Lawrence nhìn xuyên thấu qua khung cửa sổ rộng lớn, hắn nhìn thấy rõ ràng bên ngoài mạn tàu đang nhấc lên sóng lớn kinh người. Nhưng thứ càng làm cho người ta sợ hãi hơn so với cơn sóng lớn kinh người kia chính là tại bên trên mặt biển ở phương xa đang có tầng sương mù quỷ dị dày đặc lan tràn tới, cùng với những tia chớp màu đen như ẩn như hiện trong đó.
Con Tàu Gỗ Sồi Trắng này chính là loại tàu hơi nước tân tiến nhất trên thế giới này. Nhưng dù nó có là loại máy móc tân tiến hơn nữa thì cũng chỉ có thể bảo đảm cho chiếc tàu này bành trướng động lực ở bên trên các hải vực bình thường. Nhưng hôm nay thứ mà con tàu này phải đối mặt lại là biên cảnh hiện thực sụp đổ, là những cơn lạnh thấu xương tà ác và hôi thối tràn lên từ tầng dưới chót của thế giới.
"Thuyền trưởng! Mục sư sắp không chịu được nữa rồi!"
Người lái chính kêu gọi thê lương từ bên cạnh, Lawrence nghe được trong giọng nói của đối phương mang theo một chút khàn đục. Ngay sau đó hắn liền nhìn về bệ điều khiển phía trước và nhìn thấy bên trên bát hương cầu khấn đang dâng lên 1 ngọn lửa vô danh màu tím đen.
Một người ăn mặc trường bào màu xanh lam đậm đang run rẩy toàn thân đứng trước bát hương. Đây chính là vị mục sư vừa đáng kính lại vừa trung thành của hắn. Trong mũi và miệng của ông ta đang tràn đầy máu tươi. Bên trong đôi mắt ông ta là vẻ điên cuồng cùng với sự tập trung cao độ đang không ngừng luân chuyển cho nhau.
Lawrence cảm giác nặng nề trong lòng, vì hắn biết rõ vị mục sư đáng kính kia bây giờ vẫn còn đứng về phía nhân loại, và ông ta đang dùng niềm tin thành kính và linh hồn chí thuần chí thánh cuối cùng của mình để đối kháng với lực lượng từ "chỗ sâu của thế giới".
Nhưng sự kiên trì này của ông ta cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà. Ngọn lửa màu tím đen tỏa ra từ bát hương chính là chứng cứ rõ ràng chứng tỏ sự ô nhiễm đã phá vỡ lời cầu nguyện.
Một khi vị mục sư kia ngã xuống, như vậy mỗi một người có tâm trí thanh tỉnh trên chiếc tàu này đều có thể rơi xuống biển sâu, thậm chí có thể đi về hướng đại môn không gian.
"Thuyền trưởng!"
Âm thanh của người lái chính lần nữa truyền tới từ phía bên cạnh, Lawrence liền cắt đứt hắn và giờ phút này trên mặt hắn đều là sự kiên quyết, nói: "Tạm thời đóng lại thánh huy đạo tiêu đi, chúng ta sẽ chìm vào Linh Giới!"
Trong nháy mắt người lái chính liền trợn mắt hốc mồm, dù ông ta đã sinh hoạt ở trên biển gần nửa đời người nhưng phảng phất như không thể tin vào tai của mình nên hỏi: "Thuyền trưởng…”
“Nếu chìm vào Linh Giới thì chí ít trong vòng mười phút chúng ta sẽ có thể tránh thoát một đợt xung kích hung mãnh nhất khi biên cảnh đổ sụp, và mục sư cũng sẽ có cơ hội sống sót! Chấp hành mệnh lệnh của tôi đi!" Lawrence lấy giọng điệu không thể nghi ngờ để lần nữa hạ lệnh. Chỉ là lần này hắn có nhiều thêm hai câu giải thích.
Người lái chính vẫn há to miệng, tựa như ông ta còn muốn nói tiếp thứ gì, nhưng ngay sau đó ông ta liền cắn răng một cái rồi nói: "Ngài chính là thuyền trưởng!"
Sau đó các tàu viên bắt đầu chấp hành cực nhanh mệnh lệnh đến từ thuyền trưởng. Lawrence hít một hơi thật sâu và tự mình cầm lái.
Ở tại chỗ sâu của khoang tàu, thánh huy đạo tiêu đang dần dần dập tắt. Lawrence có thể cảm giác được lực trường vô hình đang bao phủ bảo hộ con tàu Gỗ Sồi Trắng đang nhanh chóng suy yếu.
Một khi mất đi thánh vật bảo hộ thì con tàu này sẽ từng chút một chìm vào "Linh Giới" nằm giữa hai tầng hiện thực và biển sâu.
Khắp mặt biển đều đã xuất hiện sương mù, nước biển cũng dần dần bị nhuộm đen và điều này rất nguy hiểm. Nhưng ở trong lịch sử cũng không phải là không có con tàu nào từ Linh Giới trở về nhân gian.
Làm một thành viên trong hiệp hội các nhà thám hiểm, cho nên Lawrence đã từng đọc qua vô số lần các điển tịch về phương diện này, cùng với các loại "Kim chỉ nam cầu sinh" do những người còn sống sót viết lại.
Trước khi con tàu Gỗ Sồi Trắng hỏng bét thì Lawrence chỉ cần để cho nó tránh một đợt gió bão tại biên giới của Linh Giới, sau đó hắn sẽ mượn nhờ tua-bin hơi nước tua-bin để bành trướng động lực nhằm tiến hành một lần "drift Linh Giới" mạo hiểm.
Nếu như vận khí vẫn chiếu cố bản thân thì Lawrence sẽ có thể dẫn đầu đoàn thủy thủ của mình quay trở về nhân gian. Sau đó hắn sẽ đem thứ đồ "Dị thường 099" đáng chết bên trong kho hàng giao cho quan chức của thành bang Plande, và từ nay về sau hắn sẽ không tiếp tục lội vào vũng nước đục này nữa để không bị lâm vào cảnh nguy khốn như bây giờ.
Lawrence tự trấn an chính mình như thế. Sau đó hắn nhìn thấy tại nơi xa, mặt biển đen nhánh bỗng nhiên nổi lên một chiếc tàu có ba cột buồm to hơn một bậc so với con tàu Gỗ Sồi Trắng của hắn.
Con tàu kia mang theo loại khí thế một đi không trở lại để lao thành một cái đường vòng cung rất kinh tâm động phách, sau đó nó đổ ập về phía hắn.
Thuyền trưởng Lawrence đờ đẫn nhìn chăm chú về phía trước và thầm hô: "Vãi!!!"