạn nhỏ, có phải cháu gọi nhầm số rồi hay không?”

“Không có, số điện thoại này là mẹ nói cho con biết. Mẹ con tên là Cao Ánh Vy, chú là ba con Tiêu Hạo Thiên đúng không? Ba ơi, ba mau đến đây cứu con, con không nói nhiều được, kẻ xấu đã đến chỗ Thúy Hồng rồi, ba mau tới nhanh đi… A, tôi

Tôi không có gọi điện thoại, tôi… Tôi không dám… Rầm.

Đây là cuộc gọi Vô cùng ngắn ngủi mà Tiêu Hạo Thiên nhận được khi đang ở chiến trường tại Tây Á. Anh vừa dẫn theo đội dưới trướng tiêu diệt thế lực ngầm lớn nhất trên thế giới, tố chức Báo Đen! Lúc anh đang hút điểu thuốc lá thì nhận được một cuộc điện thoại của một cô bé. Tiêu Hạo Thiên vốn nghĩ răng đối phương gọi nhầm số, nhưng khi cô bé khóc nức nở nói ra tên của anh và Cao Ánh Vy, thì cả người anh trở nên run rẩy! Mà đến khi anh gọi lại thì điện thoại đã mất kết nối. Hơn nữa những giây cuối cùng có giọng nói vang lên trong điện thoại,

dường như anh nghe thấy cô bé bị người ta đánh, điện thoại

cũng bị người ta ném vỡ.

Âm… Cơn giận trong người Tiêu Hạo Thiên trào dâng, sau đó anh không hề do dự mà dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới phía dưới núi. Anh leo lên một chiếc xe việt dã quân dụng, mà mấy

người cấp dưới của anh cũng vọt lên xe.

Lái xe, nhanh nhanh nhanh! Dùng tổc độ nhanh nhất chạy

tới Việt Nam cho tôi! Điều tra cho tôi, tìm vị trí hiện tại của số điện thoại này, nhanh, nhanh lên!” Sau khi Tiêu Hạo Thiên lên xe, anh vội vàng hét lớn với hai người cấp dưới. Mà lúc đang nói, hốc mắt của Tiêu Hạo Thiên đã đỏ bừng, hai hàng nước.

mắt không thể kiềm chế được mà chảy ra!

Hai tướng sĩ ngồi phía trước thấy Tiêu Hạo Thiên đã rơi nước mắt, trong lòng vô cùng chẩn động. Bọn họ không chút do dự, một người lái xe, một người vội vàng tiến hành định vị dãy số điện thoại mà Tiêu Hạo Thiên đưa tới. Trong chốc lát, hai chiếc xe Jeep quân dụng chạy tới tốc độ mấy trăm dặm, giống như một mũi tên, tập kích bất ngờ về phía tây của Việt Nam.

Lúc này, Tiêu Hạo Thiên ngồi trên ghế sau của xe việt dã thứ nhất đang run rẩy, hơi thở vội vàng, trong khoảnh khắc tất cả cảm xúc trong lòng đều bùng nố, Nước mắt chảy xuống

không thể kìm lại được!

Bây giờ anh có thể chắc chắn rằng cô bé gọi điện cho anh

khóc thút thít chính là con gái của anh, là con gái ruột của đại ca tố chức Thiên Thần, chiến thần số một của Việt Nam, Tiêu Hạo Thiên! Mà bây giờ cô con gái anh chưa từng gặp mất lại bị

người ta đánh!

“A… Tiêu Hạo Thiên không nhịn được kêu lên một tiếng. kêu thảm thiết! Trong âm thanh kia xen lẫn đau thương ngập

trời và tự trách!

Mà giờ phút này, tướng sĩ lái xe ở phía trước nghe tiếng kêu thảm thiết của Tiêu Hạo Thiên, trong lòng càng rung động dữ

dội, lại tăng tốc nhanh hơn.

Ầm… Khí thế của Tiêu Hạo Thiên xông thẳng lên trời. Bây. giờ đây, ngay cá mây trên trời đêm cũng đang nhường đường cho anh. Sự tức giận của Tiêu Hạo Thiên từ trong lòng bùng lên

Tiêu Hạo Thiên chính là người thừa kế bí mật của nhà họ. Tiêu quyền quý ở Hà Nội. Nhưng sáu năm trước, đột nhiên mẹ ruột của anh chết vì bệnh, mà anh chưa được thừa kế đã bị mẹ kế đuối ra khỏi nhà. Ngày hôm đó toàn bộ Hà Nội long trời lở

đất, Tiêu Hạo Thiên muốn trả thù nên đi tìm vợ chưa cưới nhà

quyền quý ở Hà Nội, nhưng đối phương lại xé bỏ hôn ước trước.

mặt anh, đồng thời đuối anh ra khỏi nhà. Trong tuyệt vọng, Tiêu Hạo Thiên rời Hà Nội ngay trong đêm, xuôi nam đến Sài Gòn đi tìm người bạn thân nhất nhờ giúp đỡ. Nhưng không nghĩ đến

người bạn thân khi xưa lại trở mặt với anh, đồng thời lại phái

người đuổi giết anh.

Năm đó, Tiêu Hạo Thiên nghênh đón khoảng thời gian tối tăm nhất trong cuộc đời. Đột nhiên bị đuổi ra khỏi dòng họ, bị hủy hôn bởi người mình yêu lúc xưa, bị anh em tốt nhất bỏ độc. đuổi giết! Ngay sau đó anh lại đến thành phố Hải Phòng lánh

nạn, anh đã có suy nghĩ tự sát, thế lực của kẻ địch quá lớn, anh

không có cách nào chống lại được. Mà liên tục bị đả kích cũng.

đã phá hủy hoàn toàn niềm tin của anh.

Vi vậy vào một đêm của sáu năm trước, Tiêu Hạo Thiên bị trúng độc, lại vừa bị thương rất nặng, anh đứng ở bên bờ sông của thành phố Hải Phòng, nhìn nước sông cuồn cuộn bên dưới, anh nhảy xuống tự sát. Nhưng điều anh không ngờ được là anh được một cô gái đi tắn bộ bên bờ sông cứu giúp, cô gái kia chính là Cao Ánh Vy.

Khi đó, Cao Ánh Vy vừa mới tốt nghiệp đại học, cô tràn đầy chờ mong với thế giới này, cô xinh đẹp dịu dàng tuổi thanh xuân phơi phới. Sau khi cô cứu Tiêu Hạo Thiên, cô bố trí cho anh ở trong ngôi nhà mình thuê. Cô hết lòng chăm sóc Tiêu Hạo Thiên, đồng thời cổ vũ anh, cũng bởi vì được Cao Ánh Vy cổ vũ, làm Tiêu Hạo Thiên cảm nhận được sự ấm áp, nên anh và Cao. Ánh Vy cũng trở thành bạn thân với nhau. Đến khi vết thương.

của anh lành hẳn, anh rời đi.

“Trên người Tiêu Hạo Thiên mang mối thù sâu nặng, sau khi thương thế tốt lên anh rời khỏi Việt Nam đi chiến trường. Anh muổn có quyền thế ngập trời để trở về báo thù! Vì thế anh chinh chiến trên chiến trường đấm máu, cuối cùng sau năm năm, anh đã thành lập Thiên Thần khiến cho thế giới run rấy. Dưới trướng, của anh có Tứ Đại Thiên Vương, Cửu Đại chiến thần, vô số kẻ mạnh thuộc về Thiên Thần! Anh đã có năng lực để báo thù! Vốn là sau khi tiêu diệt tổ chức Báo Đen xong xuôi thì anh sẽ trở về, nhưng lại đột nhiên nhận được điện thoại câu cứu của con

gái!

Tiêu Hạo Thiên nhớ lại tiếng kêu khóc sợ hãi đầy tuyệt vọng của con gái, trong lòng anh nổi lên sự đau đớn và xót xa không thế nào hình dung được! Con gái tên Cao Thúy Hồng, còn có cô

gái khi xưa cứu anh là Cao Ánh Vy!

“Khoảng thời gian kia, cuối cùng vẫn là anh làm tổn thương em sao?” Tiêu Hạo Thiên vô cùng đau khổ, anh nhằm nghiền hai mắt, hai dòng nước mất cháy xuống không thể kiềm chế.

được.

Năm đó, anh không chỉ bị thương năng còn bị trúng độc, dân đến có lúc ban đêm anh không tỉnh táo, suy nghĩ hỗn loạn. Đến nay Tiêu Hạo Thiên còn nhớ rõ, buối sáng hôm đó sau khi anh thức dậy phát hiện cảm xúc của Cao Ánh Vy không đúng lâm, hốc mắt cô đỏ hồng. Nhưng Tiêu Hạo Thiên chẳng nhớ gì

cả, anh có hỏi cô bị sao thế, Cao Ánh Vy lại nói không sao,

không sao cả.

Mà tối nay con gái của anh gọi cho anh một cuộc điện thoại, cuối cùng anh mới hiểu rõ đêm đó anh đã xúc phạm Cao Ánh Vy, xúc phạm cô gái đã cứu anh. Nhưng anh lại không ngờ

Cao Ánh Vy lại mang thai, đồng thời còn sinh đứa bé kia ra nữa.

Có thể nói Cao Ánh Vy là tia sáng trong cuộc đời của Tiêu Hạo Thiên, khiến anh sống lại, anh nợ ân tình to lớn của cô. Lúc đầu, Tiêu Hạo Thiên cũng muốn trở về đền đáp cho cô, bảo vệ cô cả đời, anh biết Cao Ánh Vy chưa kết hôn. Nhưng anh lại

không biết Cao Ánh Vy còn sinh cho anh một cô con gái!

Cả đời Tiêu Hạo Thiên đã chịu đau khổ, từ nhỏ đã không được dòng họ chào đón, người duy nhất khiến anh cám nhận được sự ấm áp đó chính là mẹ ruột đã mất và Cao Ánh Vy. Tiêu Hạo Thiên không cầm được nước mắt, hơn nữa khi nghĩ đến con gái chưa từng gặp mặt kia, vô cùng sợ hãi mà gọi điện cầu

cứu anh, trong lòng Tiêu Hạo Thiên tràn ngập đau đớn vô tận.

“Chú là Tiêu Hạo Thiên là ba con sao?”

“Ba ơi, mau tới cứu Thúy Hồng và mẹ. “Ba ơi, Thúy Hồng rất đau, rất đau…” “Ba ơi, Thúy Hồng sợ, rất sợ…”

“Aaaaaaa a! Tăng tốc, tăng tốc, tăng tốc, tăng tốc!”

Tiếng cầu cứu của con gái quanh quẩn không ngừng trong đầu Tiêu Hạo Thiên. Tính ra, bây giờ con gái chỉ mới hơn bốn tuổi

thôi, nhỏ như vậy, nhỏ như vậy a a a a a…

Giờ phút này Tiêu Hạo Thiên đã hoàn toàn điên dại, không thế đè nén được sát khí trên người, bây giờ cả tăng mây trên

trời cũng đang nhường đường cho anh.

Con gái ruột của chiến thần số một, của đại ca tổ chức

Thiên Thần mạnh nhất, thế mà lại bị người ta bắt nạt như thế…

Chỉ mười mấy phút sau, đoàn người của Tiêu Hạo Thiên đã đến sân bay quân dụng ở Thừa Thiên – Huế Việt Nam. Bọn họ. dùng tốc độ nhanh nhất, lái máy bay chiến đấu bay về vị trí con

gái của anh đang cầu cứu, đi nhanh như tia chớp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang