Sau khi ngưng lại một chút, Tô Nhĩ Hãn nhìn ra bên ngoài, hừng đông đang dần lên, anh ta nói: “Không chỉ củng cố phòng tuyến, chúng ta còn cần phải nghĩ cách thức đối phó lại bọn họ, bằng không sẽ bị tuyệt đường lui khi đối đầu với tứ vương Thiên Hạ..." "Đưc..." "Đành phải vậy, không còn cách nào khác..." "Haiz, phía bên chiến đội Hùng Sư hiện nay đang dốc toàn lực tấn công Đế Triều, căn bản là không có chút thời gian màn tới chúng ta. Lần này chúng ta không đấu nối Thiên Hạ rồi, không ổn chút nào,..." “Ừ, chỉ khi đánh thức được tiền bối Thanh Phong, lúc tiền bối Thanh Phong ngủ say cũng chính là đang vào giữa thời kì nhân vương. Sau khi tiền bối Thanh Phong tỉnh lại, chúng ta sẽ liên minh với chiến đội Thiên Tàm để cùng nhau chống lại Thiên Hạ!”
Tất cả các tôn của cường giả chiến đội Thiên Mãnh, đều đang phát biểu ý kiến. Thật ra thì bây giờ họ đang cảm thấy rất hối hận, nói tràng ra là họ cảm thấy mình đã đứng nhầm đội.
Trong suốt hăm trăm năm nay, trên đại lục phía đông thế giới, họ đã luôn cùng chiến đội Hùng Sư liên minh đối đầu với chiến đội Thiên Hạ. Trước đây họ lại càng tin rằng, chiến đội Hùng Sư trước sau đều đã phái đi hai mươi tôn sinh cảnh hậu kỳ, cường giả điên phong tới trấn áp Thiên Hạ, bọn chúng cho rằng chiến đội Thiên Hạ sẽ phải chịu thất bại nặng nề.
Nhưng cuối cùng, ai biết được rằng tất cả các cường giả chiến đội Hùng Sư lại đều bị tiêu diệt? Còn phần chiến đội Thiên Hạ thì sao, may mắn thay kẻ chết người không, họ đã quyết tử cho tổ quốc quyết sinh! Việc này đã làm cho sinh cảnh cường giả bị Đường Ngọc Hiền giết hại đi hơn một nửa, ngay cả những sinh cảnh điên phong còn lại, dù đã thoát về được nhưng cũng đã bị thương rất nặng, thực lực giảm đi quá nửa,...
Chiến đội Thiên Mãnh nay đã bị thất bại thể thảm. Thêm vào đó, việc đánh thức cường giả cấp nhân vương duy nhất trong lãnh địa của họ cũng gặp rất nhiều rủi ro. Năm đó, cường giả cấp nhân vương của chiến đội Thiên Mãnh đã được cho yên giấc để ngăn việc chết đi cũng như phục hồi sức chiến đấu. Lần này bị đánh thức, cũng không còn có chút hy vọng gì về việc yên giấc lại trong tương lai.
Nhưng bây giờ, đối với chiến đội Thiên Mãnh mà nói họ đã hết cách, thanh đao đó của Tiêu Hạo Thiên thật sự rất sắc bén. "Mọi người nghĩ rằng Tiêu Hạo Thiên có thực sự đến không?" Bán bộ cường giả cấp nhân vương, Tô Nhĩ Hãn tâm trạng hoảng loạn, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
Ngay sau đó, lúc mà toàn bộ cường giả của chiến đội Thiên Mãnh chiến đấu trong đại điện còn đang im lặng, giọng của Dương Hạ từ ngoài cửa vang vọng vào tai họ: "Tiêu Hạo Thiên có đến hay không, bổn tôn này không biết, nhưng Liệt Dương tông ta đây muốn cùng với mọi người chơi đùa một lát, được chứ? Hahaha..."
Tiếp đó, một người mặc trên mình sơ mi viền bạch kim, đeo một thanh gươm bên hông, từ bên ngoài đại điện vừa bước vào vừa cười lớn. Xa xa phía sau Dương Hạ, bên ngoài toà nghị sự chiến đội Thiên Mãnh.
Nhóm người cường giá của Liệt Dương tông, hơn bốn mươi tôn đạo chủ tử cảnh, sinh cảnh cường giả, dưới sự lãnh đạo của Thái Âm tông, Dương Liệt tông, chín đại sinh cảnh điên phong đắc ý đi tới, đứng lơ lửng trên không trung, hào quang chói loá, vây chặt lấy hơn ba mươi tôn đạo chủ cấp cường giả của chiến đội Thiên Mãnh bên trong đại điện...
Và sắc mặt của hơn ba mươi tôn đạo chủ cấp cường giả chiến đội Thiên Mãnh lúc này đều thay đổi đột ngột...