Hôm nay nhà máy dệt hạ hàng đến tận tối muộn, đợi đến khi về đến công ty Vận Tải giao ban thì đã sắp nửa đêm. An Hoa đuổi các lái xe về nghỉ ngơi, vừa hay ngày hôm sau được nghỉ, mọi người có thể nghỉ ngơi đàng hoàng. Về đến nhà, An Quốc Cường để lại một ngọn đèn cho cô. An Hoa đánh răng rửa mặt xong nằm lên chiếc giường đã lâu không có người nằm, cô rốt cuộc có thể thở phào một hơi. Chuyến xe này nói khó không khó, nói đơn giản...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.