Sợ hãi không thôi, nhưng cũng chạy thoát. Đây là một điều đáng mừng. Đột nhiên. Hai hơi thở từ phương hướng khác nhau truyền đến, trong nháy mắt tập trung ở trên người lão ta, Diêm Kiêu Hùng sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, co cẳng bỏ chạy. Bởi vì trong hai hơi thở có một cái thuộc về Sở Nam Thiên. Vút. Vút. Hai kiếm quang từ hư không xẹt qua, bóng người ngạo nghễ đứng, tốc độ nhanh như tia chớp trực tiếp xem nhẹ sự ngăn cách của không khí. Sở Nam Thiên quay đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.