Bởi vì lúc Cương Mộc muốn cử động, Tiêu Hạo Thiên và Dương Hạ hai cường giả Nhân Vướng sơ cấp tối cao, liền xuất hiện tại hai bên người ông. "Giết!"
Sau đó hai người Tiêu Hạo Thiên và Dương Hạ công kích hướng tới Cương Mộc bị đánh trọng thương đánh qua.
Đùng... phụt... Một mình Cương Mộc phòng ngự hai tôn già chiến lực Nhân Vương công kích. Vốn đĩ ông ta đã trọng thương, trong nháy mặt bị đánh đổ máu.
Lúc Cương Mộc vừa muốn ngưng tụ lực lượng lan nữa, Tiêu Hạo Thiên và Dương Hạ lại xuất hiện ở bên người ông ta. Hai người liên thủ tiếp tục đảnh giết Cương Mộc.
Rất nhanh trận đấu của Nhân Vương liên bạo phát, bắt đầu rất nhanh, kết thúc còn nhanh hơn, huư ảnh đại nhật của Cương Mộc đểu bị nổ tung, căn bàn là ngăn không được sự liên thủ của Tiêu Hạo Thiên và Dương
Hạ. Bởi vậy vị cường già cấp Nhân Vương vừa mới thức tỉnh, thời gian ông ta kiên trì còn không dài bằng Thanh Phong của chiến đội Thiên Mãnh. Sau đó một tiếng kêu thàm thiết vô cùng phát ra. Cương Mộc liên bị Tiêu Hạo Thiên và Dương Hạ liên thủ lại bạo nổ ngay tại chỗ. Đúng vậy, Cương Mộc trước khi chết, trong lòng vẫn tràn ngập sự không cam tâm. Không nên như vậy, Đường Ngọc Hiển đột nhiên xuất hiện, khiến ông ta với Bát Kỳ ngay cả thời gian phàn ứng cũng không có. Hơn nữa chiến lực của Đường Ngọc Hiền, còn khủng bổ hơn so với trong tưong tượng nhiều. "Ngưng!"
Tiêu Hạo Thiên hét lớn một tiếng, tiếp đó anh bắt đầu cùng Dương Hạ, thu thập ngưng tụ Cương Mộc sau khi chết, đạo uẩn của Nhân Vương tràn ngập.
Trận đấu rất nhanh đến cao trào, trước sau ngay cả 10 giây cũng không tới. Cường già cấp Nhân Vương của chiến đội Thiên Tàm, liên bị đánh ngã triệt để, đạo tuần Nhân Vừng trên người ông, đều bị Tiêu Hao Thiên và Dương Hạ cướp đi.
Mà mãi sau khi Cương Mộc chết, đám người trên chiến trận, cũng chưa có phàn ứng gì. Chi có trên không trung xuất hiện tràn ngập từng tia đạo uẩn Nhân Vương phiêu tán.
Dương Hạ há miệng thờ doc, nhìn về hướng Đường Ngọc Hiển và Bát Kỳ biển mất, trong cảm ứng của ông ta, Đường Ngọc Hiển với Bát Kỳ, trong thời gian chốc lát, đã đến sát biên giới của chiến đội Thiên Tàm, hàng trăm dặm.
Cho nên khoảng cách xa như vậy, cho dù ông ta với Tiêu Hạo Thiên có chạy đuổi theo, cũng không đến kip. Hơn nữa cần đuổi theo sao? Bát Kỳ với Cương Mộc liên thủ, cũng còn lâu mới đầu lại được với Đường Ngọc Hiền, càng đừng nói một mình Bát Kỳ đang bị trọng thương.
Mà lúc nghĩ đến Đường Ngọc Hiến chính là mẹ của Tiêu Hạo Thiên, khóe miệng Dương Hạ liền không nhịn được co quắp. Này con me nó đúng thật là không thể trêu vào
Ngay lúc này, Đường Ngọc Hiển đột nhiên xuất hiện, liền trực tiếp cho chiến đội Thiên Tàm trên chiến trường, vẽ lên một dấu chấm hết, Dương Hạ đểu không biết nên nói thêm cái gì.
Vừa lúc ông ta cùng Tiêu Hạo Thiên liên thủ, dù đối kháng với Bát Kỳ và Cương Mộc, vốn tưởng rằng là sẽ có một trận từ chiến. Rồi bỗng nhiên kết thúc? "Chậc chậc... việc này tính sao?"
Trong lòng Dương Hạ không khỏi cười khổ.
Nhưng mặc kệ nói gì, chiến đội Thiên Tàm xem như xong rồi, hơn nữa nếu mà Đường Ngọc Hiển không xuất hiện, trận đấu hôm nay, thắng bại cũng thật sự là hai chuyện, cho dù là bên Thiên Hạ thắng, đó cũng là thẳng trong sự thảm thương. Mức độ tổn thất sẽ rất lớn khiến người không cách nào tuong tượng được.
Chỉ là trong lòng Dương Hạ phức tạp, nhưng Tiêu Hạo Thiên không nghĩ nhiều như vậy. Đường Ngọc Hiển xuất hiện có thể đẩy nhanh kết quả trận đấu, tổn thất ít hơn, này rất tốt. Mà dù Đường Ngọc Hiền không xuất hiện, Tiêu Hạo Thiên cũng không sao cà.
Dù sao trên người Tiêu Hạo Thiên, còn có hai cơ hội công kích của nhất đại Thiên Thần điện chủ Thiên Hạ. Một khi việc không ổn, Tiêu Hạo Thiên sẽ vận dụng công kích của Thiên Hạ, lúc đó giết Bát Kỳ và Cương Mộc, cũng không thành vấn để. Cho nên giờ phút này ngay lúc trong lòng Dương Hạ dao động phức tạp, Tiêu Hạo Thiên đã phóng lên không tới đám nửa cấp Nhân Vương của chiến đội Thiên Tàm, bắt đầu một màn chém giết.
HB