Dường như trong một đêm tất cả các tin đồn vốn lan truyền liên quan tới việc Lâm gia sắp xong đời trong Kinh Đô liền biến mất, thay vào đó là Lâm gia mượn cơ hội lần này để vực dậy lần nữa.
Đến lúc đó cho dù là tập đoàn Ninh Vân cũng sẽ không có bất kỳ thực lực nào để đối chọi với Lâm gia.
Tất cả mọi người đều kinh thán lần khởi tử hồi sinh này của Lâm gia, sự tích về Lâm Thanh Diện cũng vì vậy mà truyền khắp Kinh Đô, không ít người nói anh là hi vọng chấn hưng Lâm gia, anh sẽ dẫn dắt Lâm gia đi tới huy hoàng mới!
Vì trước đó Lâm gia thất thế, nhà tổ Lâm gia trở nên lạnh lẽo trước nay chưa từng có, những người trước đó muốn nịnh nọt Lâm gia đều biến mất trước cửa nhà tổ Lâm gia.
Nhưng vì việc lần này Lâm gia lấy được phía hợp tác lớn nhất của kế hoạch cải tạo thành phố cũ, trước cửa nhà tổ Lâm gia lại trở nên càng thêm náo nhiệt, người đến tặng quà còn nhiều hơn trước đây không ít, việc mỗi ngày ông Độ cần làm chính là ngồi trong phòng khách tiếp đãi người của các xí nghiệp gia tộc cũng xem là có chút thực lực.
Người những gia tộc hay xí nghiệp khá nhỏ phái tới tặng quà sẽ bị mời ra, căn bản không có cơ hội gặp được ông Độ, đừng nói tới gặp Lâm Thanh Diện.
Mặc dù là vậy, người đến tặng quà vẫn nườm nượp không dứt, vì tất cả mọi người đều rõ ràng, mượn cơ hội cải tạo thành phố cũ lần này, Lâm gia sẽ lại lần nữa một tay che trời ở Kinh Đô, tới lúc đó bất kể là tập đoàn Ninh Vân hay là thương hội Thiên Nguyên đều sẽ không còn là đối thủ của Lâm gia, ở Kinh Đô, sẽ không còn ai có thể đối chọi với Lâm gia.
Trong mấy ngày này, Kim Quốc Trung tụ tập với ba bên hợp tác vài lần, thương lượng hạng mục cụ thể của kế hoạch cải tạo, trên căn bản Kim Quốc Trung mỗi lần đề ra một phương án đều sẽ giao cho Lâm Thanh Diện quyết định.
Công Tôn Ninh không vui lắm với các quyết định của Lâm Thanh Diện, nhưng anh ta không có quyền lực phản bác, lần nào Lâm Thanh Diện cũng sẽ lựa chọn quyết định bất lợi với tập đoàn Ninh Vân, trắng trợn khiêu khích Công Tôn Ninh.
Trong lòng anh ta tức giận, đề ra kháng nghị, lúc này cần có ba bên hợp tác tiến hành bỏ phiếu, mà Chung Thiên Nguyên lần nào cũng dành phiếu của mình cho Lâm Thanh Diện, Công Tôn Ninh chỉ có một phiếu đành theo sự bày bố, bất kể nói gì cũng không có tác dụng.
Mặc dù trong lòng bực tức, nhưng Công Tôn Ninh lại không có cách nào, trong lòng anh ta rõ ràng, sáu triệu tỷ mình đầu tư vào kế hoạch cải tạo đã trở thành tiền vốn lót đường thay Lâm Thanh Diện.
Mà dần dần, anh ta cũng phát hiện thái độ của Kim Quốc Trung đối với Lâm Thanh Diện, bất kể Lâm Thanh Diện có đề nghị thế nào đối với kế hoạch cải tạo lần này, Kim Quốc Trung cũng sẽ đồng ý vô điều kiện.
Như vậy liền tạo thành cảm giác Công Tôn Ninh như bị hất ra ngoài, cho dù anh ta phản ứng chậm chạp cũng phát giác mờ ám trong chuyện này.
Anh ta ý thức được mình có khả năng bị Lâm Thanh Diện đùa bỡn, bất kể là Kim Quốc Trung hay là Chung Thiên Nguyên, hẳn đều đã bị Lâm Thanh Diện thu mua rồi.
Sau khi có suy đoán này, Công Tôn Ninh dứt khoát từ bỏ tham dự thảo luận kế hoạch cải tạo thành phố cũ, giao tất cả quyền quyết định cho Lâm Thanh Diện.
Mà anh ta lại đầy bụng lửa giận, suy nghĩ cách khác đối phó anh.
Nhiệm vụ lần này tới Kinh Đô của anh ta là diệt trừ Lâm gia, trong nội bộ Công Tôn gia, Lâm gia chỉ là một kết quả do phế vật mưu phản gia tộc xây dựng mà thôi, trong mắt người Công Tôn gia, căn bản không phải chuyện khó khăn gì.
Nếu Công Tôn Ninh ngay cả chuyện này cũng làm không xong, sau này trong gia tộc, tài nguyên chia cho anh ta e rằng sẽ càng thêm ít ỏi.
Mà Lâm gia bây giờ, hoàn toàn dựa vào một mình Lâm Thanh Diện chống đỡ, chỉ cần anh ta có thể diệt trừ Lâm Thanh Diện, Lâm gia cũng sẽ xong đời, cho nên trong lòng anh ta đã có cách đối phó Lâm Thanh Diện.
Lúc Công Tôn Ninh đang lên kế hoạch làm thế nào để diệt trừ Lâm Thanh Diện thì Lâm Thanh Diện cũng không rảnh rỗi, bây giờ tiền trong tay Công Tôn Ninh đã bị anh lừa, loại trừ Công Tôn Ninh cũng chỉ thiếu chút thời gian và một cơ hội mà thôi.
Tòa nhà Thiên Nguyên, phòng bệnh của Chung Linh Nhi.
Lâm Thanh Diện canh giữ trước giường bệnh của cô ta, nhìn sắc mặt tái nhợt của cô gái nằm trên giường, xuất thần.
Lúc này, cửa phòng bệnh mở ra, Từ Tài từ ngoài đi vào, thấy biểu cảm của Lâm Thanh Diện, nở nụ cười.
“Tên nhóc cậu không phải trước giờ luôn nói trong lòng mình chỉ có vợ cậu sao, sao bây giờ cũng bắt đầu lăng nhăng rồi, nhìn con gái người ta lâu như vậy, cậu cũng không sợ vợ cậu biết được ghen à.” Từ Tài trêu chọc.
Lâm Thanh Diện hồi thần, lườm ông ta, mở miệng nói: “Tôi đã xem Linh Nhi thành em gái ruột của mình rồi, cô ấy hôn mê không tỉnh, trong lòng tôi đương nhiên nôn nóng, hơn nữa cô ấy thành ra dáng vẻ thế này cũng không tránh khỏi liên quan tới tôi, tôi quan tâm cô ấy một chút cũng là đương nhiên.”
“Còn may lần này tôi không dẫn Tú tới, nếu không bị nó nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, chỉ sợ lại ghen.” Từ Tài có chút cảm khái nói một câu.
Lâm Thanh Diện lập tức sững sốt, hỏi: “Tú sẽ ghen? Tại sao?”
Từ Tài bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng nghĩ quả nhiên Tú nói không sai, đầu gỗ như Lâm Thanh Diện, căn bản không thể nào phát hiện cô ta có chút tâm tư đó với anh, dùng lời của Tú mà nói, Lâm Thanh Diện chính là trai thẳng sắt thép không thể bẻ cong.
“Không có gì không có gì, tôi tùy tiện nói linh tinh, tình huống của em gái cậu trước mắt đã ổn định rồi, chỉ cần uống thuốc tôi nấu đúng giờ, không tới một tuần hẳn sẽ có thể tỉnh lại.” Từ Tài chuyển đề tài.
Nghe thấy lời này của ông ta, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng thở phào một hơi, có Từ Tài đảm bảo, Chung Linh Nhi hẳn thực sự không có vấn đề gì.
Lại ở cùng Chung Linh Nhi một lát, Lâm Thanh Diện bèn ra khỏi tòa nhà Thiên Nguyên, mấy ngày nay luôn nghĩ chuyện gây phiền phức cho tập đoàn Ninh Vân, suy nghĩ của anh cũng có chút hỗn loạn.
Sau khi ra ngoài, anh không trực tiếp quay về Lâm gia, mà là dọc theo con đường đi về phía trước, định giải sầu.
Sau khi biết chuyện Hứa Bích Hoài mất tích không liên quan tới Lạc Tâm, thần kinh Lâm Thanh Diện ngày nào cũng nằm trong trạng thái căng thẳng, trạng thái tin tức không xác thực kiểu này luôn tra tấn người ta nhất.
Nếu Hứa Bích Hoài thật sự bị Lạc Tâm bắt cóc, anh bây giờ hẳn sẽ không lo lắng như vậy, đáng tiếc là sau khi gặp Lạc Tâm hôm đó, Lâm Thanh Diện bèn điều động mạng lưới tình báo của Quan Lĩnh, tra ra tất cả hoạt động của Lạc Tâm sau khi tới Kinh Đô, xác định Lạc Tâm không có chỗ nào đáng ngờ.
Nếu Hứa Bích Hoài thật sự bị Lạc Tâm bắt cóc thì không thể nào không tìm ra chút manh mối nào.
Lắc mạnh đầu, Lâm Thanh Diện tiếp tục đi về phía trước, lúc đi qua một con hẻm, anh nghe thấy bên trong truyền ra tiếng chửi mắng, bèn nghiêng đầu nhìn vào trong.
Một đám nhìn như du côn đang vây một người đàn ông trung niên vào trong góc, thượng cẳng chân hạ cẳng tay với ông ta.
Ánh mắt Lâm Thanh Diện rơi trên người người đàn ông trung niên đó, lập tức sững sốt, người đang bị đánh lại là ba vợ anh, Hứa Quốc Hoa!