Kết quả là, rất là kỳ quái, phút trước toàn bộ chiến đội Hùng Sư còn ảo tưởng toàn chiến đội cần quét cả thế giới, lại chỉ trong mấy giờ ngắn ngủi, liền bị Thiên Hạ kéo về ngang hàng. Hơn nữa bên trong địa phận chiến đội Hùng Sư, hiện tại chiến loạn không ngừng, tương lai khó lòng phân biệt.
Trong phút chốc, tình hình chung toàn bộ chiến đội trên thế giới, lại lần nữa xảy ra thay đổi.
Cùng lúc đó, trong thế giới thực, phía bên kia vực Chân hoàng, Đường Ngọc Hiền đi đến trước mặt Trung Nhất, nghiêm túc nhìn Trung Nhất nói: “Trung Nhất, các người tiếp tục canh giữ nằm cực thế giới Nhớ kỹ, không đến thời điểm cực kỳ bất đắc dĩ, tuyệt đốikhông thể gỡ bỏ phong ấn
Tâm trạng của Đường Ngọc Hiển lo lắng nặng nề, chỉ là Trung Nhất sắc mặt vô cùng khổ sở lắc đầu với Đường Ngọc Hiền: "Vô dụng, phong ấn đã sớm xuất hiện vết nứt, hiện tại lực lượng dưới trưởng của chúng tôi đang trấn áp, không kiên trì được bao lâu.
Trung Nhất vừa nói xong, lại dừng lại, tiếp đó vô cùng phức tạp nhìn Đường Ngọc Hiền nói: "Công chúa, các người, sớm chuẩn bị đi... Nếu có một ngày như vậy, chúng ta. Nếu chúng ta hoàn toàn không chống đỡ nổi, xin...hãy giết chúng tôi...
Thân hình Đường Ngọc Hiển cùng Dương Hạ run lên, hai mắt mở to, không thể tin được nhìn chăm chú mấy người Trung Nhất.
Mà Đường Ngọc Hiền cùng Dương Hạ không biết chính là, giờ phút này ở khu vực năm cực của thế giới, các cường giả tại năm phương tổng bộ của quy tắc Thủ Hộ giả, đều đã xâm nhập xuống mặt đất, bắt đầu trấn áp năng lượng hắc ám đang không ngừng trỗi dậy.
Những người khác, người của chiến đội Thiên Hạ có thể không biết. Nhưng lúc này sâu trong đáy biển trung tâm thế giới, phía sau Đạo Nhất hiện lên chín vắng mặt trời lớn, đang toàn lực hăng hải chiến đấu.
Đường Ngọc Hiển hít một hơi thật sâu, nhìn TrungNhất bằng ánh mắt phức tạp, sau đó nói: “Làm hết sức mình nghe số trời đi, nếu thế giới này nhất định phải bị hủy diệt, vậy mọi người đều tan biến cùng nhau. Các người, bảo trọng, chúng tôi đi trước...
Trung Nhất gật đầu, ôm quyền chào mấy người Đường Ngọc Hiền, Kỳ thật bọn họ cũng nên đi, đợi lát nữa sau khi Đường Ngọc Hiền rời đi, bọn họ tiếp tục đứng lại đây một lúc, cũng muốn quay về, dù sao lúc trước, bọn họ vì đối đầu với Long Nhĩ, mạnh mẽ xé rách một số phong ấn. Cũng phải nhanh chóng quay về trấn áp thôi.
Thân hình Đường Ngọc Hiền nhoảng lên một cái, liền xuất hiện trước mặt đám người Thiên Nhất, Đường Ngọc Hiền nhìn đám người Thiên Nhất nói: “Điện Thiên Thần trực thuộc, theo tôi ra bên ngoài biên giới chiến trường: Người của chiến đội Thiên Hạ, quay trở về bên trong địa phận, đi tìm Tần Võ chuẩn bị chiến đấu!
"RÕ!” Chúng tướng sĩ của chiến đội Thiên Hạ cùng điện Thiên Thần, rền vang nhận lệnh.
"Dương Hạ, ông cùng tôi đi xem chiến trường bên ngoài địa phận, tăng cường phòng tuyến bên kia, phòng ngừa Hùng Sư tấn công lại đây..." Đường Ngọc Hien quay đầu nói một tiếng với Dương Hạ.
Sắc mặt Dương Hạ nghiêm trang gật đầu: Được"Đi!" Đường Ngọc Hiển quát khẽ một tiếng, tiếp đó mang theo mọi người, đi về phía sân bay gần nhất bên này, cường giả chiến đội Đại Khải bên kia, đã chuẩn bị xong sân bay và máy bay. Đường Ngọc Hiển mang theo chúng tướng sĩ của điện Thiên Thần, mượn đường từ bên kia, quay trở lại biên giới chiến trường.
Chiến sự ở Kinh Bắc kết thúc, chiến sự ở biên giới vực Chân Hoàng cũng kết thúc, bên trong vực Chân hoàng, Tiêu Hạo Thiên mang theo một đoàn cường giả đình cấp, đi đến nơi nơi sâu nhất của bên trong vực Chân Hoàng bắt đầu nghỉ ngơi và chữa thương ngắn ngày. Sau khi nghỉ ngơi hồi phục, bọn họ còn muốn tiếp tục chiến đấu.
Cho nên trong phút chốc, ngoại trừ chiến đội Hùng Sư còn đang chiến đấu trong trung tâm thế giới, phần còn lại của thế giới, dường như đã yên ắng xuống. Nhất là Thiên Hạ, trận chiến tại Thiên Hạ đĩ nhiên đã kết thúc.