Tàng Thất vô cùng tò mò. “Không xảy ra chuyện gì.” Diệp Trường Sinh nhìn mặt hồ trước mắt: “Bạch phu tử có thể đang hiểu lầm ta.” Tàng Thất cười trên nỗi đau của người khác: “Diệp huynh, thần thông vừa rồi của ngươi gọi là gì mà lại có thể cách không thủ vật, hay là hầu tử trộm đào trong truyền thuyết?” Diệp Trường Sinh: “…” Hòa thượng, ngươi không thuần khiết. “Diệp huynh, ngươi hiểu lầm ta.” Vẻ mặt Tàng Thất ủy khuất: “Thời đại này càng ngày càng ít người thuần túy giống như bần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.