Bất đồng với không khí của ngày hôm qua, hôm nay sau khi Quý Lạc đến trường mọi người trong lớp đều nhìn chằm chằm cô, sau đó một đám liền vây đến bên cô, Quý Lạc đang buồn bực làm sao mà chỉ trong có một buổi tối đã trở nên nhiệt tình như vậy, thì một người đã đến gần cô, ngữ khí hơi mang theo vị chua, nhưng vẻ mặt vẫn đầy ý cười, hỏi.
"Quý Lạc, cậu cùng giáo thảo Tưởng Phi có quan hệ gì vậy? Tại sao ảnh lại đưa bữa sáng cho cậu?"
Ân? Bữa sáng? Quý Lạc đẩy ra một vài người đang buôn chuyện, đi đến chỗ ngồi của chính mình, quả nhiên nhìn thấy trên bàn có một bao đồ ăn, trong đó có bánh bao thủy tinh cùng sữa bò.
Bất quá đây thật sự là do Tưởng Phi đưa? Thật đúng là ngoài ý muốn của cô a, không nghĩ tới ngày hôm qua hắn còn nói đang cùng Bạch Liễm kết giao, hôm nay cứ như vậy mà đưa đồ ăn sáng cho cô, không biết nếu Bạch Liễm mà biết được thì sẽ có cảm tưởng gì, nhất định rất xuất sắc, cô bỗng có chút gấp không chờ nổi mà muốn xem.
"Nhưng mà Tưởng Phi cũng đưa bữa sáng cho Bạch Liễm, tình huống này rốt cuộc là sao vậy?"
Một nữ sinh đột nhiên tò mò mà nói, nghe vậy Quý Lạc liền quay đầu nhìn bàn học phía sau, quả nhiên trên bàn Bạch Liễm cũng có một phần bữa sáng giống với cô.
Tưởng Phi, anh đây là chơi với lửa a!
Một nữ sinh khác khinh thường mà nói: "Kia còn phải hỏi, khẳng định là Tưởng Phi thích Quý Lạc, mà Bạch Liễm là bạn tốt của Quý Lạc, tự nhiên liền dính quang lạc, hơn nữa Quý Lạc xinh đẹp như vậy, là tớ cũng sẽ chọn Quý Lạc."
"Các cậu vừa nói cái gì?"
Lúc nãy, Bạch Liễm mới đi vào phòng học, liền nghe thấy mọi người nói Tưởng Phi thích Quý Lạc, lại nghe được người khác nói cô không bằng Quý Lạc, chỉ cảm thấy như là bị người ta quăng một cái tát lên mặt, rốt cuộc cũng không bình tĩnh được mà lên tiếng.
"Tưởng Phi rõ ràng là bạn trai tớ, các cậu không được nói hươu nói vượn, Quý Lạc thì tính là cọng hành gì, còn không phải chỉ là một bình hoa thôi sao?"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sợ ngây người, một lúc lâu cũng không nói gì, có người nghĩ Bạch Liễm nói Tưởng Phi là bạn trai cô chính là nói thật, mà có người thì lại nghĩ Bạch Liễm cũng quá vong ân phụ nghĩa, Quý Lạc đối với cô tốt như vậy, thế mà cô lại dùng ngôn ngữ để công kích Quý Lạc.
Mặc kệ người khác nghĩ gì Quý Lạc vẫn là một bộ dáng đang xem kịch vui, sau vài phút, Quý Lạc biết cô cũng nên lên sân khấu rồi, rốt cuộc cô cũng là nhân vật chính trong chuyện này không phải sao?
"Không sai, Tiểu Liễm xác thật là bạn gái của Tưởng Phi, các cậu đừng nói bậy, hơn nữa Tiểu Liễm nói không sai, tớ trừ bỏ lớn lên nhìn không tồi, còn lại chỗ nào cũng không thể so được với cậu ấy."
Lời nói tuy rằng rất bình thường, nhưng bên giả chỉ cảm thấy lời nói muốn ủy khuất liền có ủy khuất, vốn dĩ những người khác còn bởi vì Bạch Liễm mặc dù gia cảnh bần hàn nhưng vẫn nỗ lực tiến tới mà có hảo cảm, hiện tại vừa nghe cô ta nói, hảo cảm liền không còn, cẩn thận nghĩ lại, trường học không ngừng xem cô ta là học bá, bọn họ lúc trước vì cái gì lại đi thích Bạch Liễm vậy? Thật đúng là mắt bị mù.
Một đám người đều lắc đầu tránh đi, không hề muốn nhìn Bạch Liễm thêm một chút nào nữa, Quý Lạc biết, đây là mọi người không còn cho rằng Bạch Liễm chính là người ôn nhu thiện lương, cứ như vậy, kế hoạch của cô mới có thể tiến hành tiếp.
Quý Lạc thấy Bạch Liễm tức đến đỏ mặt, liền đi đến bên cạnh cô, đối với cô nhẹ giọng nói: "Ngày hôm qua, tớ và Tưởng Phi đã cùng nhau về nhà đó, tớ còn nói với anh ấy rất nhiều chuyện của cậu."
Nói xong, cô ở góc độ mà người khác nhìn không thấy cười tà tà với Bạch Liễm, nụ cười mang theo vài phần đắc ý, thành công làm thân mình Bạch Liễm phát run, cô cầm lấy bữa sáng trên bàn, rồi đưa cho Bạch Liễm.
"Bữa sáng có thể là Tưởng Phi đưa nhầm đi, rốt cuộc, cậu vẫn là bạn gái của anh ấy."
Bạch Liễm nghe vậy liền khó thở, trực tiếp đem bữa sáng vứt xuống mặt đất, những người khác nhìn thấy chỉ nghĩ Bạch Liễm không những keo kiệt lại còn quá phận, quả thực là không thể nói lý.
Sau chuyện ngày hôm nay, hình tượng của Bạch Liễm có thể nói là mất hết, cũng không biết kỹ thuật của cô ta vụng về như vậy lúc trước rốt cuộc là làm như thế nào mà có thể thành công hãm hại được nguyên chủ.