Dưới tình hình đó, Dương Tú Anh có thể truyền tin tới được, hơn nữa đội ngũ của Tiêu Hạo Thiên cũng đang ở xung quanh nơi này của Đạo Vực.
Tiêu, như anh dự đoán, bên Chiến đội Hùng Sư có biển lớn. Hiện tại, tương lai đất nước của Chiến đội Hùng Sư đang rung chuyển, nội vực đã nổi lửa mấy ngày liền. Theo tin tức mới nhất, có ba tôn giả cấp Nhân Vương của Chiến đội Hùng Sư làm phản, trước mắt Chiến đội Hùng Sư còn không lo nổi cho mình. Bên chỗ Kinh Bắc đã có bốn tôn giả cấp Nhân Vương của Chiến Hùng Sư tới, trước mắt viện trường Khổng Thương của Học viện Xã Tắc đang giằng co vớiđối phương...
"Tốt, tôi biết rồi. Cô đi tụ hợp với Thiên Diện để ngừa Chiến đội Hùng Sư chó cùng rứt giấu, dùng toàn lực phòng thủ chiến trường ngoại vực. Nhớ lấy, an toàn là trên hết! Lúc cần thiết, cứ bỏ tổng bộ Điện Thiên Thần" Tiêu Hạo Thiên nói ngắn gọn với Dương Tú Anh, sau đó cắt đứt liên lạc.
Mặc dù không thể liên lạc với thế giới bên ngoài quá lâu nhưng đối với Tiêu Hạo Thiên mà nói thì như vậy cũng đã đủ. Tiêu Hạo Thiên ngẩng đầu, cảm nhận được hơi thở của đám người của Chiến đội Hùng Sư ở phía xa đang cấp tốc xông tới đây dưới sự chỉ huy của hai cường giả vừa thăng cấp Nhân Vương.
Tiêu Hao Thiên hít sâu một hơi, nói với mọi người
sau lưng: “Chuẩn bị. Toàn bộ những người dưới Sinh Cảnh Đình lập tức rời khỏi Đạo Vực, trở về chiến trường ngoại vực hoặc nội vực Thiên Hạ" Tiêu Hạo Thiên nói xong cũng không hề dừng lại mà bay thẳng lên trời với vẻ mặt rền vang. Sau ba giây
tích sức, anh chém một kiếm vang dội về phía không
gian phía sau.
Ong... Sau khi vang lên một tiếng vang nhỏ, xung quanh cánh cửa của Đạo Vực Chân Hoàng nứt ra một lỗ hồng, Tiêu Hao Thiên không ngừng đổ mồ hôi lạnhđây mặt, rõ ràng là việc giữ cho cửa Đạo Vực Chân oàng mở ra cũng một gánh nặng không nhỏ đối với anh, cho dù chỉ đang mở ra từ bên trong, không cần dùng nhiều sức bằng mở ra từ bên ngoài.
“Mau chóng ra ngoài!" Tiêu Hạo Thiên hét lớn.
Tức khắc, đám người Thiên Nhất không chút do dự mau chóng bay lên, phóng đi ra ngoài. Rất nhanh thôi, bên trong Đạo Vực Chân Hoàng sẽ thật sự trở thành một chiến trường bị thảm. Tất cả mọi người đều đã cảm nhận được sát khí tận trời trên người Tiêu Hạo Thiên.
Vù vù vù vù vù... Càng lúc càng có nhiều tướng sĩ dưới Sinh Cảnh Đình lui ra ngoài, đội ngũ bên chỗ Tiêu Hạo Thiên cũng càng lúc càng ít nhưng những người còn ở lại đều là tinh anh, rất có lợi cho cuộc chiến có tính cơ động sắp tới.
Cũng chỉ mất hai ba giây thì đám người của Thiên Nhất đã dẫn theo mấy trăm tướng sĩ bị thưởng của điện Thiên Thần lui ra ngoài hết. Ông... Cửa lớn của Đạo Vực Chân Hoảng lại đóng chặt lần nữa.
Đợi sau khi đám người Thiên Nhất rời khỏi đây, cửa Đạo Vực Chân Hoàng cũng đóng lại lần nữa thì và mặt Tiểu Hạo Thiên mới hoàn toàn trở nên lạnh lùng, trên người tràn ngập sát khíHiện tại, những người ở lại chỗ anh đều là cường già đình cấp nhưng số lượng rất ít, tổng công tại công chỉ có khoảng năm mười người. Người của điện Thiên Thân là ít nhất, tổng cộng chỉ có sáu người là Tiểu Hạn Thiên, Hắc Đế, Hình Lão, Am, Chiến, Lục, Diệt. Bên Chiến bộ Thiên Hạ có mười một người, bên Liệt Dương Tông có khoảng hai mười người, bên học viện Xã Tắc cũng khoảng hai mươi người còn bên tổ chức sát thủ Đệ Nhất có bốn người.
Nhưng những người ở lại đều là những người mạnh nhất, đinh cấp nhất. Tiêu Hạo Thiên có chiến lực cấp Nhân Vương đỉnh phong sơ kỳ. Mặc Thiên, Mặc Khẩu, Thái Âm đều là cường giả đã ngưng tụ Cửu Quyền Đại nhật Quang Huân, tôn giả nửa bước Nhân Vương. Hiện tại, sáu cường giả đi vào Đạo vực Chân Hoàng là Ám, Chiến, Lục, Diệt, Linh, Khổng Minh Hiền ngược lại lại là những người yếu nhất, đều mới ở cấp Chân Đế đỉnh phong sơ kỳ, cố lắm thì cũng chỉ có thể phát huy được thực lực của cấp Đạo Chủ sinh cảnh hậu kỳ.
Một lát sau, Tiêu Hạo Thiên ngắng đầu cảm nhận sự chấn động ở phía xa.
"Mười giây! Sau mười giây nữa, người của Chiến đội Hùng Sư đã có thể chạy tới bên này. Được làm, vậy giết Hoàng Triều Ngủ Bộ trước đời Tiến hành chiến đấuđột kích, chém giết cường giả đình cấp của đối phương, thời gian tác chiến trong vòng năm giây. Tất cả nghe rõ đây, tốt nhất là đừng để bị thương. Thời gian chiến đấu tối đa là năm giây, đánh xong thì lập tức rút: Không được ham chiến!” Tiêu Hạo Thiên mở miệng dặn dò mọi người.
“Vâng... Mọi người vang dội nhận lệnh. Đây chính
là lúc chiến đấu.
Lúc phải rút lui, Tiêu Hạo Thiên đột nhiên xoay người lại, lập tức giơ tay ngưng tụ năng lượng còn đang tràn ngập bên ngoài. Những năng lượng phù hợp cho mọi người hấp thu để khôi phục đều đã được dùng, chỉ còn lại rất nhiều năng lượng tràn đầy hơi thở bạo ngược không thể hấp thu được.
Mà bây giờ, những năng lượng đó đều bị Tiêu Hạo Thiên ngưng tụ lại lần nữa, hợp thành một quả bom nặng lượng cực kỳ lớn đề dành làm quà cho đám người của Chiến bộ Hùng Sư.
“Đi...!” Sau khi Tiêu Hạo Thiên làm xong mọi việc, hư ảnh với khí thể to lớn ẩm ẩm hiện lên. Sau khi nằm bắt được đám người, anh dùng tốc độ nhanh nhất dẫn theo mọi người rời khỏi vị trí, đuổi giết tới chỗ của đảm người Hoàng Triều Ngủ Bộ,