“Tiểu Hoa, sao lại mang nhiều đồ về nhà như vậy?” Hoàng Hiểu Mai khiếp sợ nhìn các loại giá sọt chật ních trong phòng khách, nếu không phải biết rõ con gái đi ra khỏi xe, bà thật sự cho rằng một tháng này con gái là đi chợ đen mua hàng. An Hoa cười đậu chiếc xe đạp mới trong sân, nói: “Mẹ, tất cả đều là thức ăn. Có cái này, mới là thứ tốt.” Tiểu An Ngọc vừa nhìn thấy chiếc xe đạp được dọn xuống liền reo hò chạy lại, hai tay giữ chặt ghế...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.