Lại giả vờ. Lần nào cũng vậy. Ghen tị, khi nào ta mới có thể có cơ hội như vậy? Diễm Xích Vũ lẩm bẩm, dừng một chút rồi nhìn chăm chú vào hư không: “Chủ nhân chắc phải bay lên trời quá.” Xoạt. Một bóng người xuất hiện trên chín cột kiếm, người tới không phải ai khác, chính là người đẹp trai nhất vũ trụ - Diệp Trường Sinh. Ôn nhuận như ngọc lại lạnh nhạt bình tĩnh, phong thái nhẹ nhàng tuyệt thế. Một bộ trường bào màu trắng, trên đó quanh quẩn kiếm văn sống động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.