• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mục sư lại ho khan rồi nói tiếp: "Khụ khụ, vô luận như thế nào đi nữa thì chuyện xảy ra hôm nay đều phải báo cáo lại cho giáo hội. . . Vì con tàu Thất Hương Hào xuất hiện tuyệt đối không phải là việc nhỏ! Tại mấy chục năm trước luôn có báo cáo liên quan tới việc đụng độ Thất Hương Hào, nhưng sau đó đều được chứng thực chỉ là do các thuyền viên hồ ngôn loạn ngữ, hoặc là do dị tượng mất đi sự khống chế gây ra quần thể huyễn tượng mà thôi! Nhưng hôm nay quả thật chúng tôi đã tận mắt thấy nó. . . Sau khi ngài trở lại Plande thì tốt nhất ngài hãy làm một chút tâm lý chuẩn bị, vì một đoạn thời gian sau chúng tôi sẽ không thể tái xuất hàng hóa!"

Thuyền trưởng Lawrence dùng sức đè lên cái trán và thở dài một tiếng rồi khoát tay, nói: "Tôi hiểu rồi! Bất kể là giáo hội hay là thành bang đương cục đều sẽ không cho phép một chiếc tàu vừa mới tao ngộ dị tượng tai hoạ trở về biển cả, đây là suy tính vì an toàn của tất cả mọi người! Vả lại tôi còn phải báo cáo với giáo hội, thành bang, hiệp hội nhà thám hiểm! Àiii, còn có cả người vợ đáng sợ kia của tôi nữa. . ."

"Bây giờ chưa cần nói đến những thứ này, hiện tại ngài cứ đi nghỉ ngơi đi, từ đây khi về cảng thì con tàu này đều cần nữ thần phù hộ!" Mục sư khẽ gật đầu một cái và nói.

Rất nhanh sau đó, thợ lái chính vừa rời đi không lâu thì cũng đã trở về phòng điều khiển. Vừa mới gặp mặt thì thợ lái chính đã không chờ thuyền trưởng tra hỏi mà lập tức báo cáo: "Trên thuyền không có ít người đi và cũng không có nhiều thêm người! Tôi đã tự mình tập hợp các thủy thủ lại trên boong thuyền để kiểm tra, và còn đi vào phòng hơi để kiểm tra các cơ giới sư! Bọn hắn đều có thể chuẩn xác đọc lên danh hiệu thần linh mà mình tín ngưỡng, cho nên tất cả đều là người sống!"

"Một người cũng không thiếu sao?" Lawrence mở to hai mắt hỏi.

Đây chắc hẳn là tin tức tốt, nhưng hắn cũng không dám tin tưởng tình huống hồi báo của thợ lái chính nên lại hỏi: "Thánh huy đạo tiêu bên đó thé nào rồi?"

Thợ lái chính lập tức gật đầu, đáp: "Thánh vật vẫn bình thường! Nhân viên chỉ đường đang chuẩn bị huân hương cùng với tinh dầu, bọn hắn đang chờ đợi mệnh lệnh của ngài để khởi động lại thánh vật kia!"

Lawrence nghe thấy mà kinh nghi bất định, hắn lại một lần nữa nhịn không được mà nhỏ giọng lầm bầm: "Hắn ta thật sự bỏ qua cho con tàu này sao?"

Thợ lái chính giang tay ra, nói: "Vận khí tốt đang chiếu cố chúng ta đó thuyền trưởng! Chúng ta đều không tổn thất cái gì, có lẽ vị thuyền trưởng U Linh đáng sợ kia chỉ trùng hợp đi ngang qua thôi, thậm chí có khả năng chỉ là không cẩn thận mà đụng vào chúng ta!"

Lawrence lập tức trừng mắt thợ lái chính, nói: "Lời này chính anh có tin không? Nếu như thật sự vận khí tốt đang chiếu cố chúng ta, như vậy chúng ta căn bản sẽ không gặp gỡ. . ."

Hắn mới nói được một nửa thì một trận tiếng bước chân dồn dập đột nhiên vang lên ngoài cửa. Ngay sau đó liền có người đẩy ra cửa lớn của phòng điều khiển, 1 vị thủy thủ trưởng đầu đầy mồ hôi xuất hiện ở trước mặt Lawrence. Người nam nhân này có thân hình cao lớn, nhưng khắp khuôn mặt đều là vẻ hoảng sợ, hô lên: "Thuyền trưởng! Không thấy dị thường 099!"

Trong nháy mắt cả phòng điều khiển đều an tĩnh lại, tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, nhưng mà chẳng biết tại sao Lawrence từ bên trong sự khiếp sợ ngắn ngủi mà lại cảm thấy nhẹ nhõm nên thở ra một hơi.

Quá tốt rồi! Chúng ta tao ngộ Thất Hương Hào về sau thì rốt cuộc đã tìm được chỗ không đúng trên thuyền, điều này quá thích hợp!

Nhưng ngay sau đó Lawrence liền khống chế được biểu hiện trên mặt, hắn vừa đi về phía cửa và vừa dùng giọng điệu gấp rút để phân phó thợ lái chính tiếp quản bánh lái. Sau đó hắn lại phân phó cho vị thủy thủ trưởng kia đi trước dẫn đường.

Tiếng bước chân vang lên dồn dập trên hành lang khoang tàu của con tàu Gỗ Sồi Trắng. Rất nhanh sau đó, Lawrence dưới sự dẫn dắt của vị thủy thủ trưởng kia mà đã đi tới chỗ sâu nhất của con tàu hơi nước này. Một khoang tàu rất đặc thù xuất hiện ở trước mắt hắn.

Trên cửa chính của cái khoang tàu này khắc đầy ký hiệu thần bí rậm rạp chằng chịt. Cánh cửa nặng nề đen nhánh này tựa như dùng nguyên một khối hắc thiết để rèn đúc mà thành.

Các ký hiệu huyền ảo một mực kéo dài từ biên giới khung cửa đến hành lang, mơ hồ như đang hình thành một loại lồng giam phong bế nào đó để bảo tồn sự vật bên trong khoang tàu.

Lawrence nhìn thoáng qua cánh cửa lớn. Sau khi xác nhận cánh cửa lớn và các ký hiệu chung quanh không có dấu hiệu hư hao, hắn lại ngẩng đầu nhìn lên phía trên. Bên trên an trí bảng hiệu thánh huy đạo tiêu là "Phòng thánh vật".

Thánh huy đạo tiêu là thứ bảo đảm đội thuyền không nhận ảnh hưởng mấu chốt từ "Tầng sâu", đồng thời cũng là để duy trì phong ấn bảo hộ thứ 2.

Cho dù ở vào trạng thái đóng lại nhưng nó vẫn có thể bảo đảm phong ấn hoàn chỉnh ở giữa bình chướng. Nhưng dù đã có hai tầng bình chướng hoàn hảo không chút tổn hại bảo hộ, mà hàng hóa mấu chốt nhất được phong ấn và hộ tống trên con tàu Gỗ Sồi Trắng lần này là dị thường 099 ‘Nhân Ngẫu Linh Cữu’ đã biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK