Theo lý mà nói, mặc dù đây là kịch bản tiểu thuyết, nhưng cũng không thể đã trễ thế này hắn vẫn còn ở đây, nên biết rằng nơi này cách nhà của cô thật ra không xa.
Lục Thất Niên vốn đã bị ánh mắt của Quý Lạc nhìn đến da đầu tê dại, nay lại bị Quý Lạc hỏi, tức khắc không khỏi chột dạ, nếu bị người khác nhìn thấy bộ dạng này của hắn, khẳng định sẽ rớt tròng mắt, đây vẫn là Lục thiếu một tay che trời sao? Khẳng định là bị người khác nhập vào đi?
"Kỳ thật, cái này......"
Qủa thật mấy ngày nay Lục Thất Niên đều di chuyển ở phụ cận nhà Quý Lạc, chính là muốn thử thời vận, không nghĩ tới buổi tối hôm nay thế nhưng lại đụng phải loại sự tình này, hắn cảm thấy thực may mắn vì lúc trước đầu nóng lên đi làm ra chuyện ngu xuẩn này nên giờ mới cứu được Quý Lạc, nếu hôm nay không có hắn, hậu quả kia quả thực không dám nghĩ tới.
"Kỳ thật cậu đã sớm ở gần đây? Nói cách khác cậu lại theo dõi tôi?"
Tốt xấu gì Lục Thất Niên cũng là người có danh tiếng, thế nhưng lại năm lần bảy lượt vì cô mà làm ra loại sự tình này, thật đúng là, nói không nên lời a.
Bất quá Quý Lạc cũng không có tức giận, cô không phải là người không nói đạo lý, chỉ cần không làm nguy hiểm đến bản thân cô, không chạm đến điểm mấu chốt của cô, cô sẽ không tức giận, rốt cuộc cũng nhờ như vậy, đêm nay Qúy Lạc mới có thể may mắn thoát nạn.
Thấy Quý Lạc không có tức giận, tảng đá trong lòng Lục Thất Niên liền buông xuống, nhưng vẫn giải thích qua: "Tôi không có theo dõi em, chỉ là mỗi ngày buổi tối đều sẽ ở phụ cận nhà em đi dạo mà thôi."
Như vậy thì khác nhau cái gì, thay đổi loại phương thức theo dõi?
Quý Lạc nhịn ý cười, tuy rằng Lục Thất Niên rất lợi hại, nhưng trong lợi hại vẫn mang theo một chút tính tình trẻ con thiếu niên a, như vậy thật đáng yêu, đúng là đáng yêu chết cô mà.
"Hảo, tôi nên về nhà rồi, cậu cũng sớm một chút trở về đi."
Vừa nghe nói cô phải về nhà, Lục Thất Niên liền có chút không nỡ, thời gian hắn cùng cô ở chung thật là quá ít, hắn thật muốn tìm hiểu cô, muốn tìm hiểu cái người hắn đang để ở trong lòng.
Nhưng mà thật không có biện pháp, hắn cũng không có khả năng không cho cô về nhà đi, vì thế chỉ có thể nghiêm túc dặn dò cô: "Về sau đừng về muộn như vậy, cha mẹ em thật sự yên tâm để một cô gái như em ở bên ngoài?"
"Không quan trọng, bọn họ đều không có ở nhà."
Cho nên cô mới dám về muộn như vậy a.
Lục Thất Niên nghe vậy ánh mắt liền sáng lên, bỗng nhiên bắt lấy tay Qúy Lạc đang chuẩn bị đi.
Tay thiếu nữ thực non mềm, nhéo tựa như khối đậu hủ, Lục Thất Niên bị xúc cảm này làm cho ngứa ngáy trong lòng, giống như có một sợi lông chim cào qua.
Đồng thời Quý Lạc cũng ngơ ngẩn, tiểu tử này đột nhiên sao lại to gan như vậy? Cô bèn khẽ giãy giụa, mà Lục Thất Niên cảm giác được cô giãy giụa, liền đem tay cô càng cầm thật chặt.
Trong ngõ nhỏ có chút ánh trăng chiếu vào, dừng lại trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Quý Lạc, đôi mắt cô bỗng sáng lên, hết thảy đều tốt đẹp như vậy.
Lục Thất Niên không khỏi cúi người xuống, khuôn mặt tuấn tú liền chậm rãi tới gần Quý Lạc, hô hấp ấm áp nhẹ nhàng phất qua mặt cô, mắt thấy khoảng cách của hai người càng lúc càng gần, Quý Lạc trong lòng cả kinh, bèn quay đầu chạy nhanh đi.
Tư thế này, cô là đang dạy hư đóa hoa của tổ quốc a.
【 Người cũng đã bị dạy hư rồi, trốn còn kịp sao? 】
Nhị Linh ở bên cạnh xem đến hay, nếu lúc này mà có hạt dưa liền tốt.
Quý Lạc phiết quá mức liền đem lỗ tai của chính mình hiện ra ở trước mắt Lục Thất Niên, lỗ tai bạch ngọc tinh xảo lộ ra một cỗ hấp dẫn nhè nhẹ, nhưng mà Lục Thất Niên chỉ hướng lỗ tai của cô mà nói một câu: "Tôi tốt xấu gì cũng đã cứu em, chẳng lẽ không thể vào nhà em ngồi một lát?"
"......"
Thì ra hắn chỉ là muốn cùng cô nói chuyện mà thôi, lại khiến cho cô vô hình gia tăng tội ác, còn nghĩ rằng đã dạy hư con nhà người ta.
Quý Lạcnghĩ muốn cự tuyệt, nhưng khi nhìn đến vẻ mặt khát vọng của Lục Thất Niên, hơn nữa đôi mắt xinh đẹp của hắn lại ướt dầm dề, giống như một tiểu thú đang nhìn chằm chằm cô, ma xui quỷ khiến thế nào cô liền gật đầu.
Hai người một trước một sau đi trên đường đến nhà của Quý Lạc, Lục Thất Niên ở phía sau Quý Lạc lộ ra một tia mỉm cười thắng lợi.
Sau khi hai người đi rồi, một cô gái tóc dài buông xoã từ chỗ rẻ của ngõ nhỏ đi ra, trong tay cầm một cái di động, di động hiện lên rõ ràng ảnh chụp vừa rồi Lục Thất Niên cúi người, từ góc độ này thì sẽ nhìn không thấy mặt của Lục Thất Niên, nhưng mặt của Quý Lạc vẫn có thể thấy rất rõ, hơn nữa bộ dáng hai người nhìn qua giống như là đang hôn môi.
Trên mặt Bạch Liễm lộ ra đắc ý, cô chỉ là muốn đến xem thảm tượng của Quý Lạc thảm trạng, tuy rằng không biết vì nguyên nhân gì mà nhìn qua Quý Lạc không có tổn hao lông tóc gì, nhưng mà chỉ cần có bức ảnh này, đủ để làm Quý Lạc không xoay người được.
Mỹ nữ nhà giàu đêm khuya cùng nam tử dây dưa không rõ, nghĩ lại thì đây chính là một cái tin tức lớn a, người buôn chuyện ở trường học cũng không ít, Quý Lạc, cậu liền chờ xem.