“Đúng, đúng vậy, ai biết cậu chủ nhà họ Trần này có nhân lúc ăn cơm, giở trò vô liêm sỉ nào không, tôi nghe nói cậu chủ nhà họ Trần có bản tính dâm loạn, rất nhiều cô gái đã xong đời dưới tay anh ta.”
Lương Cung Nhạn Sương chớp hai mắt to tròn, vô cùng ngây thơ, dáng vẻ đó như một chú mèo con đáng thương, khiến người ta xót xa vô bờ.
Lâm Thanh Diện có hơi không nói nên lời, trong lòng nghĩ cô đường đường là cô chủ của nhà họ Lương Cung, sao lại có thể sợ một cậu chủ của nhà họ Trần nhỏ bé.
Anh đoán được Lương Cung Nhạn Sương cố ý, nhưng không thể vạch trần cô ta trước mặt Hứa Bích Hoài.
“Vậy thì… không hay lắm đâu, đây không phải là công khai đối đầu với cậu chủ nhà họ Trần sao, sau này anh ta chắc chắn sẽ kiếm chuyện với chúng ta.” Lâm Thanh Diện tìm đại cớ cho xong chuyện.
“Dù sao chúng ta cũng chỉ chơi ở đây mấy ngày là đi, lẽ nào anh ta còn có thể đuổi theo chúng ta đến Nội Lục kiếm chuyện sao, Lâm Thanh Diện, bình thường anh không phải rất thích giúp đỡ người khác sao, bây giờ sao lại sợ chuốc phiền phức, Nhạn Sương là bạn thân nhất của em, lẽ nào anh lại đành đoạn nhìn cậu ấy bị cậu chủ nhà họ Trần kia ăn hiếp sao?” Hứa Bích Hoài bắt đầu chất vấn Lâm Thanh Diện.
“Được rồi, Bích Hoài, nếu anh ấy sợ chuốc phiền phức, vậy mình sẽ không gây thêm phiền phức cho hai người nữa, lúc đó mình tự nghĩ cách là được.” Lương Cung Nhạn Sương hơi suy sụp.
Vẻ suy sụp này của cô ta không phải là giả, mà là cảm xúc thật hơn cả thật, cô ta biết chuyện này không thể nói là chuyện quá sức với Lâm Thanh Diện, nhưng anh lại không chịu làm chuyện này vì cô ta, điều này sao có thể không khiến cô ta thất vọng.
Hứa Bích Hoài thấy Lương Cung Nhạn Sương thế này, lập tức sốt ruột, hung hăng liếc Lâm Thanh Diện một cái, vội an ủi Lương Cung Nhạn Sương.
Lâm Thanh Diện bất lực, chỉ đành nói: “Thôi được rồi, lát nữa anh thử lên thách đấu cậu chủ nhà họ Trần này.”
Ánh mắt Lương Cung Nhạn Sương vốn đang thất vọng, lập tức trở nên sáng rỡ.
Chốc sau, Trần Tử Phong đã hoàn toàn đánh bại tám tuyển thủ kia, người dẫn chương trình lập tức phấn khích tuyên bố, quán quân của cuộc thi vật tay tối nay chính là Trần Tử Phong.
Trần Tử Phong đứng lên, vẻ mặt hứng chí nhìn mọi người dưới sân khấu, cuối cùng ánh mắt dừng lại chỗ Lương Cung Nhạn Sương.
Người dẫn chương trình lập tức nói: “Bây giờ xin mời vị khán giả may mắn trước đó của chúng ta lên sân khấu, tối nay, bạn sẽ có cơ hội cùng cậu chủ Trần thưởng thức bữa tối, tôi nghĩ việc này với bạn mà nói là một sự may mắn.”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Lương Cung Nhạn Sương, trong đó, đa số các cô gái đều đầy vẻ ghen tị.
Lương Cung Nhạn Sương không nhúc nhích, mà hướng mắt về phía Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện liếc mắt nhìn về phía võ đài, dùng một giọng điệu không lớn nhưng vừa đủ để mọi người vừa hay đều nghe được, hỏi: “Tôi muốn hỏi một chút, trước đó tôi quên ghi danh, hiện giờ cũng muốn thử thách đấu vật tay, còn có thể lên không?”
Mọi người nghe được lời này của Lâm Thanh Diện, đều lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ lúc này vậy mà còn có người muốn lên thách đấu.
Dù gì thì Trần Tử Phong cũng đã thắng tất cả tuyển thủ, lúc này Lâm Thanh Diện nói câu này, chính là tương đương với thách đấu Trần Tử Phong, trong mắt họ, điều này tuyệt đối là một chuyện vừa táo bạo, vừa liều lĩnh.
“Gì chứ, mấy anh trai này không muốn sống nữa sao, vậy mà muốn thách đấu cậu chủ Trần, lẽ não anh ta không biết đảo Ánh Trăng là địa bàn nhà họ Trần sao?”
“Nhìn cái kiểu này của anh ta, rõ ràng là cố ý, lẽ nào anh ta muốn giành người đẹp với cậu chủ Trần sao?”
“Người này vừa nãy còn đi chung với người đẹp kia, có vẻ không muốn cho người đẹp kia cùng cậu chủ Trần ăn bữa cơm, nhưng anh ta cũng không nhìn xem bản thân ở vị trí nào, giành với cậu chủ Trần chính là muốn chết.”
Mấy người ở đó xem Trần Tử Phong như thần tượng, họ đều nhìn Lâm Thanh Diện đầy châm chọc, xem Lâm Thanh Diện như kẻ thù của mình.
Người dẫn chương trình không ngờ lúc này còn xảy ra chuyện kiểu vậy, lập tức liếc nhìn Trần Tử Phong theo bản năng, trưng cầu ý kiến của anh ta.
Trần Tử Phong nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện, nheo mắt, vừa nãy anh ta vốn không chú ý đến Lâm Thanh Diện bên cạnh Lương Cung Nhạn Sương, lúc này mới đánh giá anh đàng hoàng.
“Đương nhiên có thể! Dù cho ai còn muốn thách đấu tôi, hiện giờ đều có thể lên đây, tôi sẽ dùng năng lực để chứng minh cho các bạn, ngôi quân hôm nay là danh xứng với thực.” Trần Tử Phong nói.
Lâm Thanh Diện gật đầu, lập tức đi lên võ đài.
Người dẫn chương trình thấy vậy, cũng vội nói mấy câu cứu vớt, điều chỉnh bầu không khí toàn hội trường, đẩy buổi thi đấu hôm nay lên một tầm cao mới.
Bên một phía khác của võ đài, Hứa Thông và Tiểu Đình cũng đang nhiều chuyện ở chỗ này, bởi vì quá nhiều người, vừa nãy họ chỉ có thể nghe giọng, không tài nào nhìn được người muốn thách đấu Trần Tử Phong là ai.
Hiện giờ, Lâm Thanh Diện lên đài, hai người họ đều trợn trừng mắt.
“Lâm Thanh Diện này điên rồi sao, anh ta vậy mà muốn thách đấu cậu chủ nhà họ Trần, đây không phải là đang đâm đầu vào chỗ chết sao?” Hứa Thông thốt lên đầy kinh ngạc.
“Chắc không phải là vì có người mời anh ta ăn bữa cơm ở Nguyệt Nha Loan nên anh ta điên rồi, cả cậu chủ nhà họ Trần mà anh ta cũng chẳng xem ra gì.” Tiểu Đình mỉa mai.
Chốc sau, vẻ mặt kinh ngạc của Hứa Thông đã biến thành nụ cười lạnh lùng, nói: “Đúng thật là, lên cơn xốc nổi thì thôi đi, nhưng anh ta tự đâm đầu vào chỗ chết, đi thách đấu cậu chủ nhà họ Trần, vậy chúng ta không cần lo lắng việc anh ta không thể xử lý, đắc tội cậu chủ nhà họ Trần, anh ta chỉ có chết càng thảm hơn.”
Tiểu Đình gật đầu theo, trong ánh mắt còn lộ vẻ mong đợi.
Hứa Thông liếc nhìn đám người đang hóng hớt bên cạnh, nói: “Tôi nói cho các người biết, tôi quen người lên thách đấu với cậu chủ nhà họ Trần, là một tên khố rách nổi tiếng ở chỗ hắn, thật không biết não úng làm sao mà lại có gan đi lên, đúng là buồn cười.”
Mấy người xung quanh nghe Hứa Thông nói vậy, đều hơi hiếu kỳ, lập tức hỏi han chuyện về Lâm Thanh Diện.
Hứa Thông mượn cớ phát huy, hạ thấp Lâm Thanh Diện một phen.
Sau khi Lâm Thanh Diện lên võ đài, Trần Tử Phong đánh giá anh mấy lượt, cười nói: “So với tám người lúc nãy, nhìn anh có vẻ như chưa ăn cơm no, anh chắc chắn muốn thách đấu tôi chứ?”
Lâm Thanh Diện gật đầu.
Trần Tử Phong cười ha hả, trong giọng điệu đầy vẻ xem thường, nói tiếp: “Sao, người đẹp kia là người cậu thích, sợ tôi cướp mất cô ấy, nên lên chứng minh bản thân?”
“Đừng dài dòng, thời gian của tôi có hạn.” Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói, anh lập tức đến bên bàn, ngồi xuống.
Trần Tử Phong thấy kiểu thái độ này của Lâm Thanh Diện, sắc mặt lập tức sa sầm, theo anh đến bên bàn, lạnh lùng nói: “Thằng oắt, cậu được lắm, tôi sẽ khiến cậu hối hận vì ngồi trước mặt tôi.”
Người dẫn chương trình đứng một bên nhìn hai người, trong ánh mắt nhìn Lâm Thanh Diện cũng đầy vẻ chế nhạo, cười nói: “Thật không ngờ, trận đấu đến giờ phút này, còn có người muốn lên thách đấu quán quân của chúng ta, sự can đảm của vị tuyển thủ này thật khiến người ta ngưỡng mộ, chỉ có điều, cơ thể yếu ớt này của anh ấy lại khiến tôi hơi lo lắng, thôi thì chúng ta chúc anh ấy may mắn vậy!”
Người dưới đài đều cười rộ lên, rõ ràng không ai cảm thấy Lâm Thanh Diện có thể thắng Trần Tử Phong.