Mục lục
Rể Quý Trời Cho
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy lời Quý Trường Thanh nói, Lâm Thanh Diện nhíu mày lại, không ngờ trên thế giới này vẫn còn chuyện huyền diệu như thế.

Nơi độc lập với toàn thế giới bên ngoài, Lâm Thanh Diện cũng là lần đầu tiên nghe nói như vậy.

"Trước mặt chúng ta không hiểu rõ đối với Thương Nguyên Giới, chỉ biết là người nơi đó vô cùng mạnh, Thần Cảnh, ở Thương Nguyên Giới, cũng chỉ là ngưỡng cửa của cường giả, cách cường giả chân chính còn rất xa." Quý Trường Thanh tiếp tục mở miệng.

Lâm Thanh Diện nhanh chóng làm ông ta dừng lại, mở miệng nói: "Đủ rồi, đây là cơ mật của Chúng Thần Điện, tôi cảm thấy vẫn là ít biết hơn một chút thì tốt hơn."

Quý Trường Thanh cười cười, nói: "Cậu đã bị tôi nhận định là sự lựa chọn cho điện chủ Chúng Thần Điện kế nhiệm, những chuyện này, cậu sớm muộn cũng phải biết."

Lâm Thanh Diện lập tức sững sờ, nghi ngờ nói: "Điện chủ kế nhiệm? Sao tôi lại không biết về chuyện này?"

"Vốn tôi định đợi thực lực cậu mạnh hơn nữa mới nói chuyện này cho cậu, nhưng làm tôi không ngờ được là lần đầu cậu đột phá, thực lực đã lên đến Hóa Cảnh Đỉnh Phong, trình độ này, làm điện chủ Chúng Thần Điện, dư dả rồi, cho nên bây giờ nói cho cậu biết cũng không sao." Quý Trường Thanh mở miệng cười.

"Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với vị trị điện chủ này, ông vẫn là đi tìm người khác đi." Lâm Thanh Diện trực tiếp từ chối Quý Trường Thanh.

“Trải qua chuyện lần này, cậu còn cảm thấy mình vẫn có thể tiêu diêu tự tại như trước sao?" Quý Trường Thanh nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện hỏi.

Nghe thấy câu hỏi của Quý Trường Thanh, Lâm Thanh Diện cũng bất đắc dĩ thở dài.

Càng đi vào hiểu rõ thế giới này, Lâm Thanh Diện quả thực phát hiện có rất nhiều chuyện, cũng không phải mình nghĩ thế nào thì là thế đó.

Ví dụ như lần này người của Thương Nguyên Giới lẻn vào, Lâm Thanh Diện quả thật có thể ngồi yên không quan tâm, nhưng không phải bởi vì anh ra tay, lần này Quý Trường Thanh rất có thể đã bị giết chết.

Mà người thần bí ở Thương Nguyên Giới đó lại mang theo một con rối Thần Cảnh, làm cho người dân ở thế giới này lầm than.

Lúc đó, vợ con của mình, sao có thể tiếp tục sống cuộc sống bình an.

Cho nên dù là vì vợ con mình, anh cũng phải ra tay.

Lâm Thanh Diện hiểu tại sao Quý kế nhiệm, mặc dù anh không muốn nhận, nhưng đây là sự thật anh không thể từ chối.

"Thực lực chèo chống một phương, nếu lần này không nhờ cậu, tôi đã chết rồi." Quý Trường Thanh nhìn Lâm Thanh Diện: "Cho nên tôi quyết định chính thức nhận cậu là điện chủ Chúng Thần Điện."

Nói xong, Quý Trường Thanh lấy một tấm lệnh bài trong quần áo mình ra, đưa cho Lâm Thanh Diện.

"Mặc dù cậu còn rất trẻ, từ lý lịch mà nói thì không có tư cách làm điện chủ, nhưng đã đến bước này, thực còn trầm ổn hơn so với mấy người sống trên trăm năm, cho nên tôi rất yên tâm truyền vị trí điện chủ này cho cậu."

Lâm Thanh Diện nhìn tấm lệnh bài trên bàn, vẻ mặt kinh ngạc, mở miệng hỏi: "Cho dù ông thật sự muốn tôi làm điện chủ Chúng Thần Điện, cũng không cần phải bây giờ đã đưa chức điện chủ cho tôi chứ?"

Quý Trường Thanh cười cười, nói: "Chuyện này làm tôi có thể hơn nữa một khi xuất hiện tình huống đặc biệt, tôi có lẽ ngay cả mạng cũng không còn, cho nên vẫn sớm giao vị trí điện chủ này ra ngoài."

Nghe thấy lời nói của Quý Trường Thanh, Lâm Thanh Diện cũng có chút bất đắc dĩ, anh biết suy nghĩ trong lòng Quý Trường Thanh, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng đây đúng là sự thật.

"Cậu yên tâm, bây giờ tôi chỉ là xác minh chuyện này, trước, chỉ cần tôi còn sống, chuyện của Chúng Thần Điện tôi sẽ xử lý giúp cậu, nhưng đợi tôi chết đi, gánh nặng Chúng Thần điện, đành rơi vào trên người cậu rồi." Quý Trường Thanh lại nói tiếp.

Lần này Lâm Thanh Diện không từ chối, mà yên lặng gật nhẹ đầu, nhận chức điện chủ này.

Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn.

Lâm Thanh Diện rất hiểu đạo lý này, huống chi anh làm những chuyện này, cuộc sống yên ổn, nếu có thể để người khác cũng nhận được lợi, anh đương nhiên sẽ không để ý.

"Về phần chuyện Thương Nguyên Giới, cậu có thể đợi lần này sau khi chúng ta trở lại Chúng Thần Điện, đến đỉnh núi chỗ tôi ở, tìm một vị tiền bối, ông ấy sẽ giảng rõ mọi chuyện ở Thương Nguyên Giới cho cậu nghe." Quý Trường Thanh mở miệng.

"Ông không quay về sao?" Lâm Thanh Diện mở lối đi này chắc chắn sẽ không biến mất đơn giản, tôi phải tìm ra lối đi này, để tránh quá nhiều người Thương Nguyên Giới đến đây." Quý Trường Thanh trả lời.

Lâm Thanh Diện gật nhẹ đây, đây đúng là một chuyện vô cùng quan trọng.

"Đương nhiên, cậu cũng không cần quá căng thẳng, mở thông đạo không phải là chuyện dễ dàng, người ở Thương Nguyên Giới trong thời gian ngắn lại muốn đến trái đất, là không thể, cậu nên làm cái gì thì làm cái đó, không cần Thanh lại bổ sung một câu.

"Tôi biết rồi." Lâm Thanh Diện trịnh trọng trả lời Quý Trường Thanh.

Quý Trường cảm giác đem trọng trách trên người giao cho người khác đúng là thoải mái mà, xem ra sau này tôi có thể nhàn nhã một chút rồi."

Lâm Thanh Diện liếc ông ta một cái, cũng không nói gì thêm.

Lúc này Phi Nhi đội mũi, trong tay xách một cái giỏ, đi về phía bọn họ.

"Mau đến nếm thử hoa quả tôi vừa hái trong vườn đi, những thứ này đều do tôi tự tay chọn, vô cùng tươi đi qua nếm thử, hơn nữa cũng khen mấy quả này ăn ngon một câu.

"Phi Nhi, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, lần này hẳn là chúng tôi sẽ rời đi." Lâm Thanh Diện vừa ăn hoa quả Phi Nhi hái xuống, vừa nói.

Phi Nhi nghe Lâm Thanh Diện nói xong, động tác trong tay lập tức ngừng lại.

"Vẫn là, phải rời đi sao?" Phi Nhi tự lẩm bẩm.

"Rất cảm ơn cô trong thời gian này cho cô, chỉ cần cô mỗi ngày đúng giờ thực hiện, qua không lâu, cơ thể của cô sẽ giống như người bình thường." Lâm Thanh Diện nói tiếp.

Phi Nhi gật nhẹ đầu, nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng cô có chút không nỡ để Lâm Thanh Diện rời đi.

Mặc dù biết lúc trước Lâm Thanh Diện chịu dạy cô phương pháp hít thở, là vì có thể trà trộn vào trong yến hội, nhưng mà Phi Nhi  cảm khác

"Nên cảm ơn phải là tôi, tính mạng của tôi là do anh cứu được, tôi làm những chuyện này, đều là nên làm." Phi Nhi trả lời Lâm Thanh Diện một câu.

Nhìn dáng vẻ không nỡ của cô gái này, Lâm Thanh Diện cười cười, nói: "Đừng có mặt ủ mày chau nữa, thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, có thể quen biết cô, cũng đã làm người ta rất vui vẻ."

Phi Nhi ngẩng gì đó.

Cô muốn nói với Lâm Thanh Diện, cô không ngừng muốn quen biết với Lâm Thanh Diện, cô còn muốn đi vào sâu hiểu rõ Lâm Thanh Diện, có một đoạn ký ức khó quen với Lâm Thanh Diện.

Nhưng mà cuối cùng cô không mở miệng, bởi vì trong nội tâm cô biết rằng, đây chỉ là vọng tưởng của chính cô mà thôi.

"Chúc hai người thuận buồm xuôi gió." Phi Nhi mở miệng, trên mặt nở nụ cười giải thoát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK