Mục lục
Rể Quý Trời Cho
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh chị, hai người đã đặt khách sạn chưa, em đưa hành lý đến khách sạn cho hai người trước, sau đó lại giới thiệu hòn đảo cho hai người nhé.”

Ba người cùng nhau đi về phía trước, chàng trai đã tự giới thiệu cho Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài rồi, cậu tên là Vương Hạo, sống cùng ba mẹ trên đảo Ánh Trăng, ba mẹ cậu là chủ của một quán ăn nhỏ trên đảo, cả nhà đều kiếm sống dựa vào nó.

Vương Hạo sinh ra trên đảo, tuy đã tới tuổi sắp thi trung học phổ thông rồi, nhưng điều kiện giáo dục trên đảo quá kém, dù có trường cấp ba, nhưng không có tổ chức kỳ thi trung học phổ thông.

Bình thường những người có tiền trên đảo đều đưa con mình lên đất liền học, cả nhà của Vương Hạo định cư trên đảo, cũng không tính là giàu có, thường sẽ chọn để con ở lại giúp đỡ.

Bây giờ là mùa du lịch, trường cấp ba trên đảo cũng cho nghỉ học, ngày nào Vương Hạo cũng đến nơi dừng du thuyền, xem có thể nhận việc hướng dẫn du lịch cá nhân không, ngoài giúp đỡ cho chi phí trong nhà, còn có thể nghe thấy nhiều chuyện của thế giới bên ngoài từ du khách nữa.

Chàng trai từ nhỏ đã sống trên đảo, rất tò mò với thế giới bên ngoài.

Lâm Thanh Diện vốn muốn nói anh vẫn chưa đặt khách sạn, định kêu Vương Hạo đề cử mấy khách sạn tốt, nhưng nghĩ lại khách sạn trên cả thế giới đều giống hệt nhau, nếu ra ngoài du lịch, ở nhà dân sẽ thú vị hơn.

Vì thế anh bèn hỏi Vương Hạo: “Trong nhà cậu có dư phòng không, tôi muốn trải nghiệm cách sống của người ở đây, tôi sẽ trả tiền cho cậu như giá của khách sạn”.

Vương Hạo thoáng sửng sốt, không ngờ Lâm Thanh Diện lại muốn ở nhà mình, hơi chần chừ nói: “Phòng thì có thật, nhưng mà… Điều kiện trong nhà em không tốt như khách sạn, tuy là nhà hai tầng xây thống nhất ở đảo Ánh Trăng, nhưng có lẽ nệm của nhà em không mềm bằng nệm khách sạn”.

Lâm Thanh Diện cười: “Những chuyện này đều không sao cả, chủ yếu là muốn trải nghiệm phong cách sống của địa phương mọi người, chỉ cần ba mẹ em đồng ý là được.”

Nói xong, Lâm Thanh Diện lại hỏi Hứa Bích Hoài, xem cô có ý kiến gì không.

Hứa Bích Hoài tỏ vẻ cô đã ở khách sạn quen rồi, cũng muốn trải nghiệm cảm giác ở nhà dân.

Vương Hạo bèn gọi điện thoại cho ba mẹ hỏi thử, sau khi chắc chắn có thể vào ở, ba người bèn cùng nhau đi tới nhà của Vương Hạo.

Trên đường Vương Hạo giới thiệu cho Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài rất nhiều điểm đặc sắc của chỗ bọn họ, cũng nói ưu điểm và khuyết điểm của rất nhiều phong cảnh, còn nhắc Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài một vài nơi lừa bịp tuyệt đối không thể đến.

Lợi ích của việc tìm hướng dẫn viên du lịch địa phương là có thể tránh đi một vài nơi nhàm chán lại tốn tiền, tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nếu đổi lại là hướng dẫn viên chuyên nghiệp trên đảo, e rằng đều mong du khách đến hết những nơi lừa tiền, dù sao hướng dẫn viên du lịch đều phục vụ cho khu du lịch, chứ đầu phải vì du khách.

Không bao lâu, ba người đã đến nhà Vương Hạo, người dân bên này đều ở trong mấy căn nhà giống nhau, người có tiền cũng có thể sống trong biệt thự ở trung tâm đảo. Gia cảnh của Vương Hạo bình thường, cho nên dù nhà cửa giống nhau, cũng có thể nhìn ra việc bày trí của bọn họ kém hơn không ít.

Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đều là người không chú ý lắm, cho nên cũng không quá để ý đến những chuyện này.

Ba mẹ Vương Hạo nhiệt tình chiêu đãi Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, làm một bàn ăn phong phú cho bọn họ, cũng tỉ mỉ dọn dẹp lại nhà bọn họ sắp ở một lượt.

Lâm Thanh Diện muốn trả tiền phòng và tiền cơm theo giá khách sạn, nhưng Vương Hạo muốn biết chuyện bên ngoài từ Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, cho nên cũng nói với ba mẹ Lâm Thanh Diện là bạn của mình, bạn đến nhà ở mấy ngày, đương nhiên không cần tiền.

Lâm Thanh Diện cảm thấy làm như vậy không tốt lắm, kiên trì muốn trả tiền, Vương Hạo và ba mẹ cậu không cần, Lâm Thanh Diện bất đắc dĩ, chỉ có thể nghĩ lúc rời đi sẽ để tiền lại cho bọn họ.

Hành trình du lịch trên đảo Ánh Trăng của hai người chính thức bắt đầu, Vương Hạo là người đại phương, hiểu biết với nơi này không thua gì hướng dẫn viên chuyên nghiệp cả, dẫn Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đi tham quan rất nhiều phong cảnh trên đảo.

Thậm chí Vương Hạo còn dẫn người đến một vài nơi vẫn chưa khai phá nhưng phong cảnh vẫn rất đẹp, còn không cần vé vào cửa.

Mấy ngày nay, Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài ở trong nhà Vương Hạo đã trải nghiệm được cuộc sống của dân trên đảo, cuộc sống của người ở đây và người trên đất liền rất khác nhau, vì ở trên đảo, nên hộ gia đình nào ở đây đều sẽ rời bên đánh cá.

Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài bèn trải nghiệp cuộc sống của ngư dân, còn đi theo bố mẹ Vương Hạo học rất nhiều cách làm hải sản.

Cuộc sống không lo không nghĩ này khiến người ta say mê, nếu không phải trên người còn gánh vác trách nhiệm phải báo thù vì ông nội, thậm chí Lâm Thanh Diện còn muốn mua một căn nhà trên đảo, ở ẩn với Hứa Bích Hoài ở đây luôn.

Ngày thứ ba trên đảo, Vương Hạo biết Hứa Bích Hoài có thai bèn giới thiệu một câu lạc bộ suối nước nóng cho cô, nói là nước suối thiên nhiên ở nơi đó có lợi cho sức khoẻ, rất hợp với Hứa Bích Hoài.

Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài bèn cùng nhau đi đến câu lạc bộ suối nước nóng kia, nhưng nơi này nam nữ phải tách nhau ra, Lâm Thanh Diện không có hứng thú với chuyện tắm nước nóng, cho nên lần nào cũng đợi bên ngoài, để Hứa Bích Hoài đi vào tắm một mình.

Sau mấy ngày, Hứa Bích Hoài thật sự cảm thấy thân thể vì tắm suối nước nóng mà khoẻ mạnh hơn rất nhiều, vì thế ngâm suối nước nóng đã trở thành kế hoạch phải làm mỗi ngày của cô.

Sau mấy ngày, Hứa Bích Hoài nói với Lâm Thanh Diện là cô quen biết một người bạn xinh đẹp ở câu lạc bộ suối nước nóng, nói chuyện rất hợp với cô, hai người cái gì cũng nói, hơn nữa người đó còn rất dịu dàng, rất có giáo dục, Hứa Bích Hoài vừa gặp người ta lập tức cảm thấy như thân quen đã lâu, chỉ thiếu gọi là bạn thân nữa thôi.

Vì có “bạn suối nước nóng” cùng nhau tắm suối nước nóng này, Hứa Bích Hoài bèn không cho Lâm Thanh Diện đi theo mình nữa, mỗi ngày đều sẽ cùng người đó đến câu lạc bộ suối nước nóng, cũng tránh để Lâm Thanh Diện ngày nào cũng nhàm chán chờ đợi ở bên ngoài.

Lâm Thanh Diện luôn thấy rất khó hiểu với tốc độ phát triển tình bạn của phụ nữ, nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, Hứa Bích Hoài còn nói có thời gian sẽ dẫn anh đi gặp người bạn kia.

Gần đây, Lâm Thanh Diện cũng phát hiện mỗi ngày Vương Hạo dẫn bọn họ ra ngoài tham quan về, vừa rảnh rỗi sẽ cầm sách lên đọc, hơn nữa còn ghi chú rất nhiều, một đứa trẻ rất chăm chỉ.

Vương Hạo còn hỏi anh rất nhiều chuyện ở bên ngoài, lần nào Lâm Thanh Diện nói với cậu, mắt Vương Hạo đều sẽ sáng lên.

Nghĩ đến sự tiếp đãi tận tình của nhà Vương Hạo trong khoảng thời gian này, Lâm Thanh Diện cảm thấy lúc mình đi có thể giúp đỡ Vương Hạo, để cậu có cơ hội đi nhìn ngắm thế giới bên ngoài.

Chiều này, Hứa Bích Hoài và người bạn kia hẹn đi tắm suối nước nóng, một mình Lâm Thanh Diện ở trong nhà Vương Hạo thấy nhàm chán bèn định đến tìm Vương Hạo đi dạo.

Nhưng anh không nhìn thấy bóng dáng của Vương Hạo trong nhà, thầm thấy khó hiểu, theo lý thuyết Vương Hạo sẽ luôn ở nhà, chuẩn bị dẫn Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài ra ngoài bất cứ lúc nào.

Lúc này anh nghe thấy ngoài nhà truyền đến tiếng cãi vã ầm ĩ thì bèn đi ra ngoài, nhìn thấy Vương Hạo đang bị một đám con trai tầm tuổi mình vây quanh.

Chàng trai dẫn đầu đang giơ tay tát một cái lên mặt Vương Hạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK