Sương mù mù mịt bao phủ, linh khí mênh mông vô tận tràn ngập trong không gian, Diệp Trường Sinh theo sát sau lưng lão giả, đi tới trên một ngọn núi. Lão giả trầm giọng nói: "Đi đi, Giới Chủ chúng ta đang chờ ngươi.” Ánh mắt Diệp Trường Sinh xẹt qua trên đỉnh núi, nơi này không có cung điện và lầu các cao vút nguy nga, chỉ có một gian nhà tranh, bên ngoài có hàng rào. Trông hơi đơn sơ. Người đứng đầu một giới sống ở đây sao? Trong lúc nhất thời, Diệp Trường Sinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.