Buổi sáng, An Hoa nằm trên chiếc giường gỗ nho nhỏ của mình, nghe thấy chất giọng trẻ con của em trai vang lên khe khẽ ở ngoài phòng khách. Thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng nồi, bát, gáo, bồn leng keng truyền đến từ hành lang. Những âm thanh hòa quyện vào nhau báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu. An Hoa trở mình, lấy chiếc đồng hồ ở dưới gối ra xem, đã là hơn chín giờ sáng. Hôm qua cô vất vả cả ngày nên hôm nay được nghỉ ngơi, quả là không có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.