Chu Minh chuyển động nắm cửa và đẩy ra cửa phòng. Một đoàn sương mù màu xám đen tựa như một loại màn che nào đó lập tức xuất hiện ở trước mắt hắn.
Bên trong sương mù, Chu Minh dường như nghe được tiếng sóng biển truyền vào trong tai. Hắn cất bước vượt qua tầng sương mù kia, một làn gió biển có mùi tanh mặn liền chạm vào mặt hắn. Tiếng sóng biển hư ảo vang lên bên tai hắn cũng dần trở nên rõ rang. Dưới chân hắn cũng truyền tới cảm giác lay động.
Chu Minh mở to mắt ra sau đoạn thời gian mê muội ngắn ngủi. Lọt vào tầm mắt hắn là một mảnh boong tàu bằng gỗ rộng lớn trống trải, nó đứng lặng tại bên dưới cột buồm cao ngất chạm tới mây đen hắc ám.
Bên ngoài mạn thuyền căn bản không nhìn thấy bờ, bên cạnh là mặt biển có chút phập phồng.
Chu Minh cúi đầu xuống, hắn nhìn thấy đây là một bộ thân thể còn cường tráng hơn một chút so với chính mình trong trí nhớ. Trên bộ thân thể này là một cái quân phục thuyền trưởng tinh xảo, xem ra có phí tổn không ít và phong cách hoàn toàn xa lạ.
Hắn có một đôi bàn tay lớn và trong tay đang cầm một cây súng kíp màu đen có vẻ ngoài cổ điển tinh mỹ.
Đúng vậy, ngay cả "Bản thân" Chu Minh cũng muốn đánh cái dấu chấm hỏi.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Chu Minh nhìn thấy "Ngoại giới" sau cánh cửa. Vì tại mấy ngày trước đó, sau khi tỉnh lại sau giấc ngủ, hắn đã phát hiện chính mình đang bị một loại "Dị tượng" nào đó vây nhốt ở trong phòng của mình.
Làn sương mù quỷ dị dày đặc đã che đậy toàn bộ thế giới bên ngoài, và Chu Minh cũng phát hiện ra quỷ dị chi địa này đằng sau cánh cửa. Dù sao cánh cửa kia bây giờ chính là lối ra duy nhất từ "Gian phòng" của hắn.
Chu Minh vẫn còn nhớ rõ khi bản thân hắn lần thứ nhất mở ra cánh cửa lớn và nhìn thấy bên ngoài là boong tàu thì hắn rất mờ mịt luống cuống. Hắn càng nhớ được khi bản thân hắn lần thứ nhất cúi đầu nhìn xem ‘bản thân’ thì đã rất kinh ngạc và bối rối. Nhưng về sau vì đi tìm kiếm cơ hội đột phá khốn cảnh nên hắn đã đánh bạo tiến hành mấy lần thăm dò thành công.
Mặc dù bây giờ Chu Minh vẫn không có làm rõ ràng trên người mình đến cùng đã xảy ra chuyện gì, và hắn cũng không hiểu chiếc thuyền lớn quỷ dị này xuất hiện ở "bên ngoài cửa phòng" là loại tình huống như thế nào. Nhưng ít ra hắn đã nắm giữ một chút kinh nghiệm, và đồng thời cũng đã sơ bộ hiểu rõ đối với chiếc thuyền này.
Giống như mấy lần trước vậy, Chu Minh đã dùng hết khả năng để trong thời gian ngắn ngủi ép buộc bản thân hắn cảm giác hôn mê sau khi đi xuyên qua cánh cửa lớn. Sau đó hắn ngay lập tức xác định tình huống của bộ thân thể này và kiểm tra súng ngắn trong tay.
Bằng vào ký ức và tất cả các chi tiết, cuối cùng hắn xác nhận trên người mình mang theo vật phẩm so với lần trước rời đi boong tàu là nhất trí.
"Xem ra mỗi lần ta xuyên qua cánh cửa này thì thân thể đều sẽ 'hoán đổi không có khe hở'. Nếu như ta có thể ở trên boong tàu này cất đặt một đài camera thì quá tốt rồi, vậy ta liền có thể xác định bản thân mình sau khi mở ra cửa phòng thuyền trưởng và trở về gian phòng chung cư thì bộ thân thể này có phát sinh biến hóa hay không? Đáng tiếc là vật phẩm của hai cái 'Thế giới ' sẽ vô pháp thông qua cánh cửa, nên ta cũng không có biện pháp lấy tới camera."
“Nhưng mà điện thoại mà ta đặt ở trong gian phòng trước đó ngược lại là có thể quay lại cảnh tượng bên kia cánh cửa vào lúc ta đi qua đạo hắc vụ kia.”
“Đúng là thân thể ta đã 'Biến hóa' thành bộ dáng này tại thời điểm xuyên qua hắc vụ sao?"
Chu Minh thầm thầm thì thì, và hắn biết bộ dáng mình đứng bên trên boong thuyền lầm bầm lầu bầu sẽ để cho người ở bên ngoài có chút buồn cười, nhưng hắn nhất định phải làm ra chút âm thanh ở bên trên con tàu ma quỷ dị trống trải không người này.
Hắn cần một chút chứng cứ để chứng minh bản thân mình còn "Còn sống".
Một trận gió biển tanh mặn thổi qua boong tàu, làm bay lên bộ quân phục thuyền trưởng màu xanh lam sẫm có chất liệu không rõ kia.
Chu Minh khe khẽ thở dài, nhưng hắn cũng không có hướng về phía boong tàu phương mà đi đến, mà hắn lại xoay người nhìn xem cánh cửa sau lưng mình.
Chu Minh đặt tay lên chốt cửa và chuyển động nắm tay, về sau hắn chỉ cần giữ cửa đẩy vào bên trong thì hắn liền nhìn thấy một màn sương mù màu xám đen dày đặc. Sau khi xuyên qua màn sương mù dày đặc đó hắn sẽ trở về gian phòng chung cư mà hắn đã ở một mình rất nhiều năm.