Diệp Trường Sinh lại nói: "Đạt được truyền thừa sớm, ta sẽ rất hưng phấn, về sau dần dần, dần dần từ hưng phấn biến thành thói quen, đến bây giờ ta hoàn toàn không có hứng thú.” "Nguyên nhân gì?" Chúc Cửu hỏi. Diệp Trường Sinh nghiêm trang: "Có thể... Có thể là truyền thừa quá nhiều!” Chúc Cửu: "..." Im lặng trong chớp mắt. Chúc Cửu nói: "Thiếu chủ, chúng ta nên đi vực sâu tìm truyền thừa trước đi!” Dứt lời. Từng hơi thở khủng bố truyền đến, Diệp Trường Sinh và Chúc Cửu ngẩng đầu nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.