Lâm Thanh Diện và Trần Tử Phong đều đặt cánh tay lên bàn, người này nắm chặt tay người kia.
Giây phút Trần Tử Phong nắm chặt tay Lâm Thanh Diện, vẻ mặt lộ ý cười mỉa mai, nói: “Xương cậu mềm thật, lẽ nào trước kia cậu ăn cơm dẻo hả? Tôi thấy cậu đi khá gần một trong hai người đẹp kia.”
“Đó là vợ tôi.” Lâm Thanh Diện nhẹ nhàng nói.
Trần Tử Phong lập tức cười ha hả, nói: “Cậu đã có vợ rồi, vì so còn muốn xen vào chuyện của tôi? Lẽ nào cậu cũng vơ luôn người đẹp còn lại sao?”
“Nói thật thì, tôi làm vậy cũng là đang cứu anh, người phụ nữ kia không phải người anh có thể đụng vào đâu.” Lâm Thanh Diện nói.
Trần Tử Phong lập tức hừ lạnh, quát: “Ở đảo Ánh Trăng không có người phụ nữ nào mà Trần Tử Phong không thể đụng, nói cho cậu biết, lo chuyện bao đồng thì phải trả giá!”
Lâm Thanh Diện không để ý anh ta, chờ tiếng hô của người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình thấy hai người đều đã chuẩn bị kỹ càng, hô bắt đầu.
Hai người nhanh chóng vận lực, Lâm Thanh Diện vốn dĩ muốn tốc chiến tốc thắng, lập tức thắng Trần Tử Phong, chuyện này cũng mau chóng kết thúc, nhưng điều khiến anh bất ngờ là lực trên tay Trần Tử Phong lại khá mạnh, vừa nãy anh đã dùng ba phần lực, vậy mà còn không thể vật Trần Tử Phong xuống.
Sự kinh ngạc trong lòng Trần Tử Phong lúc này còn nhiều hơn Lâm Thanh Diện, vừa nãy anh ta cũng muốn lập tức thắng Lâm Thanh Diện, cho mọi người đều thấy đồ ngu xuẩn này yếu ớt cỡ nào.
Tuy nhiên sau khi anh ta vận lực, vậy mà còn không thể khiến tay Lâm Thanh Diện nhúc nhích một xíu nào, điều này hơi vượt khỏi dự đoán của anh ta.
“Không ngờ còn có chút bản lĩnh, có điều cậu tưởng với trình độ này có thể thắng tôi sao?”
Trần Tử Phong hừ lạnh, lực trên tay bỗng nhiên mạnh hơn.
Lâm Thanh Diện tăng thêm một phần lực trên tay, lại lần nữa duy trì thế cân bằng với Trần Tử Phong.
“Chuyện này không thể nào!” Trần Tử Phong thầm nhủ trong lòng, ánh mắt nhìn Lâm Thanh Diện đã thay đổi.
Mọi người dưới sân khấu chỉ thấy sau khi người dẫn chương trình hô bắt đầu, tay của hai người đã cứng ngắc không động đậy, ai cũng không thể đè đối phương xuống.
“Xem ra cậu Trần còn tính giữ thể diện cho thằng nhóc này, vậy mà còn không lập tức khiến nó thua đi.”
“Đúng vậy, cậu Trần khách sáo quá, nếu đổi lại là tôi, chắc chắn sẽ lập tức khiến anh ta mất hết mặt mũi.”
“Cậu Trần chỉ chơi đùa anh ta thôi, lát nữa nghiêm túc lại, cậu trai này sẽ thua trong tích tắc.”
…
Người dẫn chương trình thấy hai người đang giằng co, muốn giúp Trần Tử Phong nâng cao khí thế, bèn cười nói: “Xem ra cậu Trần của chúng ta không định khiến cậu trai này thua ngay lập tức, đây mới là sự tôn trọng lớn nhất với đối thủ, từ góc nhìn này của tôi, cậu Trần, đã sắp thắng rồi, tin rằng chốc nữa thôi, vị tuyển thủ này sẽ thấy cảm kích cậu Trần, dù gì thì cậu Trần đã cho cậu ấy thua một cách đẹp mắt.”
Trần Tử Phong nghe người dẫn chương trình nói vậy, trong lòng lập tức mắng mỏ, anh ta nghĩ, m* nó, con mắt nào của anh thấy tôi sắp thắng, thằng nhóc ngồi trước mặt không hề đơn giản như thế, lát nữa mà thua mất, những lời này của người dẫn chương trình sẽ hung hăng vả vào mặt anh ta.
Lâm Thanh Diện giễu cợt nhìn Trần Tử Phong, vẻ mặt hiện rõ sự bình tĩnh, mà lúc này Trần Tử Phong đã hơi nghiến răng nghiến lợi, gân xanh trên trán đều khẽ giật.
“Đây là toàn bộ sức lực của anh sao? Nếu chỉ tầm cỡ như vậy, cuộc thi này có lẽ có thể kết thúc rồi.” Lâm Thanh Diện cười, nói.
“Chết tiệt, bố mày còn chưa vận hết lực, đợi tôi vận toàn lực, cậu sẽ chết chắc!” Trần Tử Phong nghiến răng nói.
Sau đó Lâm Thanh Diện cảm nhận được lực tay Trần Tử Phong đã mạnh thêm, đồng thời còn nghe được tiếng động của một số máy móc nhỏ.
Lâm Thanh Diện hơi nghi ngờ, nhìn tay của Trần Tử Phong, trong cánh tay anh ta dường như có giấu thứ gì đó.
Trong lòng đã đoán ra thứ trong cánh tay Trần Tử Phong, khóe môi Lâm Thanh Diện lập tức nhếch lên giễu cợt.
Ngay sau đó, anh nhanh chóng tăng thêm hai phần sức lực, trong nháy mắt Trần Tử Phong cảm thấy bản thân không tài nào tiếp tục đối kháng với Lâm Thanh Diện, cánh tay anh ta lập tức đổ xuống một bên.
Anh ta nghiến răng nắm chặt quyền, tuy nhiên, Lâm Thanh Diện đã phát huy sáu phần sức lực toàn thân là chuyện không phải người bình thường có thể chống đỡ được, cánh tay Trần Tử Phong đổ xuống từng chút, mắt thấy cánh tay đã sắp đụng bàn.
Khán giả dưới đài đều kinh ngạc, không ngờ cuối cùng Trần Tử Phong lại mất phong độ.
“Từ bỏ đi, dù cho anh dùng thủ đoạn, vẫn sẽ không thể thắng tôi như cũ.” Lâm Thanh Diện nói.
“Bỏ cái đm! Bố mày sao có thể thua!” Trần Tử Phong nghiến răng, sau đó giống như khởi động cơ quan gì đó, lực trên cánh tay kia của anh ta lại mạnh thêm, dường như trong nháy mắt đã vật lại tay của Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện cau mày, không định giằng co tiếp với Trần Tử Phong, lại tăng thêm hai phần lực, ngay lúc này, trên tay Trần Tử Phong lại bốc lên một làn khói, sau đó là tiếng máy móc bị chập, tay của Trần Tử Phong bỗng nhiên mờ khói.
Anh ta hết hồn đến nỗi đứng bật dậy, kéo cánh tay mình ra, ném vỏ bọc cánh tay cơ học xuống đất, cánh tay cơ học kia lập tức bốc cháy, phát ra tiếng lách tách.
Tất cả mọi người dưới đài đều chấn động, họ đều trợn mắt há mồm nhìn cánh tay cơ học đang cháy kia, làm sao cũng không ngờ, Trần Tử Phong vậy mà lại dựa vào đồ vật đó để thắng giải quán quân của cuộc thi vật tay.
Cánh tay cơ học kia như một máy trợ lực, mang lên tay là có thể khiến lực trên cánh tay tăng gấp chín, mười lần, tuy nhiên dù là như vậy, Trần Tử Phong vẫn không thể thắng Lâm Thanh Diện như cũ, còn khiến thiết bị trên cánh tay mình hư hại.
Mấy cô gái sùng bái Trần Tử Phong trong nháy mắt đều cảm thấy thần tượng của mình đã sụp đổ, những người vốn châm chọc Lâm Thanh Diện cũng đều lộ ra ánh mắt xấu hổ.
Trần Tử Phong đứng trên đài, sắc mặt đen thui, làm sao anh ta ngờ được, chuyện bản thân gian lận vật tay, vậy mà lại bị vạch trần trước mặt mọi người, sau này danh tiếng của cậu chủ Trần xem như tiêu tùng.
Trước bàn, Lâm Thanh Diện đứng dậy, liếc nhìn Trần Tử Phong, nhẹ nhàng nói: “Anh thua rồi.”
Sau đó đi xuống võ đài.
Người dẫn chương trình ngây ngốc nhìn một màn này, sớm đã không biết nên nói gì.
Trần Tử Phong hung ác nhìn bóng lưng của Lâm Thanh Diện, trong mắt lộ ra sát ý.
“Đồ đáng chết, cậu khiến tôi mất mặt nghiêm trọng như vậy, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cậu!”
“Cậu… cậu Trần, bây giờ chúng ta phải làm sao?” Người dẫn chương trình nhìn Trần Tử Phong.
Trần Tử Phong lập tức tát cho người dẫn chương trình một bạt tai, mắng: “M* nó còn có thể làm sao, mau chóng tuyên bố kết thúc cuộc thi, mẹ nó anh còn muốn bố đây tiếp tục mất mặt sao?”
Người dẫn chương trình mau chóng nói ngắn gọn cuộc thi đã kết thúc, để mọi người nhanh giải tán.
Lâm Thanh Diện đến trước mặt Hứa Bích Hoài và Lương Cung Nhạn Sương, Hứa Bích Hoài mặt đầy vui sướng hôn Lâm Thanh Diện một cái, nói: “Ông xã, anh lợi hại quá.”
Lương Cung Nhạn Sương ở bên nhìn, trong mắt sượt qua vẻ ghen tỵ, còn liếm đầu lưỡi của mình.
Cô ta cũng rất muốn hôn Lâm Thanh Diện như vậy, nhưng trong lòng cô ta rất rõ, Lâm Thanh Diện chắc chắn sẽ không cho cô ta như ý.
“Lâm Thanh Diện, thật sự cảm ơn anh, cậu Trần kia vậy mà còn gian lận, thật sự đáng kinh tởm, nếu không phải anh, chắc chắn tôi sẽ bị anh ta ăn hiếp.” Lương Cung Nhạn Sương cười nói.
Lâm Thanh Diện chỉ bình thản gật đầu, không nói gì.
Ba người tiếp tục lượn lờ ở quảng trường một lát, thấy cũng đã khá muộn, Lâm Thanh Diện bèn nhắc nhở Hứa Bích Hoài nên quay về rồi.
Lúc này, Lương Cung Nhạn Sương đảo mắt, cười nói: “Bích Hoài, hay là tối nay hai người ở cùng với tôi đi, tôi đã đặt phòng tổng thống ở khách sạn tốt nhất tại nơi này, vô cùng lớn, nhưng chỉ có mình tôi ở, nói thật thì cũng hơi sợ, hơn nữa hôm nay Lâm Thanh Diện đã giúp tôi, tôi cũng nên cảm ơn hai người, cô thấy sao?”
Lâm Thanh Diện liếc nhìn Lương Cung Nhạn Sương, quả quyết nói: “Không đi.”