Trần Hữu Dung nói: "Đây cũng là lần đầu tiên ta vào.” Diệp Trường Sinh gật đầu: "Thì ra là như thế, vậy ngươi theo sát ta, đừng để mất dấu.” Ở dưới thần thức của hắn, phát hiện phía trước cũng không có nguy hiểm, thân ảnh chợt lóe, hóa thành từng đạo tàn ảnh xuyên qua vòng xoáy hỗn độn. Bịch. Bịch. Thân ảnh hai người từ vòng xoáy vọt ra, Diệp Trường Sinh bị một màn trước mắt là cho chấn động, một tòa cung điện được thần huy bao phủ xuất hiện, tràn ngập bảo khí...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.