Ba người Ám, Chiến và Diệt cuối cùng cũng liều lĩnh phá bỏ Đế Vương hậu kỳ, bước đầu có được chiến lực của Nhân Vương sơ kỳ. Chỉ là vết thương trên người bọn họ đang ngày càng nặng nên ba người cố hết sức chống đỡ không nổi nhưng cũng có thể phát huy được thực lực của Nhân Vương sơ kỳ rồi. Hơn nữa qua tỉnh toán thì tình cảnh bọn họ không chỉ không có chuyển biến tốt mà còn trở nên tệ hơn.
Đơn giản là giờ phút này, phía sau đang truy đuổi bọn họ, cùng với bốn phương tám hướng Đế Vương hắc ám lại đây vây quanh cùng với hơn hai mươi Tôn giả, chỉ có duy nhất một điểm tốt chính là đối phương không có Nhân Vương hậu kỳ của Đế Vương hắc ám nhưng Nhân Vương trung kỳ cũng đạt tới mười tám Tôn giả.
Trong lòng ba người Ám, Chiến, Diệt đều không ngừng dâng lên một cảm giác tuyệt vọng, lần này bọn họ đến thế giới Hắc Ám hoàn toàn là do muốn tìm kiếm một thế hệ kế thừa Thần Điện Tam Cực Thiên Vương. Nhưng bọn họ bôn ba như vậy vẫn chưa tìm được một hình bóng để thừa kế Thần Điện Tam Cực Thiên Vương.
Mà hiện tại bọn họ còn đang bị vậy giết bên trong, sau lưng là năm Tôn giả Nhân Vương trung kỳ của Đế Vương hắc ám, áp sát không nhanh cũng không chậm, bên ngoài có mười mấy Tôn Nhân Vương sơ kỳ và Nhân Vương trung kỳ của Đế Vương hắc ám cũng đã bắt đầu vây kín xung quanh. Mà một khi bị đối phương vây kín thì căn bản bọn họ không có khả năng đi ra.
Sắc mặt của Ám trắng bệch, các vết thương trên người đều chảy máu tươi, năng lượng Hắc Ám không ngừng ăn mòn vết thương của anh ta khiến cho vết thương càng lớn ra.
Trong ánh mắt Ám mang theo sự tuyệt vọng: “Các anh em, chúng ta còn hy vọng không? Chúng ta định là sẽ vọt lên trước nhưng cũng quá sức rồi...”
Sắc mặt của Diệt cũng trầm lắng, mắt ngước nhìn về phương xa, bên kia đang có hai Tôn giả Nhân Vương cấp trung kỳ của Đế Vương hắc ám đang nghênh ngang lao về phía bọn họ. Với tình huống này, tính toán được hướng đi phía trước cơ bản là không khách quan chút nào.
“À, còn muốn đi về phía trước à? Các người không qua được đầu. Các người muốn đến bên kia trường thành Hắc Ám thôi sao? Bản tôn nói cho các người biết, cả đời này các người cũng sẽ không đến được, tuy rằng khoảng cách từ đây qua kia cũng ba, năm hay mười dặm nhưng có tính được khoảng cách này thì các người... Cũng không thể nào qua được!” Một Tôn giả Nhân Vương trung kỳ Đế Vương hắc ám ở phía sau lạnh lùng nói với ba anh em đang chạy trốn.
Sắc mặt của Chiến cực kỳ u ám, anh ta liếc nhìn qua những Đế Vương hắc ám đang truy đuổi phía sau, thương tâm phát hiện bọn họ ngay phía sau mình, những Đế Vương hắc ám đã bắt đầu tập kết đội quân Hắc Ám mênh mông bát ngát. Rậm rạp, căn bản là không đếm nổi có bao nhiêu.
Mà những đội quân Hắc Ám đó tuy là Đế Vương hắc ám không tồn tại nhưng lại không ít các chủ cấp bậc đang chặn lại lực lượng phía sau, theo thời gian trôi qua ngày càng nhiều. Bọn họ muốn quay đầu trở về thì cũng căn bản là không có khả năng
Hơn nữa phía trước, bên trái, bên phải đều có đội quân Hắc Ám vây quanh: “Giết hết tất cả, không nể ai trong đại giới, tiếp tục lao về phía trước mà giết...!” Chiến gắt gao cầm trong thanh kiếm trong tay, hét lớn một tiếng, lập tức tốc độ của ba anh em nhanh hơn một chút, điên cuồng liều chết xung phong về phía trước.
“Giết..!” Hơi thở ba người Ám, Chiến, Diệt bùng nổ, lần thứ hai thiếu đốt cả khí huyết để đổi lấy một đỉnh cao ngắn ngủi, chiến lực Nhân Vương sơ kỳ, ba người trực tiếp liên kết lại, cùng nhau kiên cường chặn đường chính diện tới Đế Vương hắc ám.
“Hừ, không biết tự lượng sức mình! Tiêu diệt...!” Nhân Vương trung kỳ của Đế Vương hắc ám hét lớn một tiếng, khí thể khai hỏa toàn bộ, liều mạng một chút với ba anh em.
Sau một tiếng rầm lớn vang lên, cơ thể ba anh em dừng lại một chút nhưng thân hình Tôn giả Đế Vương hắc ám đều bị đột ngột đẩy lùi, ngay cả khi sống trên người cũng tiêu tan không ít.