Mục lục
Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Beta:Minh Nguyệt

Hướng Vi giờ phút này mới cảm giác được nỗi sợ cái chết, cô thế nhưng trực tiếp quỳ xuống đất, trên mặt toàn là nước mắt nước mũi, “Cầu xin anh, mau cứu tôi, tôi không muốn chết.”

Lời này là cô nói với Cố Tiếu, cô nỗ lực để mặt mình lại gần Cố Tiếu, hy vọng hắn có thể thương hương tiếc ngọc mà cứu bản thân, nhưng mà thời điểm cô nhìn thấy trên mặt Cố Tiếu hiện lên trào phúng, tâm nháy mắt liền lạnh đi.

Thế nào mà cô lại đi cầu xin hắn? Lúc trước hắn đã có thể ngoan độc ném một mình cô vào trong đàn tang thi, thì hiện tại vẫn có thể nhẫn tâm như cũ.

Mắt thấy tang thi càng ngày càng tới gần, ánh mắt Lâm Hiên quét đến Hướng Vi đang quỳ trên mặt đất, trong ánh mắt hiện lên ánh sáng ngoan độc, người phụ nữ này hiện tại làm trò trước mặt hắn mà đi cầu xin người khác, đây là không đem hắn để vào mắt sao? Cũng tốt, vậy để cho cô ta đảm đương nhiệm vụ làm cái đệm lưng đi.

Lâm Hiên một phen kéo Hướng Vi trên mặt đất dậy, Hướng Vi vẫn mang biểu tình mờ mịt, giây tiếp theo, cô liền phát hiện bản thân thế nhưng lại bị Lâm Hiên ném tới chỗ gần đàn tang thi, những con tang thi vốn dĩ muốn tới gần Lâm Hiên bỗng nhìn thấy cô, liền hướng chỗ cô đi đến.

Thời điểm con tang thi thứ nhất cắn ở trên cổ cô, đau đớn liền đột kích, trong lòng cô tràn đầy hận ý, thanh âm cô như là ma quỷ đến từ địa ngục, vừa khàn khàn lại vừa thê lương: “Lâm Hiên, tôi thành quỷ cũng không tha cho anh!”

Lâm Hiên bị lời nói của cô dọa đến, nhưng vẫn nói lại một câu: “Được a, tôi chờ.”

Nói xong, tầm mắt hắn liền nhìn qua bọn Quý Lạc, ánh mắt như muốn bầm thây vạn đoạn bọn họ ra, vài giây sau, hắn liền quyết đoán mà quay đầu bỏ chạy.

Lúc này Quý Lạc làm sao sẽ vứt bỏ cơ hội tốt như vậy, cô tránh thoát khỏi cái ôm của Cố Tiếu, mũi chân nhẹ điểm, bởi vì biến dị thành công nên thân thể cô vô cùng uyển chuyển nhẹ nhàng, giây tiếp theo cô liền trực tiếp rơi xuống trước mặt Lâm Hiên.

“Xin lỗi, chỉ sợ hôm nay anh phải ở chỗ này để bồi Hướng Vi.”

“Phải không?”

Lâm Hiên cũng bất chấp tất cả, nếu hôm nay hắn không đi được, vậy thì mặc kệ phải thế nào, hắn cũng muốn kéo bọn họ chôn cùng, hắn đứng ở nơi đó, Quý Lạc cảm giác được dòng khí ở xung quanh đột nhiên trở nên quỷ dị, thậm chí có chút làm người ta hít thở không thông.

Vốn dĩ Cố Tiếu đang đứng bên xem kịch vui đột nhiên nghĩ tới cái gì, đồng tử bỗng nhiên phóng đại, hắn chuyển động thân mình, trong miệng gọi: “Lạc Lạc, mau rời khỏi hắn.”

Quý Lạc còn chưa có phản ứng lại, liền nhìn thấy khóe miệng của Lâm Hiên bỗng nhếch lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm cô: “Chậm rồi.”

“Phanh.”

Giây tiếp theo, Lâm Hiên vốn dĩ còn đang êm đẹp mà đứng ở trước mặt cô đột nhiên nổ mạnh, một cổ lực lượng cường bạo đột nhiên xông tới, Quý Lạc bị ánh sáng màu trắng làm cho chói mắt không thể không nhắm hai mắt lại, cô cho rằng bản thân sẽ bị liên lụy, nhưng mà xung quanh cô như là bị thứ gì đó chặn lại, tang thi cấp ba xung quanh đều bị xé nát, nhưng cô vẫn còn êm đẹp mà đứng ở đó.

Cô phản xạ có điều kiện mà quay đầu lại, quả nhiên thấy Cố Tiếu đang nửa quỳ trên mặt đất, dưới sàn tầng hầm là một bãi máu tươi, cô vội vàng chạy tới, mới tới gần hắn liền nghe thấy hắn suy yếu mà nói: “Thật là uổng công anh ở trên người em thả vòng bảo hộ......”

Nói xong, thân mình oai một tiếng, liền ngã xuống trong lòng Quý Lạc.

Quý Lạc sợ tới mức vội vàng đem bàn tay đưa đến trước mũi hắn, sau khi phát hiện hắn chỉ là ngất xỉu thì mới yên lòng.

【 Nhiệm vụ một hoàn thành, còn thỉnh ký chủ nỗ lực, cố hoàn thành nhiệm vụ. 】

Cứu vớt địa cầu?

Có cái gì tốt mà cứu vớt, trong lòng Quý Lạc đột nhiên có một cái ý tưởng, một cái ý tưởng có thể giúp cô ở lại nơi này.

Sau đó Cố Tiếu nghiên cứu ra được dược liệu trị virus tang thi, hắn truyền bá phương thức chế tạo dược ra bên ngoài, không lâu sau đó, địa cầu lại biến thành bộ dáng tốt đẹp vốn dĩ, lúc này Quý Lạc đang cùng Cố Tiếu ở trong một ngọn núi sâu, hưởng thụ ngày qua ngày bình dị không dễ có được.

“Thế nên làm thế nào mà em tránh được nhiệm vụ?”

Quý Lạc ở thời điểm sau đó liền đem tất cả mọi chuyện nói cho Cố Tiếu, nếu là nói cho Thư Ninh thì khẳng định hắn sẽ không tiếp thu được, nhưng Cố Tiếu không giống vậy, hắn cũng không có hoài nghi Quý Lạc nói thật hay là giả.

Quý Lạc ở trong lòng ngực hắn cười đến vẻ mặt vui vẻ, cô giảo hoạt mà nói: “Bởi vì thế giới này còn có một con tang thi cuối cùng nha, cho nên nhiệm vụ hoàn hay không còn phải xem tâm tình của em.”

Đôi mắt cô giống như một mảnh sao trời, Cố Tiếu nhịn không được cúi đầu hôn xuống, giờ phút này gió đang thổi, lá đung đưa, mà thời gian tốt đẹp của bọn họ, còn rất lâu rất lâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK